Người Mẹ Quyến Rũ Của Tôi Là Một CEO

Chương 15: Đánh dấu sở hữu

Sau khi ra khỏi nhà cô giáo, tôi cảm thấy hơi nặng nề, như thể vừa xuống âm tào địa phủ gặp quỷ vậy, quỷ sai nói giữa hai chúng tôi chỉ có một người được sống, và đối phương cho tôi quyền tự quyết, tôi đã chọn cách đẩy cô ấy xuống vực sâu để tự cứu lấy mạng mình.

Nhưng khi nghĩ đến hoàn cảnh sau khi Lâm Thịnh phá sản, đặc biệt là số phận của mẹ tôi sẽ ra sao, nỗi sợ hãi đã vượt qua mặc cảm.

Về đến nhà đã là mười giờ, đèn trong phòng mẹ tôi vẫn sáng, tôi gõ cửa “Mẹ ơi, con về rồi.” Trong phòng có tiếng bước chân nhẹ và mẹ tôi ra mở cửa cho tôi vào, "Con ăn tối ở nhà cô Hàn có vui không? Con không làm gì có lỗi để cô Hàn phải gọi con đến nhà nói chuyện riêng đó chứ?"

“Dạ không mẹ”, tôi nói xong liền ngồi xuống ghế dựa đặt sát tường.

Khi chúng tôi dọn đến ngôi nhà mới này, cha tôi đã mất, ngoại trừ tấm ảnh cưới của họ treo trên tường nơi tôi đang ngồi, trong phòng của mẹ tôi mọi thứ khác đều do mẹ sắp xếp, không còn lưu lại bất cứ kỷ vật nào của cha tôi. Trang trí trong phòng rất ấm cúng và đơn giản, rất hợp với phong cách của mẹ tôi, căn phòng tràn ngập mùi thơm từ cơ thể mẹ, mỗi lần vào phòng mẹ, tôi thường hít hà, vì rất thích mùi hương này. Nhưng bình thường nếu không có chuyện gì mẹ cần nói với tôi, ít khi tôi có cơ hội được bước vào.

Bức tường tôi ngồi là bức tường phía tây, chiếc giường Simmons màu đỏ của mẹ tôi đặt ở phía đông, và phía bắc là một dãy bàn dài làm việc của mẹ, nơi chứa đầy tài liệu và nhiều đồ dùng văn phòng khác nhau.

Mẹ đi tới đặt lưng lên chiếc ghế xoay trước bàn làm việc, xoay người lại hỏi tôi: "Sao tự nhiên cô Hàn Yên lại mời con tới nhà dùng bữa tối vậy? Bình thường cô ấy chỉ liên lạc với mẹ về việc học tập của con, rất ít khi cô trao đổi chuyện khác với mẹ con ta. Hay là con đã làm chuyện gì sai để cô phải mời đến nhà nói chuyện vậy, Hạ Minh? "

Tôi ngẫm nghĩ một hồi rồi quyết định nói ra sự thật, không cần phải giấu mẹ chuyện này nữa," Con đến nhà cô Hàn là vì chuyện của Lâm Thịnh. "

" Có liên quan đến Lâm Thịnh à, là chuyện gì thế? "Đôi lông mày lá liễu của mẹ khẽ nhíu lại.

Tôi gật đầu, "Cô Hàn là con gái của một gia đình rất giàu có, ngoài ra cha của cô ấy còn là chủ của một doanh nghiệp nổi tiếng ở Giang Nam. Sau khi biết chuyện xảy ra ở Lâm Thịnh, cô ấy quyết định liên hệ với gia đình để giúp chúng ta."

“Vậy thì tốt rồi, nhưng tại sao cô Hàn lại giúp đỡ chúng ta?” Đôi mắt đẹp của mẹ phóng ra ánh nhìn sắc bén như một nhát kiếm chém về phía tôi, khiến tôi cảm thấy như thể tôi là một con chuột lang vừa bị moi ra khỏi hang rồi được đem tới đặt trước mặt mẹ. Mẹ rất thông minh chắc chắn sẽ không dễ dàng tin tôi như vậy, nếu tôi không tìm được lý do chính đáng thì sự giúp đỡ từ cô Hàn sẽ trở thành vô nghĩa.

Nhưng trước khi về nhà, tôi đã chuẩn bị sẵn một câu chuyện hợp lý để đối phó với mẹ, "Cô Hàn lúc trước có mua mỹ phẩm của Trùng Minh, nhưng chất lượng của sản phẩm không được tốt, cô chuyển qua dùng sản phẩm của Lâm Thịnh và cảm thấy rất ưng ý. Mấy hôm trước khi cô đến cửa hàng bán lẻ của chúng ta mua mỹ phẩm, thì nghe được câu chuyện mà các nhân viên ở đây đang bàn tán. Qua cuộc nói chuyện của họ, cô Hàn đã nghe được tập đoàn của chúng ta đang gặp khó khăn và đang chịu sự cạnh tranh khốc liệt từ Trùng Minh. Vì vậy cô ấy đã mời con ăn tối và ngỏ ý sẽ giúp đỡ chúng ta. Đối với gia đình của cô ấy, vấn đề của chúng ta không có gì là quá to tát.”

