Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 29: Cường hóa đến cấp C cao cấp

“Vẫn là cường hóa Tiểu Chu trước đi, không thể thua kém quá nhiều.”

Lâm Lăng hơi suy tư một lúc, sau đó đưa ra quyết định, trong lòng lập tức dao động.

“Tiến hóa Lang Chu.”

Vừa dứt lời, trong đầu Lâm Lăng chợt hiện ra một quầng sáng, trên đó có giao diện về tư liệu của Lang Chu.

Bởi vì tiền đề để thăng cấp là đạt tới cường hóa đến năng lực vương cấp, cho nên Lâm Lăng không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp lựa chọn vương cấp ở hàng cường hóa toàn thân của Lang Chu.

“Bing, vương cấp cường hóa thành công, chiến lực của sủng vật Lang Chu danh hiệu 002 của ngài được tăng lên toàn diện.”

Sau khi hoàn thành cường hóa, Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy số dư trong thẻ vàng lập tức giảm mạnh một ngàn vạn.

Lâm Lăng lập tức làm luôn cho nóng, lại nhấn vào cường hóa lên cấp lần nữa.

“Bing, lên cấp thành công, chúc mừng Lang Chu thăng cấp đến cấp C, cũng đạt được một kỹ năng đặc thù, Thiên Trọng Ti Võng.”

May mà mức phí thăng cấp từ cấp D đến cấp C chỉ cần một trăm vạn lượng.

Nhưng Lâm Lăng chưa nhăn mày lấy một cái, lập tức lại tiêu hao hai trăm vạn, lần lượt cường hóa Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu lên tới mức cấp C cao cấp.

Sau mấy lần tiến hóa, số dư trong thẻ của hắn chỉ còn lại hơn năm trăm vạn, đã không đủ để cường hóa lần nữa.

Đuôi lông mày của Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, điều chỉnh đến giao diện số liệu của hai con sủng vật.

[Công Phu Tiểu Dăng]

Danh hiệu: 001

Chủ nhân: Lâm Lăng

Sức chiến đấu: 4000

Kỹ năng: Huyết Nhận Liêm Túc

Cấp bậc: Cấp C cao cấp ( + )

...

[Lang Chu]

Danh hiệu: 002

Chủ nhân: Lâm Lăng

Sức chiến đấu: 6000

Kỹ năng: Độc tố trí mạng, Thiên Trọng Ti Võng

Lên cấp: Cấp C cao cấp ( + )

...

Xem xong tư liệu của hai con thú, Lâm Lăng âm thầm gật đầu.

Lên cấp xong, sức chiến đấu của Lang Chu - Cho dù là phương diện tốc độ, sức mạnh hay phòng ngự - Đều vượt qua Công Phu Tiểu Dăng.

Bởi vì thực lực bản thể ban đầu của chúng vốn kém nhau rất xa. Trong chuỗi thức ăn thì ruồi còn là một trong những con mồi của nhện.

Cho nên dưới tình huống đẳng cấp tương đồng, rõ ràng chiến lực của Lang Chu càng mạnh, hơn nữa kỹ năng đặc thù cũng nhiều hơn một cái, đó chính là Thiên Trọng Ti Võng.

Càng làm Lâm Lăng ngạc nhiên chính là, kích thước hình thể của Lang Chu tuy không có thay đổi, nhưng làn da lại cứng như sắt tinh khiết, bên ngoài còn hiện ra một loại ám văn quỷ dị, trong lúc ánh sáng lướt qua, nó tỏa ra một khí tức lạnh lẽo âm u khiến người ta giật mình.

“Tiểu Chu, thử tung ra Thiên Trọng Ti Võng xem nào.” Lâm Lăng cảm thấy thật mới lạ, lập tức ra lệnh cho Lang Chu.

Xì ——!

Gần như không chút trì trệ, Lang Chu trực tiếp phun ra một cái kén nhện màu trắng thật nhỏ. Nhưng ngay sau đó, kén nhện bỗng nổ tung ở giữa không trung, từng sợi tơ nhện nhanh chóng đan chéo với nhau, lại hình thành một tấm mạng nhện.

Nếu đếm kỹ thì mạng nhện có hơn cả ngàn vòng!

Đột nhi, mạng nhện bao trùm lên một cái bàn gỗ, cảnh tượng xảy ra kế tiếp phí dụng khiến người ta kinh sợ.

Xèo xèo!!

Chỉ thấy khi cái bàn chạm vào mạng nhện, lập tức giống như một khối băng gặp phải lưới lửa, dưới sự hòa tan ăn mòn của tơ nhện, trong nháy mắt nó đã bị cắt thành vô số mảnh nhỏ.

Hiển nhiên, nọc độc ẩn chứa trong mạng nhện có lực sát thương cực mạnh!

Nếu một người bị quấn trúng thì kết cục tuyệt đối sẽ bị tổn thương mang tính trí mạng.

“Ghê gớm!” Lâm Lăng búng tay một cái, rất vừa lòng mà lên tiếng tán thưởng.

Hắn càng cảm thấy kỹ năng này rất có hiệu quả trong chuyện ám sát, dù sao thì phạm vi công kích của Thiên Trọng Ti Võng rất rộng, thậm chí trên tơ nhện còn có kịch độc, một khi dính phải thì như bắt được con mồi, không cách nào chạy thoát.

Trái lại là Công Phu Tiểu Dăng, bởi vì cũng không lên cấp nên hình thể vẫn y như cũ, nhưng sức chiến đấu lại tăng lên mấy lần, có thể sánh ngang với tiêu chuẩn chiến sĩ cấp 4.

