*Tiểu quan: nam kỹ, người con trai trong kỹ viện
Tiểu công tử Cố gia tại Tô Châu Tri Phủ nổi tiếng gần xa là bậc tài tử, hơn nữa còn tinh thông văn võ, tài tình tuyệt diễm. Trời sinh cực kỳ anh tuấn, thân cao tám thước, đôi con ngươi sáng giống như hàn tinh, ngọc diện đào hoa, tóc đen dài như mực, thản nhiên lại xa cách, khí chất hồn nhiên, dẫn tới trong thành Tô Châu có vô số mĩ nữ ghen tị. Ngồi tán gẫu trong quán trà tửu lâu, mọi người nhao nhao phỏng đoán, cuối cùng Cố tiểu công tử sẽ bị tiểu thư nhà nào gả cho.
Thế nhưng, chỉ có mình Cố gia biết, tiểu công tử nhà bọn họ đời này chắc chắn sẽ không lấy vợ.
Hắn là quái vật, hùng căn* không giống với người thường, túi tinh không thấy bóng dáng, lại có một hoa huyệt giống như nữ nhân được thay thế vào.
*hùng căn: cái ấy
Đến tuổi cưới vợ, mấy bà mối đạp cửa Cố gia, lại đều bị Cố lão gia từ chối từng người. Mọi người đều cảm thấy quái dị, sau đó lại cho rằng theo lý thường thì nên thế, dù sao một người hoàn mỹ như vậy không thể nào tùy tiện cưới một người bình thường, nhất định sẽ tìm một tiên nữ xứng đôi rồi.
Ài, chính là một tài tuấn như vậy, ai mà có ngờ hiện tại hắn đang mặc y phục dạ hành, ghé vào tiểu quan quán, ngồi trên nóc phòng rình trộm đâu?
Hắn yêu thích Long Dương, giỏi vẽ tranh đông cung*, còn một danh tính khác không ai biết, chính là thân phận hái hoa tặc, đương nhiên là chỉ hái nam nhân mà thôi.
*tranh đông cung: tranh 18+
Trầm Hương các là tiểu quan quán lớn nhất thành Tô Châu, toàn bộ mẫu tranh đông cung của Cố Thiêm đều lấy từ nơi này.
"Ư...... A...... Quan nhân...... Ô ô quan nhân...... Tha cho nô gia đi......" Tiếng rên dâʍ đãиɠ ái muội phát ra từ trong phòng. Cố Thiêm đẩy gạch ngói vụn trên mái nhà, cúi đầu ghé mắt nhìn vào.
Tiểu quan này là Trầm Hương đầu bài*, hiện tại trên người hắn trần như nhộng, đang quỳ trên giường, hai tay banh cặp mông tuyết trắng, lảm nhảm rêи ɾỉ.
*đầu bài: hàng đầu
Nam nhân mua xuân cầm một ngọc thế* thô to, chầm chậm xâm phạm mật huyệt của tiểu quan.
* ngọc thế: s*x toy ấy bà con ạ (///3///)
"Quan nhân...... Quan nhân...... Chỗ đó của người ta nóng quá...... Quan nhân......" Tiểu quan sắc mặt ửng hồng, cả người phấn nộn, tự mình lắc mông, tựa hồ có lòng tham muốn ăn toàn bộ ngọc thế luôn.
Thật sự là dâʍ đãиɠ, Cố Thiêm liếʍ liếʍ môi, nhìn thân thể nam nhân kia.
Nam nhân kia cũng trần như nhộng, nhàn nhã nằm ở đó, ngón tay niết ngọc thế kia, chậm rãi rút ra đút vào, trên mặt điềm nhiên, con ngươi trong trẻo đáng sợ, nhìn không giống như là đang phiêu, chỉ là khố gian kia thực dữ tợn, cự vật nhất trụ kình thiên, qυყ đầυ tím đen, gân xanh trải rộng......
Cố Thiêm nhìn chăm chú, nuốt nước bọt ừng ực, hôm nay quan nhân không phải lão già bụng phệ, dáng người trông cũng đẹp mắt, nhất là một thanh trường thương kia, nếu cái này mà đâm vào trong tiểu huyệt của tiểu quan, tiểu quan kia nhất định sẽ bị thao sướиɠ ngất đi!
Suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, đáng xấu hổ là Cố Thiêm thực sự tưởng tượng tiểu quan kia là chính mình!
Hắn sẽ nằm trên háng của nam nhân, cái miệng nhỏ nhắn đói khát ăn côn ŧᏂịŧ mỹ vị, đầu lưỡi vừa cuốn, vừa ngậm, vừa nuốt đến cùng, khiến cự vật nam nhân kia cắm vào cổ họng hắn mới tốt!
Hắn nhất định sẽ chẳng biết xấu hổ mà chổng mông cầu thao!
"Ô ô...... Quan nhân...... Thao nơi này một chút đi...... Ngứa muốn chết ......" Cố Thiêm tưởng tượng bản thân là tiểu quan, thở hổn hển, rêи ɾỉ, kéo tay nam nhân, để nam nhân vuốt một đường du đãng trên người mình, thẳng đến chỗ bùn lầy ướt mềm đó.
Bên trong huyệt sau cắm ngọc thế thô to, thế nhưng hoa huyệt bí ẩn phía trước hậu huyệt lại không được người yêu thương.
Hoa huyệt kiều diễm đang hộc ra mật nước ướt nhẹp, miệng huyệt co rút như là cái miệng nhỏ nhắn cơ khát, thế cho nên mị nhục tươi mới thèm khát kia đều kiềm chế không nổi mà mềm nhũn ra.
"Thật sự là thèm đυ., mọc ra hai tiểu huyệt là sợ nam nhân đυ. không đủ sao?" Khách quan nói ô ngôn uế ngữ, ngón tay thử đâm vào chỗ đó, hoa huyệt lập tức ngậm ngón tay không buông.
Nhưng khách quan không tiếp tục, chống tay nằm trên giường, nghiền ngẫm nhìn hắn.
Chỗ đó nóng như lửa khiến hắn nóng vội, khao khát có thứ gì thao mạnh ngay lập tức mới sướиɠ, hắn đành phải nức nở rầm rì cầu xin: "Quan nhân...... Động một chút đi...... Ô ô...... Ngứa chết nô gia rồi ......"
Hắn đành phải liếʍ ngón tay nam nhân, nhanh chóng lắc lư mông, "A...... A...... Mau a...... A nhanh lên...... Ô ô...... Không đủ a...... Ô ô......"
Một ngón tay sao có thể dập được lửa! Hắn bỗng nhiên bò dậy, ngồi xổm ở trên giường, ngón tay tìm đến chỗ hoa huyệt, lập tức cắm vào ba ngón!
Ngón tay nam nhân còn bên trong hoa huyệt hắn, thêm của hắn chính là bốn ngón, ước chừng chạm đến đầu ngọc thế!
"Ô ô...... Đầy...... Cuối cùng cũng đầy......" Chỗ ngứa ngáy rốt cuộc được lấp đầy, hắn thỏa mãn thở dài một hơi, sau đó bắt đầu điên cuồng tự đưa đẩy thân thể!
Hoa huyệt được thao vang lên tiếng xì xì, dâʍ ɖị©ɧ theo tay nam nhân và hắn chảy ra, tí tách rơi xuống chăn nệm gấm vóc thượng hạng, chăn ướt một mảng lớn, tưởng tượng nếu nhẹ nhàng vắt thì có thể vắt ra nước.
"Nước cũng nhiều thật! Sao lại dâʍ đãиɠ như vậy?" Nam nhân cúi gần bên tai hắn, đầu lưỡi khẽ liếʍ, vành tai hắn nóng lên, "Ta thao ngươi bắn nướ© ŧıểυ được không?"
Hắn bị liếʍ đến mức giật cả mình.
"Ô ô...... Ưm a...... A......" Hắn muốn cố gắng đáp lời, nhưng thực ra trong miệng chỉ có những tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, "Quan nhân...... Được......Quan nhân..... Thao nô gia tiểu ra đi...... A ......"
"Xem xem cái bộ dạng này của ngươi, so với đi tiểu có gì khác nhau?"
