Người nọ bộ dáng thật sự là khả ái, mí mắt nhắm chặt sợ sợ sệt sệt run rẩy, tay gắt gao siết góc áo hắn, nội tâm Mộ Dung Thanh Viễn thật con mẹ nó sung sướиɠ.
Kéo kéo cái cằm nhòn nhọn nho nhỏ của hắn lên một phen, Mộ Dung Thanh Viễn cúi đầu hôn lên đôi môi mỏng của Cố Thiêm.
"Ô......" Cố Thiêm cả kinh đột nhiên mở mắt, hô hấp bị kiềm hãm.
Ánh mắt nam nhân trong bóng đêm lại sáng như tinh quang, nóng rực lại mị hoặc, Cố Thiêm chỉ cảm thấy lại muốn ngất xỉu.
Hắn cứ như vậy ngây ngốc nhìn y, Mộ Dung Thanh Viễn dán trên môi Cố Thiêm nhịn không được bật cười một thoáng, sau đó vươn tay che đôi mắt kia lại, nói: "Ngốc tử, nhắm mắt lại."
Lông mi run run quét qua lòng bàn tay hắn, Mộ Dung Thanh Viễn cảm thấy ngứa ngáy, hô hấp đều bị cào đến hỗn độn, du͙© vọиɠ dưới đáy lòng cứ như vậy mà tuôn trào.
Mộ Dung Thanh Viễn thở hổn hển, lung tung cởϊ qυầи áo, đầu lưỡi bá đạo cạy kẽ môi mềm mại của Cố Thiêm ra, quấn quýt đầu lưỡi đối phương, dã man tùy ý đoạt lấy.
"Ô ô......" Cố Thiêm xô đẩy mò mẫm l*иg ngực rắn chắc của nam nhân như mèo cào, không có chút lực sát thương.
Cự vật dữ tợn đã để trước huyệt khẩu ướt mềm, độ ấm nóng khiến huyệt khẩu Cố Thiêm co rút một trận, cả người hắn giống như hít thở không thông, trong lòng run sợ.
"Sao, sợ à?" Mộ Dung Thanh Viễn rời khỏi mặt Cố Thiêm, đầu lưỡi tự do hướng về phía xương quai xanh mê người, vừa liếʍ vừa dò hỏi.
"Sợ, sợ, sợ cái gì?" Cố Thiêm bị áp lực rêи ɾỉ lắp bắp một hồi.
"Ngươi xem, dươиɠ ѵậŧ của ta đang ở nơi này." Mộ Dung Thanh Viễn động eo trêu đùa, đỉnh đỉnh huyệt khẩu nhưng cố tình không đi vào.
"A ha......Ưʍ...... Nóng...... Nóng...... Chết......" Vừa rồi bị chính mình cùng Mộ Dung Thanh Viễn đùa bỡn lâu như vậy, tiểu huyệt đã mẫn cảm vạn phần, bị người nọ cọ xát như thế, Cố Thiêm sao có thể chịu nổi, thốt ra từng tiếng rên gọi, rất là ngượng ngùng.
"A......" Nam nhân cười, "Thật đúng là vật nhỏ mẫn cảm."
"Ô ô......" Liếc mắt nhìn nam nhân thầm oán, Cố Thiêm xấu hổ vươn tay muốn bịt miệng mình, lại bị nam nhân chặn lại, kéo cao qua đỉnh đầu, y cúi đầu, hung hăng cắn lên ngực hắn một phát, để lại một điểm đỏ tươi.
Đầṳ ѵú bị nam nhân ngậm trong miệng, bị răng nanh khẽ cắn cắn lôi kéo, vừa mυ'ŧ vừa liếʍ, Cố Thiêm ưỡn ngực, chậm rãi nâng lên nửa người trên, đưa tới trước miệng nam nhân cố gắng lấy lòng.
Chỗ đó...... Chỗ đó...... Bị đối đãi như vậy thật thoải mái, bị mυ'ŧ vào run rẩy không thôi.
Nhưng mà bên kia vắng vẻ lại vô cùng tịch mịch, chỗ đó cũng thật nóng, làm thế nào bây giờ?
"A...... A...... Bên này...... Cũng muốn......" Cố Thiêm do dự, rốt cuộc dũng khí dâng lên, một tay xoa mặt nam nhân kéo về hướng bên kia.
Thật sự là tham lam, Mộ Dung Thanh Viễn cười thầm một trận.
Hai đầṳ ѵú Cố Thiêm được thay phiên yêu thương, càng như vậy nơi nào đó lại càng ngứa ngáy.
"Ưʍ...... Ư......" Cố Thiêm bất tri bất giác đưa hai chân kẹp eo nam nhân, lắc lắc mông, có ý định tự dùng tiểu huyệt đâm vào dươиɠ ѵậŧ nam nhân.
