"Hô...... To quá...... A ha......" Nghe âm thanh côn ŧᏂịŧ cực đại cọ xát va chạm bên trong cơ thể mình, lỗ huyệt đáng xấu hổ cũng co rút theo, Cố Thiêm tận lực đong đưa eo, thậm chí hai tay còn tự mở banh phiến mông trắng như tuyết ra, ngồi trên người nam nhân.
"Ô ô...... Thao nát...... Tiểu huyệt sắp bị thao nát rồi ...... A hức...... Đỉnh đến......"
Biến hóa góc độ, Cố Thiêm không ngừng nhún nhún thân mình tự cắm vào lỗ. Khi dươиɠ ѵậŧ đυ. đến điểm mẫn cảm nhất, Cố Thiêm trực tiếp ngồi phịch xuống, cơ thể co giật, thế nhưng mông vẫn tiếp tục lắc lư để dươиɠ ѵậŧ mài vào điểm đó.
Tiết ...... Tiết ra......
Từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn trào ra cùng với hương thơm của mật ong, dính nhớp tại nơi hai người kết hợp.
"Nếm thử xem, hương vị của ngươi." Ngón tay chấm một chút dâʍ ɖị©ɧ nhỏ giọt trên bụng mình, Mộ Dung Thanh Viễn đưa đến bên miệng Cố Thiêm, xoa xoa trên đôi môi hơi hé mở của hắn.
"Mùi vị như thế nào?" Nam nhân nhìn Cố Thiêm vươn cái lưỡi nhỏ liếʍ quanh môi một vòng, bản thân cũng không kiềm chế nổi tự nhiên ôm lấy đầu người nọ, áp vào khóe miệng của hắn mà liếʍ láp một hồi.
Ngòn ngọt, tanh tanh, hương vị này chính là độc dược chí mạng của y.
Đại não Mộ Dung Thanh Viễn bùng nổ, đáy lòng có một cỗ khát vọng nhanh chóng dâng lên.
Nam nhân đột nhiên trở nên biếи ŧɦái, lập tức muốn ôm mông người nọ, liếʍ láp sạch sẽ lỗ huyệt tanh ngọt, từ trong ra ngoài, mỗi một nơi, một tia một hào đều không bỏ qua!
"Có muốn ăn mật đường trên côn ŧᏂịŧ không?" Nam nhân điều chỉnh cho Cố Thiêm nằm trên người mình, để cho dươиɠ ѵậŧ của mình đối diện với cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng của Cố Thiêm, hai cái lỗ huyệt vừa vặn cũng ở trước mặt mình.
"Ta muốn nếm thử lỗ mật của nương tử nhà ta, thật ngọt! Thật tao!" Nói xong Mộ Dung Thanh Viễn đã nóng lòng nâng mông Cố Thiêm lên, vùi đầu vào trong đó.
"A ha...... Thật ngứa...... Ô ô...... A...... Ô ô...... Ngon quá......"
Nam nhân thổi một hơi nóng lên hoa huyệt của hắn, Cố Thiêm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức mông run lên, hai tay nắm cây đại nhục bổng bóng loáng gấp gáp nhét vào trong miệng.
Côn ŧᏂịŧ này so với lần trước càng ngon hơn, bên trên tràn đầy mật ong và tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng với dâʍ ɖị©ɧ từ bên trong huyệt hắn thao ra. Qυყ đầυ lại hộc ra chút chất lỏng màu trắng dinh dính, hương vị của hắn, hương vị của nam nhân, cùng với vị ngọt đặc trưng của mật ong, sự kết hợp của ba loại hương vị thật mĩ diệu.
Cố Thiêm thè lưỡi áp vào lỗ bắn tinh của nam nhân, liếʍ liếʍ chất lỏng tiết ra từ đỉnh dươиɠ ѵậŧ, ưhm, đó là mùi vị của nam nhân! Cố Thiêm hưng phấn, không biết đủ mà nóng lòng muốn nuốt trọn toàn bộ dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn!
Phía bên kia, mùi vị bên trong huyệt cũng thật là mĩ vị, Mộ Dung Thanh Viễn đầu tiên là tham lam hít ngửi hoa huyệt, hương vị ngọt gắt tanh tưởi lập tức xộc vào lỗ mũi, khuấy động, kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn bộ các giác quan của y.