Hắn ngồi chồm hổm, giống như nữ nhân đi tiểu vậy, nửa người dưới chảy dâʍ ɖị©ɧ tí ta tí tách, hình ảnh này quả thực giống như đang tiểu ra vậy.
"A hức...... Nô gia...... Nô gia sướиɠ muốn...... Đái ...... Đái......" Đáng lẽ hắn nên xấu hổ, nhưng lại vô cùng hưng phấn! Bàn tay biến hóa góc độ đưa đẩy trong hoa huyệt, chỗ ngứa được cào thoải mái, nhưng ngón tay hơi chút lại rời đi, ngứa đến mức khó có thể chịu đựng......
Ô ô...... Làm sao bây giờ, không đủ, ngón tay làm sao mà đủ sướиɠ?
Hắn muốn được đυ. đến mức khóc thành tiếng.
Nhìn dáng vẻ không kiên nhẫn của tiểu quan, nam nhân cuối cùng cũng có lương tâm, tốt bụng sờ soạng đến viên âʍ ѵậŧ giấu ở bên trong hoa huyệt kia, ngón cái dùng sức xoa nắn!
"A --" Cả người hắn co giật, ngửa cổ hét lên, cảm giác tê dại ngứa ngáy từ chỗ đó lan khắp toàn thân, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ kèm theo chất lỏng màu nâu vàng tanh khai trong giây lát cuộn trào mãnh liệt mà bắn ra.
Thật sự là đái rồi! Ngồi xổm như một nữ nhân, cứ như vậy mà đái ra!
"Ô ô...... Nô gia tiểu ...... Ô ô...... Quan nhân nặn ra...... Tuyệt vời...... Thật là lợi hại...... Ô ô......"
Nam nhân lại xoa nắn âʍ ѵậŧ cứng cứng kia một hồi, hắn sướиɠ đến mức không phát ra nổi bất cứ thanh âm nào, tiếng rên dâʍ đãиɠ kẹt ở cổ họng, sau đó chân không còn chút lực chống đỡ, mềm nhũn ngồi phịch xuống giường.
"Như vậy mà đã không chịu nổi rồi à?" Làm sao nam nhân có thể buông tha hắn, nâng thân thể không ngừng run rẩy co rút của hắn lên, rút ngọc thế cắm ở sau huyệt ra, đỡ dương căn* của mình, một phát mà đâm vào.
*dương căn: cái ấy
"Ô ô...... Quan nhân thật là lợi hại...... Nô gia sắp bị thao chết...... A......" Hắn bị đè trên giường không thể nhúc nhích, mặt chôn trong chăn nệm do chính mình xối ướt.
Tiểu, tiểu, vừa rồi bị đùa bỡn đến tiểu ra ...... Ô ô thật nhục nhã......Nhưng mà cũng thật là thoải mái quá...... Ô ô...... Còn muốn......
"Quan nhân...... Quan nhân mạnh lên...... Mau...... Mau......"
Chỗ bị thao run lên bần bật, nam nhân đỉnh dương căn thẳng tắp, chỗ nhạy cảm đều bị thao hỏng. Huyệt sau không chịu nổi, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn ra không ngừng.
"Sao lại dâʍ đãиɠ như vậy? Người Trầm Hương các các ngươi đều dâʍ đãиɠ như vậy sao?" Nam nhân đẩy mạnh eo, liều mạng đưa đẩy dương căn của mình bên trong huyệt sau.
"Ô ô...... Đều da^ʍ...... Đều dâʍ đãиɠ như nhau ......"
"Nói dối!" Nam nhân trừng phạt cắn lên bờ vai của hắn, thịt tươi trắng nõn lập tức bị cắn sưng đỏ không chịu nổi, một vòng dấu răng cho thấy đã bị nam nhân ngược đãi.
Ô ô...... Nhưng hắn không có cảm thấy đau, ngược lại có từng đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ chỗ đó tản ra.
"A...... Không có...... Không có...... Ưʍ...... Nô gia không có...... Nói dối......"