Thế nhưng hắn nhát như thỏ đế, huyệt khẩu vừa chạm vào chỗ đó lập tức rụt trở lại, nhưng lại nén không được cơn nghiện, lại cẩn thận dè chừng tiếp cận đi qua, huyệt khẩu bị qυყ đầυ của nam nhân hấp dẫn, rồi lại chạy trốn.
Nam nhân bị một màn đưa đẩy này chọc cho khó chịu không thôi, vốn y còn định chậm rãi trêu đùa, nhưng tên này thật sự là muốn tìm chết!
Ngay lúc Cố Thiêm đang làm không biết mệt, khi tiểu huyệt vừa tiếp xúc với dương căn nam nhân, Mộ Dung Thanh Viễn nhân cơ hội ấn mông hắn, dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng đâm thẳng tới phía trước.
"A --" Cố Thiêm ưỡn thẳng thân mình, kinh ngạc hô lên một tiếng, dươиɠ ѵậŧ đã hoàn toàn cắm sâu vào bên trong.
"Thật...... Thật lớn......" Người nào đó thất thần mở miệng cảm thán.
Cố Thiêm bị dươиɠ ѵậŧ thô to đột ngột nảy lên, thật sự sợ không nhẹ.
Đâm đến tận cùng bên trong, Cố Thiêm cắn mạnh ngón tay, ô ô...... Cảm giác bị hùng căn nam nhân lấp đầy hóa ra là như vậy!
Nơi ngứa ngáy được gãi! Mị nhục cắn chặt vật thô cứng đã lâu, kích mật nước phun trào, hiện tại chỉ cần nam nhân động một chút, hắn liền sướиɠ đến điên đảo!
Mộ Dung Thanh Viễn ấn mông Cố Thiêm, cơ thể vẫn không nhúc nhích, chỗ đó nóng ướt mềm mại lại căng chặt, cái miệng nhỏ nhắn bên trong hút không buông, từng làn nước ấm cọ rửa qυყ đầυ y...... Làm sao, làm sao hắn có thể kiềm chế được!
Nén tiếng gầm nhẹ trong cổ họng, Mộ Dung Thanh Viễn cố gắng kiềm chế, bên trong hút chặt khiến y muốn bắn ra ......
Thật ngứa...... Ngứa quá...... Cố Thiêm híp mắt, ôm bả vai nam nhân, lắc lư thân thể, mông chầm chậm phập phồng.
Con ngươi Mộ Dung Thanh Viễn thâm trầm, bàn tay to lớn tách mở kẽ mông tuyết trắng của Cố Thiêm, đẩy eo đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong vài phần.
Hắn nhất định phải thao cái mông tao lãng này nở hoa!
"Rất sâu...... Rất sâu ...... A......" Cố Thiêm bị cắm rút rít lên the thé tiếng được tiếng mất!
Một phát, hai phát...... Mộ Dung Thanh Viễn kí©ɧ ŧɧí©ɧ vòng eo nhanh chóng thao lộng lên.
"Chậm một chút...... Chậm một chút...... Sắp bị thao liệt ......" Cố Thiêm lui mông về phía sau, nam nhân hung mãnh như vậy hắn sẽ ăn không tiêu mất!
Huyệt khẩu bị thao bùng lên lửa nóng sảng khoái, toàn bộ thân mình Cố Thiêm bày ra một loại gợi cảm quyễn rũ diễm lệ, rõ ràng là lâm vào sóng tình bên trong không thể thoát ra.
"Chậm một chút hử? Không!" Mộ Dung Thanh Viễn mạnh mẽ thao làm, eo lưng tinh tráng cử động, gia tốc chui vào chỗ sâu trong huyệt động kia.
"Bạch! Bạch! Bạch!" Xương mu Cố Thiêm chống đỡ thân thể nam nhân, cả người bị đâm đến nhún nhún trên giường.
Chỗ đó tê tê, tiếng nước phốc xuy phốc xuy phát ra, loại âm thanh khiến người ta nghe là ngượng ngùng.
Cố Thiêm chống đỡ hai chân, nửa thân mình đều ở trên không, mông đưa đẩy dưới thân nam nhân, tiểu huyệt chịu khó phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ, nhưng trong miệng lại nói...
"A...... Sắp hỏng...... Sắp bị thao hỏng...... Ô ô...... Bại hoại...... Chậm một chút......" Cố Thiêm cắn bả vai nam nhân, giống con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt.
Cắn không đau cũng không ngứa, nam nhân không thèm để ý, ngược lại còn nâng mông Cố Thiêm cao lên, bàn tay to lớn bắt lấy vòng eo mềm mại, dùng lực kéo đến hạ thân chính mình!