Banh rộng phiến mông đầy đặn, liếʍ láp lỗ huyệt dính nước nhờn không ngừng mυ'ŧ ra từng sợi nước bạc, Cố Thiêm lập tức bị trêu đùa mà nức nở một tiếng, mông không khỏi run lên.
"Ô ô...... Ô ô......" Miệng Cố Thiêm bị dươиɠ ѵậŧ nam nhân nhồi đầy, cực kì thỏa mãn, nhưng miệng dưới lại bị nam nhân trêu đùa ngứa ngáy khó nhịn, miệng nức nở nhịn không được đành phải phun dương căn ra, gấp gáp thúc giục một tiếng, "Mau...... Nhanh lên...... Liếʍ liếʍ bên trong đi...... Bên trong ngứa chết mất......"
Nam nhân ngoan ngoãn nghe lời, dùng lưỡi đẩy âm thần (môi âʍ ɦộ) đầy đặn ra mà chui vào, liếʍ láp khu vực ngập nước màu mỡ.
Vừa liếʍ, môi vẫn thỉnh thoảng mυ'ŧ vào, cố gắng hút toàn bộ nước nhờn tanh ngọt vào trong miệng. Nhưng nước nhiều đến tràn lan, nam nhân suýt nữa bị sặc, đành phải miễn cưỡng để vài giọt nước chảy xuống khóe miệng, tùy ý giàn giụa trên mặt y.
"A ngô...... Ngô......" Tao điểm bên trong huyệt hắn bị nam nhân liếʍ đến! Đầu lưỡi đâm chọc càng lúc càng nhanh, ngứa ngáy nhẹ nhàng mềm mại, sướиɠ đến tê tê dại dại, thật sự so với bị dương căn thao làm còn thoải mái hơn! Cố Thiêm nhịn không được cả người căng thẳng, đùi run rẩy, hoa huyệt co rút, "Xìii" một tiếng đái ra.
"A hức...... Sướиɠ ...... Ô ô...... Sướиɠ quá...... A hức...... Liếʍ thật thoải mái...... Tiểu ...... Tiểu ra ...... A......"
Cố Thiêm sướиɠ đến mức hét to, mặc kệ côn ŧᏂịŧ nam nhân một mình bơ vơ. Hắn dâʍ đãиɠ nằm trên người nam nhân vừa vặn vẹo vừa rên la, hai mắt ngập nước, sướиɠ đến mức bật khóc.
Hắn tiểu đầy mặt nam nhân, lúc này trên mặt Mộ Dung Thanh Viễn dính đầy chất lỏng tanh khai của nương tử nhà y. Y ra sức làm việc chăm chỉ như vậy, mà dươиɠ ѵậŧ y lại bị bỏ rơi, kiểu như nãy giờ nương tử nhà y chỉ lo rên sướиɠ mà quên liếʍ côn ŧᏂịŧ y cho đàng hoàng.
"Nhanh lên, liếʍ tướng công cho tốt đi, tướng công đảm bảo một lát nữa sẽ làm cho ngươi càng sướиɠ hơn!" Nam nhân ưỡn thẳng lưng, chọc dươиɠ ѵậŧ vào miệng Cố Thiêm.
Ô ô...... Càng, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn! Cố Thiêm vừa nghe đã vội nắm lấy côn ŧᏂịŧ nam nhân, liếʍ láp một cách cẩn thận.
Côn ŧᏂịŧ được liếʍ tỉ mỉ phát ra tiếng "chùn chụt", toàn bộ mật đường ngọt ngào đều được ăn sạch sẽ, ngay cả nước nhờn trên hai quả trứng lớn Cố Thiêm cũng không có bỏ qua, thè lưỡi liếʍ liên tục, ăn đến khi thỏa mãn.
Nam nhân tiếp tục giở trò trong hoa huyệt, đầu lưỡi cuộn lên mô phỏng dươиɠ ѵậŧ đưa đẩy đâm vào rút ra, mà tay cũng không nhàn rỗi mò tới huyệt sau của hắn.
Ngón tay chấm một ít mật ong, cắm vào.
"Ô ô...... Ưm a...... Ngh......" Huyệt sau cũng bị nam nhân đùa giỡn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Cố Thiêm suýt nữa cắn đứt côn ŧᏂịŧ nam nhân luôn, răng nanh cọ sượt qua qυყ đầυ một cái, kích động dương căn nam nhân giật giật, chất lỏng đặc sệt phun ra, cuộn trào mãnh liệt.