Nếu lúc này lại đối đầu với kiếm khách ‘Lý Khôn’ kia thì nó nhất định có thể áp chế hắn ta.

Thấy thực lực của hai con sủng vật tăng lên, trong lòng Lâm Lăng tràn ngập vui mừng.

Đây chính là bảo tiêu được trực tiếp tạo nên nhờ một số tiền tài rất lớn!

Nhìn mưa to ngoài cửa sổ càng ngày càng lớn, Lâm Lăng cũng không tính dầm mưa trở về Triệu phủ, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên giường mà bắt đầu minh tưởng tu luyện.

Hắn không ngờ vì mình biến mất hai ngày mà toàn bộ người hầu trong Triệu phủ đã bắt đầu đi ra ngoài tìm kiếm.

Tuy rằng Lâm Lăng cũng không có địa vị gì ở Triệu phủ, có thể nói là có cũng cũng được không có cũng không sao. Nhưng hắn lại có thân phận thuộc về gia tộc Lâm thị, cho dù chết cũng phải tìm ra thi thể, vậy mới dễ ăn nói.

Lúc này, trong thính đường tiền viện của Triệu phủ, gia chủ Triệu Cao Liệt đang ngồi trên vị trí chủ tọa hơi nhíu đôi mày rậm lại, nghe đại quản gia Triệu Vinh báo tin.

“Còn chưa tìm được thằng nhãi kia?” Triệu Cao Liệt thật bình tĩnh, trong giọng nói còn mang theo một chút nghi hoặc: “Rốt cục một người mù có thể chạy tới nơi nào?”

Triệu Vinh lắc đầu, nói với giọng khàn đặc: “Trải qua hai ngày lão phu âm thầm quan sát, Lâm Lăng không phải là một người mù bình thường.”

Nghe vậy, Triệu Cao Liệt hơi kinh ngạc: “Nói rõ ràng xem?”

“Gia chủ đại nhân, là như thế này...”

Bởi vì trùng hợp là hai ngày trước Triệu Cao Liệt có đi ra ngoài làm việc, cho nên tới bây giờ Triệu Vinh mới có cơ hội báo lại.

Mà sau một hồi kể lại, gương mặt Triệu Cao Liệt càng ngày càng lộ vẻ ngạc nhiên.

Cuối cùng khi nhắc tới Lâm Lăng thi triển pháp thuật ở phòng tài vụ, rốt cuộc ông ta cũng không ngồi yên được nữa mà đứng phắt dậy.

“Lâm Lăng là một pháp sư? Có phải ngươi nhìn lầm hay không?!”

Triệu Cao Liệt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Triệu Vinh, trên mặt tràn đầy khó tin.

“Hồi bẩm gia chủ đại nhân, chuyện này là hoàn toàn chính xác, lão phu sẽ không nhìn lầm.”

Triệu Vinh gật gật đầu, trên khuôn mặt già nua cũng có một chút kinh ngạc.

Theo lão thấy, chuyện một người mù tu luyện pháp thuật thật sự là mơ mộng viển vông, bởi vì chuyện đó giống như bảo người câm đọc sách, căn bản không thể làm được.

Nhưng Lâm Lăng lại đánh vỡ quy tắc thông thường này, sáng tạo ra kỳ tích xưa nay chưa từng có!

“Nếu thật là vậy thì lần này Triệu gia chúng ta nhặt được bảo bối rồi, ha ha!!”

Nghe Triệu Vinh lên tiếng xác định, Triệu Cao Liệt lập tức vui mừng phấn chấn, trên khuôn mặt cương nghị mừng rỡ như điên.

Nửa năm trước, vì liên hôn hợp tác với Lâm gia nên Triệu phủ phải cắn răng chịu đựng, cho một tên bỏ đi ở rể nhà mình, không ngờ hiện giờ tên bỏ đi kia lại biến thành thiên tài!

Vậy thì thật sự kiếm lời rồi!

“Gia chủ đại nhân, bên hắc điếm truyền đến tin tức, nghe nói nhiệm vụ giới hạn thời gian vừa tiếp nhận hôm qua là của tổ chức Minh Các.” Triệu Vinh nói với giọng điệu trầm thấp.

“Tổ chức Minh Các!?”

Nghe thấy lời này, mặt Triệu Cao Liệt trở nên hơi căng thẳng, lập tức kinh sợ nghi ngờ mà hỏi: “Sao thế lực lớn như tổ chức Minh Các lại cần đến hắc điếm của chúng ta?”

Triệu Vinh vội vàng nói: “Theo thông tin biết được từ Đồng chưởng quầy thì lần ám sát này chỉ là một sát hạch của Minh Các để chọn lựa thành viên mới.”

“Minh Các chính là sức mạnh trực thuộc Viêm Vương, có nền tảng hùng mạnh, là ai may mắn được chọn vậy?” Triệu Cao Liệt hơi kinh ngạc, tò mò dò hỏi.

“Kinh Kha.”

Triệu Vinh trầm giọng mà nói: “Ở phòng đấu giá, hắn lợi dụng một con nhện độc gϊếŧ chết Mã Phi Vũ, hơn nữa bên người còn có một con ruồi có chiến lực dũng mãnh.”

“Nhện độc? Còn có ruồi...”

Triệu Cao Liệt nghe vậy thì hơi ngẩn ra, trong lúc suy tư như nghĩ tới cái gì, đột nhiên nhìn về phía Triệu Vinh bên cạnh.