Bất ngờ không kịp đề phòng, thân mình rơi xuống nặng nề, mông hạ xuống bụng nam nhân, huyệt khẩu phốc xuy một tiếng bị dươиɠ ѵậŧ xỏ xuyên qua ngay lập tức!
"A...... Đỉnh đến...... A......" Tao tâm bị đâm đến hỏng ......
Bên trong nước trào ra như lũ tràn bờ đê, vệt nước tong tỏng từ huyệt khẩu tràn ra, thậm chí hạ thân nam nhân đều bị dính ướt thành một vũng.
"A...... Sướиɠ...... Sướиɠ muốn chết...... Ô ô......"
Đại não trống rỗng, Cố Thiêm gục lên người nam nhân thở hồng hộc, hai chân banh ra mềm mềm gác lên eo nam nhân, vừa rồi chỉ có một chút, hắn đã cảm giác sung sướиɠ phát điên!
"Thoải mái hả?" Nam nhân nhàn nhã gối hai tay sau đầu, ghé vào cái đầu đang nằm bẹp trên ngực mình thổi khí nói.
"Ưʍ...... Hơ......" Cố Thiêm đã sướиɠ đến hồn phách lên mây, làm sao có thể nghe rõ nam nhân nói gì, chỉ cảm thấy cổ bị thổi ngứa ngáy vô cùng, Cố Thiêm thò tay lười biếng gãi gãi.
Người này dáng người mềm mại lại dẻo dai, trắng nõn như tuyết, eo nhỏ quyến rũ, mông vểnh yêu kiều, chân dài hữu lực...... Thân hình thật sự là tuyệt đỉnh, không biết gương mặt giấu dưới lớp mặt nạ kia, có phải đẹp tới mức không thể dời mắt không?
Cho nên Mộ Dung Thanh Viễn chợt cảm thấy cái mặt nạ này cực kì chướng mắt.
"Mặt nạ đè trên ngực khiến tại hạ ngứa ngáy khó chịu, không bằng cởi ra cho xong." Vừa dứt lời, Mộ Dung Thanh Viễn lập tức đưa tay về phía chiếc mặt nạ kim loại mà sờ soạng.
"Cái... cái gì?" Đợi đến khi bàn tay nam nhân đặt ngay trước mặt mình, Cố Thiêm mới phục hồi tinh thần, nhưng đã không còn kịp nữa.
Gương mặt bị nam nhân nâng lên, đột nhiên soạt một cái, mặt nạ bị người hất ra.
Tốc độ phải gọi là nhanh như chớp, Cố Thiêm vội dùng hai tay ôm mặt, nhanh đến mức Mộ Dung Thanh Viễn không thể thấy rõ dung mạo của hắn.
Chỉ cảm thấy trước mắt một dung nhan kích động chợt lóe lên rồi biến mất, tìиɧ ɖu͙© còn không kịp rút đi, chỉ để lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ vạn phần quyến rũ.
"Ha ha...... Ngươi thật sự muốn dùng loại tư thế này bị người thao lộng hử?" Mộ Dung Thanh Viễn nhếch miệng cười cười, "Ngươi thật đáng ......"
Hắn cũng không dám nói hết câu, người này thật sự là đáng yêu đến đòi mạng, nhưng trong lòng y ngứa ngáy, rất muốn nhìn một chút gương mặt người bị hắn thao động tình.
"Vừa thao vào, lại rút ra, tiểu huyệt thích muốn chết phải không?" Mộ Dung Thanh Viễn rướn thẳng lưng, khiến dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể hắn cử động, mỗi một phát đều mài lên điểm mẫn cảm của hắn.
Lại, lại tới nữa, Cố Thiêm bị cọ xát lại đốt lên dục hỏa, chỗ đó lại ngứa ngáy ...... Hắn lập tức căng thẳng, vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ.
"Ưʍ...... A...... Ô ô...... Không cần...... Không......" Cố Thiêm tách mấy ngón tay bụm mặt ra một chút, hai mắt vụиɠ ŧяộʍ nhìn về phía nam nhân.
Người nọ cầm mặt nạ hắn thưởng thức, eo lại cử động không ngừng, chậm rãi nói lời thô tục, "Đợi chút nữa thao luôn cái tao huyệt khác của ngươi, được không?"
Y lại đỉnh một cái vào sâu trong tiểu huyệt.
"A --" Tiếng lãng kêu bị cắm đến lạc điệu, Cố Thiêm ôm lấy mặt mình khổ sở nghĩ: Thật sự là không còn mặt mũi gặp người khác!
Nhất định không thể để nam nhân nhìn thấy mặt hắn! Ô ô...... Nhưng mà, nhưng mà, mình bụm mặt rồi còn bị thao như vầy thật sự xấu hổ tràn ngập lại càng không thể nói......
Làm sao, làm sao bây giờ?
Hết chương 4