Ánh mắt nghi ngờ của mẹ quả nhiên giảm đi rất nhiều, mẹ trầm ngâm một chút rồi nói “Trong trường hợp này, cô Hàn thật sự là một người tốt bụng, mẹ sẽ phải đến và thăm cô khi có cơ hội.”

Sau khi hai mẹ con kết thúc cuộc nói chuyện, tôi đứng dậy trở về phòng, đúng lúc này, mẹ gọi tôi lại, “Cảm ơn con rất nhiều, Hạ Minh! Lần này, con lại giải vây cho mẹ thêm một lần nữa ..."

Vừa nói, hai bàn tay trắng nõn tinh xảo thò vào phía dưới váy, người hơi cúi xuống, hếch mông lên cao, cầm hai đầu quần tất kéo xuống đến tận đầu gối, rút một chân ra trước rồi tiếp tục co chân kia lên, tay với ra sau kéo chiếc quần tất ra khỏi chân. Chiếc quần tất màu da người mỏng và mịn đã được cởi ra. Đây là lần đầu tiên, mẹ tôi thực sự cởϊ qυầи tất trước mặt tôi, đây là hành động chưa từng được thực hiện trước đây, những ngày qua, mẹ tôi đã cởi chúng ra và đặt trên khung thép trong nhà tắm, sau đó để cho tôi lấy lúc nào thì lấy. Tôi chưa bao giờ được thấy quá trình cởϊ qυầи tất như thế nào.

Ngắm nhìn cái quần tất trong suốt ôm sát hai chân và hạ thể của mẹ vừa bị mẹ cởi ra, ©ôи ŧɧịt̠ của tôi cương cứng lên ngay lập tức.

Mẹ đưa quần tất cho tôi, và mẹ hơi đỏ mặt khi liếc nhìn thấy đáy quần của tôi.

“Chú ý đến thân thể của con, đừng làm đó thường xuyên.”

Tôi cầm lấy quần tất còn lưu đầy hương thơm cơ thể mẹ, rời đi trở về phòng. Sau khi cởϊ qυầи xong, tôi đem quần tất quấn quanh dươиɠ ѵậŧ của mình và bắt đầu sóc lọ.

Chiếc quần tất vừa cởi ra khỏi người mẹ, vẫn còn hơi âm ấm nhiệt độ cơ thể của mẹ, tôi đút ©ôи ŧɧịt̠ vào trong phần đũng tôi có cảm giác như đang được cọ ©ôи ŧɧịt̠ vào vùиɠ ҡíи của mẹ. Kɧoáı ©ảʍ lập tức tràn kín não hải, nhanh chóng phọt ra từng đợt.

Sau khi xuất tinh, tôi không ngồi nghỉ ngơi như mọi khi, một ý tưởng táo bạo nảy ra trong đầu tôi, tôi nghĩ rằng mẹ tôi đã trực tiếp cởϊ qυầи tất ngay trước mắt tôi sau khi biết rằng tối nay tôi lại giúp mẹ một lần nữa, tôi trong lòng cô ấy, giờ đây đã có một vị trí nhất định, tôi mở cửa bước ra và hướng về phòng mẹ, mẹ đang chuẩn bị đi làm thì nghe thấy tiếng bước chân của tôi tiến vào liền quay đầu lại ngây người nhìn tôi.

"Mẹ, con ..con xong rồi," tôi bước đến gần mẹ và đặt lên tay mẹ chiếc quần tất dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Chiếc mũi xinh đẹp của mẹ hơi nhăn lại, cái mùi tanh ngai ngái phát ra từ quần tất khiến mẹ hơi khó chịu, theo quán tính tay cầm nó đưa ra xa, đầu hơi nghiêng ra phía sau né tránh.

Nhưng có lẽ mối quan hệ của mẹ với tôi ngày càng tiến xa hơn, mẹ đã không trực tiếp vứt bỏ chiếc quần tất đang cầm trên tay đi, mà nhìn tôi và hỏi: "Con, con đang làm gì vậy. Xong rồi thì sao không để lên trên kệ trong phòng tắm mà đưa trực tiếp cho mẹ làm gì vậy?"

“Con, con ..." Tất nhiên tôi không biết phải trả lời như thế nào, vì chiếc quần tất đã được trả lại khổ chủ, tôi liền cắm đầu cắm cổ bỏ chạy về phòng ngay lập tức.

Sau khi trở về phòng, tôi bật cười thành tiếng khi nghĩ đến vẻ mặt sững sờ vừa rồi của mẹ, trông mẹ thật đáng yêu, một người mẹ luôn tỏ ra lạnh lùng và thờ ơ hiếm khi có biểu hiện như vậy.

Tôi lặng lẽ đợi trong phòng, mẹ đã không đến la mắng tôi, ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm. Hẳn là mẹ tôi đang giặt quần tất, tôi cảm thấy ngọt ngào, ấm áp trong lòng. Đây là dấu hiệu sở hữu mẹ đầu tiên của tôi, mẹ đã không từ chối trực tiếp chạm vào quần tất dính bê bết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi.

Cả đêm tôi hạnh phúc như phát điên, với tâm trạng vui sướиɠ này, tôi chìm vào giấc ngủ sâu từ lúc nào không biết……..