"Ô ô......" Cố Thiêm nhanh chóng mυ'ŧ chất lỏng vừa tiết ra vào miệng, hút mạnh lấy lỗ niệu đạo trên đỉnh dươиɠ ѵậŧ, thèm khát mùi vị của nam nhân.
Mật đường mà Mộ Dung Thanh Viễn liên tục đút vào phía sau huyệt đều bị lỗ huyệt tham lam nuốt hết vào bên trong. Lỗ hậu bị ngón tay nam nhân đưa đẩy đùa bỡn đã không khép lại được nữa, không ngừng đóng mở rồi phun ra nước mật.
Huyệt khẩu đỏ ửng, hơi hơi hướng ra phía ngoài, mật ong đã hòa tan cùng với nước da^ʍ thành chất lỏng nhớp nháp không ngừng chảy ra từ lỗ huyệt khép mở, Mộ Dung Thanh Viễn nhìn cảnh tượng da^ʍ mĩ này dần dần có chút thiếu kiên nhẫn.
Eo lưng không ngừng thúc mạnh, dươиɠ ѵậŧ liên tục đâm thọc tàn phá trong cái miệng nhỏ của Cố Thiêm, Cố Thiêm phối hợp dùng miệng và răng nanh ngậm chặt, đầu phập phồng lên xuống, đầu lưỡi càng hút mạnh đỉnh dươиɠ ѵậŧ, cuối cùng, nam nhân gầm nhẹ một tiếng, bắn ra trong miệng Cố Thiêm!
Một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn lập tức tràn ngập khoang miệng hắn, thậm chí còn bắn thẳng vào cổ họng, đầy mùi vị tanh nồng dày đặc của nam nhân.
Cố Thiêm "Ực" một tiếng nuốt vào, còn chưa thỏa mãn lại cúi xuống liếʍ sạch sẽ vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ văng trên bụng dưới nam nhân, liếʍ cả từng sợi lôиɠ ʍυ của nam nhân, không bỏ qua một vệt màu trắng nào.
Cuối cùng Cố Thiêm liếʍ liếʍ môi, giống như một con mèo, lười biếng nằm trên người nam nhân thỏa mãn thở dài một hơi.
Ăn thật ngon...... Nam nhân gì đó khiến hắn nhịn không được muốn thần hồn điên đảo......
Hắn được ăn thỏa mãn rồi, nhưng còn nam nhân thì vẫn chưa thỏa mãn.
Nhấc chiếc bình sứ cổ dài đặt cạnh giường lên, nước ấm trong đó đã dần dần lạnh đi một chút, nhiệt độ vừa phải.
"Cho miệng ấm thao vào, rồi rót một ít nước vô trong huyệt của ngươi, được không? Rửa cái huyệt da^ʍ này một chút, để xem sau này ngươi còn dâʍ đãиɠ như vậy không!"
"A...... Không muốn...... Đừng......" Vừa cho miệng ấm thao vào rồi còn tưới vào bên trong, Cố Thiêm chưa từng có kinh nghiệm tự nhiên có chút sợ hãi, sợ tới mức giãy dụa bò dậy khỏi người nam nhân, muốn chạy trốn.
"Sẽ rất thoải mái, ngoan nào." Nam nhân nắm chặt đôi chân trần trụi của Cố Thiêm mà an ủi, "Nghe lời ta được không, hửm?"
Sẽ thoải mái, nam nhân nói là sẽ thoải mái, Cố Thiêm nghe xong dần dần bình tĩnh lại, nhưng vẫn hơi không yên lòng, hỏi lại: "Sẽ thoải mái ư?"
"Thử rồi sẽ biết." Nam nhân còn chưa nói xong đã cắm miệng bình sứ vào huyệt sau nhồi đầy mật ong của Cố Thiêm.
Bình sứ đã trở nên ấm áp, vừa thao vào bên trong huyệt, nhất thời toàn bộ lỗ huyệt đều trở nên mềm nhũn, không có bất cứ cảm giác chống cự nào.
"A...... Nóng quá...... Thật thoải mái...... Mau chút...... Nhanh lên...... A ......" Cố Thiêm cũng nếm ra được chút tư vị, tự chổng mông lắc lư thân thể.
Nam nhân dần dần nâng cao bình sứ lên, từ từ tưới vào bên trong.
Nước ấm được rót vào từng chút một dưới động tác chậm rãi của nam nhân, Cố Thiêm chỉ cảm thấy mỗi nơi được nước ấm rửa sạch đều nóng đến tan chảy.