"Vậy à? Ta còn cảm thấy ngươi là dâʍ đãиɠ nhất", Nam nhân một tay mò đến hoa huyệt, tìm đến chỗ viên âʍ ѵậŧ từng khiến hắn sướиɠ đến tiểu, đầu ngón tay hung hăng sờ.
Một niết này khiến hắn sướиɠ đến hồn phi phách tán, cả người run bần bật, đành phải cầu xin tha thứ, tự lấy lòng nam nhân, "Ô ô...... Nô gia...... Nô gia da^ʍ nhất ...... Ô ô......"
"Ta nhớ rõ Vương công tử vừa mua ngươi, sao, hắn chăm sóc thế nào, không thể thỏa mãn tên đĩ điếm nhà ngươi sao? Vừa mới bị thao, sao còn dâʍ đãиɠ như vậy?" Nam căn cùng ngón tay bên trong hoa huyệt bắt đầu phối hợp đâm thọc, đưa đẩy cùng tần suất, hai địa phương cùng bị thao, quan nhân nói cái gì hắn hoàn toàn không nghe rõ, chỉ có thể thở dốc.
"Ư...... Ưʍ...... Ô...... Ư......"
"Tại sao không nói lời nào? Là do tại hạ thao khiến ngươi khó chịu sao?" Nam nhân có ý xấu dừng động tác lại, dò hỏi.
Dươиɠ ѵậŧ vẫn còn nhảy loạn xạ trong cơ thể hắn, thình lình như vậy, đánh gãy kɧoáı ©ảʍ của hắn, hai tiểu huyệt ngứa không chịu được, hắn nghĩ xoay xoay mông có thể đỡ ngứa, thế nhưng nam nhân lại cố tình đè hắn lại, khiến hắn không thể động đậy.
"Ô ô...... Quan nhân...... Quan nhân...... Quan nhân mau cho nô gia đi......" Giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở không thể khống chế, tiểu huyệt rối loạn không ngừng co rút, vừa cầu xin nam nhân vừa quyến rũ nam nhân.
Nam nhân ổn định tinh thần, tiếp tục hỏi, "Trong các khách nhân của ngươi, dương căn ai lớn nhất, ai thao ngươi sướиɠ nhất?"
"Quan nhân! Dươиɠ ѵậŧ quan nhân ngài lớn nhất! Đều có thể đỉnh đến tận cùng bên trong nô gia, muốn thao chết nô gia!" Hắn nhanh chóng trả lời theo ý nam nhân, "Ô ô...... Quan nhân nhanh chóng thao a...... Ô ô nô gia không thể rời nó a......"
"Kỹ nữ dâʍ đãиɠ!" Nam nhân vừa lòng, cuối cùng bắt đầu một đợt tiến công mới.
"A hức...... Quan nhân...... chỗ đó...... Đúng, đúng chính là chỗ đó...... A...... Mạnh lên......" Dươиɠ ѵậŧ bắt đầu không ngừng rong ruổi xâm phạm điểm nhạy cảm của hắn, thịt huyệt bị thao mạnh bạo hết lần này đến lần khác đã sưng lên, tê rần, quá sướиɠ!
....................
Vừa rồi hắn thật buồn cười! Sao lại đem chính mình tưởng tượng thành tên tiểu quan bị thao kia? Cố Thiêm nằm sấp trên mái nhà không rời mắt nhìn hai người giao hợp, chỗ đó của chính mình đã vô thức ướt từ lúc nào.
Hết chương 1.
.
.
Nếu có bạn nào thắc mắc thì truyện Tϊиɧ ɖϊ©h͙ có độc trên trang web truyenhdd là do bạn Cô đơn lỡ bước vào đời re-up chui bản dịch của mình. Từ chương 1 đến 23 là nhóm đó tự ý re-up bản dịch của mình, sau đó nhóm đó edit chen từ chương 24 và set vip.
Còn mình với tiêu chí edit vì niềm vui vẫn tiếp tục dịch tiếp đến hết truyện. Mình không biết bên kia dịch như thế nào vì mình không rảnh tiền mua đọc, chỉ mong các bạn phân biệt, từ chương 24 trở đi là 2 bản dịch khác nhau và không liên quan đến nhau ạ.