Thật thoải mái, a -- nước ấm đã cọ rửa đến tao tâm hắn, a hức...... Miệng ấm lại vừa dài vừa cứng, không ngừng ma sát vào trong huyệt, ra vào, a -- tao tâm đều bị đỉnh tới rồi!
"A...... Tao tâm...... Tao tâm vừa bị rót...... Ô ô...... Nóng nóng ẩm ẩm thoải mái quá...... A hơ......" Cố Thiêm hoàn toàn đắm chìm trong loại kɧoáı ©ảʍ này, dòng nước nóng cuồn cuộn không ngừng được nam nhân rót vào, khuấy động với mật ong bị nhồi bên trong, kết hợp với động tác dâʍ đãиɠ của Cố Thiêm cùng phát ra tiếng "òng ọc".
"Có phải rất thoải mái hay không?" Nam nhân hỏi, tay càng dùng lực nhét miệng ấm vào sâu hơn, sau đó vặn xoắn, xông xáo làm loạn tại mọi góc độ bên trong huyệt hắn, chọc chỗ này, cọ chỗ kia, Cố Thiêm cảm giác bản thân bị nam nhân kɧıêυ ҡɧí©ɧ sắp phát điên mất rồi.
"Tha cho ta...... Ô ô...... Tha cho ta đi...... Không được...... A ha......"
Nước ấm đã được rót hết toàn bộ vào trong, khiến cho bụng Cố Thiêm hơi phồng lên, Cố Thiêm không có sức quỳ trên giường, đành phải trở mình nằm xuống mềm nhũn.
Cái bụng này, hắn hạ mắt xuống là có thể nhìn thấy, giống như là có bầu ba tháng vậy. Hắn mang thai sau một thời gian có phải cũng sẽ như thế này không?
A -- Xấu xí quá!
Nam nhân lại cảm thấy cực kỳ xinh đẹp, y đưa tay sờ lên chiếc bụng căng phồng của hắn, "Nương tử, sinh hài tử cho ta đi."
Toàn bộ ánh mắt đều là niềm hoan hỉ khao khát hướng tới tương lai, ôn nhu vuốt ve bụng hắn, giống như đang vuốt ve đứa con của mình.
Muốn hắn sinh hài tử này ra đến thế sao? Cố Thiêm do dự, hắn đột nhiên thấy hơi tiếc, nam nhân này chắc chắn sẽ là một phụ thân tốt trong tương lai, nhưng mà hắn, hắn không hề muốn trở thành mẫu thân!
Hắn là nam nhân! Nam nhân! Nam nhân đó! Hừ! Nam nhân nào lại đi sinh con chứ!
"Nhanh lên...... Nhanh lên...... Ngứa chết ......"
Mau đυ. hắn đi! Đυ. đến khi hắn sảy thai là tốt nhất, Cố Thiêm nghĩ như vậy, nhưng trong lòng ngũ vị trần tạp. (cảm xúc lẫn lộn)
"Lập tức thao ngươi! Hung hăng thao ngươi!"
Nam nhân tìm lấy ra một cây ngọc thế ngắn gồ ghề, cắm vào thay thế cho miệng ấm, vừa vặn bịt lại cửa huyệt phía sau.
Sau đó nam nhân đỡ dươиɠ ѵậŧ của mình đυ. vào bên trong hoa huyệt hắn.
"A ha...... Trướng quá...... Ô ô......"
Bên trong hậu huyệt tràn đầy hỗn hợp mật ong và nước ấm, hoa huyệt lại bị dươиɠ ѵậŧ nam nhân nhồi vào, nam nhân chỉ cần dùng một chút lực, Cố Thiêm liền có cảm giác bụng hắn sắp bị trướng đến vỡ tung!
Thế nhưng cảm giác sảng khoái cũng cực kì rõ ràng, nước ấm trong hậu huyệt cọ rửa chung quanh, chảy qua điểm mẫn cảm của hắn, khiến hắn có loại cảm giác sắp chết chìm trong nước. Nam nhân cố ý vừa đưa đẩy vừa xoa ấn bụng hắn, ngọc thế bịt miệng huyệt đã sắp không thể ngăn lại, đang "xì xì" rỉ nước ra ngoài.
Có loại cảm giác muốn tiểu tiện không thể khống chế được, a! A! A!
Cố Thiêm yên lặng hét thầm trong lòng vài câu, thân thể bị nam nhân thao đến lắc lư bốn phía, hai tay cố sức bấu chặt giường, trong miệng tràn ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
"Ưʍ...... A...... A...... Không được...... A...... A...... Nhịn không được ...... A a......"
Động tác nam nhân đυ. hắn càng lúc càng nhanh, dươиɠ ѵậŧ điên cuồng đâm chọc bên trong hoa huyệt, tập trung đỉnh lộng trên hoa tâm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Cố Thiêm đột nhiên dâng lên kɧoáı ©ảʍ, đầu óc trống rỗng, thần chí đều có chút mơ hồ.
"Đừng...... Đừng mà...... A há...... Ô ô...... Không được......"
Cố Thiêm nhìn cái bụng căng phồng của mình, tiếng nước "òng ọc" bên trong theo động tác kịch liệt mà vang vọng rõ ràng.
"Mới thế này đã không được? Xem ra ta chưa đυ. ngươi đến choáng!" Mộ Dung Thanh Viễn càng chiến càng hăng, kéo đùi Cố Thiêm gác lên hai vai mình, sau đó đứng lên, đυ. từ trên xuống.
"A --" Cố Thiêm bị bất ngờ nên thay đổi âm điệu, nửa người trên miễn cưỡng chống đỡ trên giường, nửa thân dưới lơ lửng trước bụng nam nhân, loại tư thế này mỗi lần đưa đẩy đều vô cùng mạnh mẽ, hận không thể thao nát tiểu huyệt của hắn vậy.
"Sắp chết...... Chết mất...... A...... A...... Ô ô...... Ưh......" Cố Thiêm đáng thương nhìn hung khí của nam nhân ra vào cơ thể mình, côn ŧᏂịŧ dữ tợn thậm chí muốn xé rách huyệt khẩu của hắn, bên trong bị thao đến tê dại, co rút, ngay lập tức lại muốn tiết ra!
"Tiết ...... Ô ô...... Đến...... Ta muốn đến...... A á á á......"
Cùng với tiếng hét thất thanh, Cố Thiêm không kìm được mà xuất ra, đồng thời nam nhân cũng bắn tinh cùng lúc, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sâu vào cổ tử ©υиɠ.
Mang thai đi, mang thai đi mà, nam nhân cầu nguyện.
Ngọc thế nhét ở huyệt sau rốt cuộc không chịu nổi áp lực, "póc" một tiếng, hỗn hợp chất lỏng gồm nước ấm, dâʍ ɖị©ɧ, mật ong toàn bộ phun ra!
"A......" Trong một khắc, Cố Thiêm sướиɠ đến mức thất thần, chỉ biết há hốc mồm a a phóng túng rên liên tục.
Mà nam nhân lại nhanh chóng cúi đầu, há miệng hứng từng luồng chất lỏng đang không ngừng phun ra phía dưới.
Mùi vị như quỳnh tương ngọc nhưỡng (nước tiên), nam nhân mở to miệng, di chuyển theo dòng chất lỏng phun tung toé, thè lưỡi liếʍ láp.
Cả khuôn mặt đều dính nhớp nhưng nam nhân lại không hề ghét bỏ, chậc lưỡi, thỏa mãn.
Hương vị thật ngọt ngào, vô cùng thơm ngọt, chính là mùi vị của nương tử nhà y.
Mau mang thai đi, khi đó bọn họ chính là người một nhà rồi, có hài tử còn có hắn nữa.
Nhưng điều mà Cố Thiêm nghĩ lại là, liệu đứa trẻ này có còn giữ được không?
Hai người ôm nhau thở hổn hển, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng biệt, rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Hết chương 24.
.
.
.
Nếu có bạn nào thắc mắc thì truyện Tϊиɧ ɖϊ©h͙ có độc trên trang web truyenhdd là do bạn Cô đơn lỡ bước vào đời re-up chui bản dịch của mình. Từ chương 1 đến 23 là nhóm đó tự ý re-up bản dịch của mình, sau đó nhóm đó edit chen từ chương 24 và set vip.
Còn mình với tiêu chí edit vì niềm vui vẫn tiếp tục dịch tiếp đến hết truyện và không thu phí. Mình không biết bên kia dịch như thế nào vì mình không rảnh tiền mua đọc, chỉ mong các bạn phân biệt, từ chương 24 trở đi là 2 bản dịch khác nhau và không liên quan đến nhau ạ.