Đóa Hồng Rực Rỡ

Chương 5: H+

Sáng hôm sau

Triều Hân nặng nề mở mắt, thân thể đau nhứt và nặng trĩu như chết đi sống lại. Cô nhìn thân thể đầy vết bầm tím và hạ thân đau đớn của mình, nước mắt vô thức chảy dài trên mặt. Tấm thân trong trắng chả chính mình bị mất đi bởi kẻ mà cô không hề yêu, điều này khiến cô rất đau lòng. Cô không nghĩ rằng chuyện này có thể xảy ra với cô.

- Sao khóc rồi?

Bạch Ngọc đứng trước cửa phòng nhìn chằm chằm cô.

- ...

Bạch Ngọc ngước nhìn cô gái khóc xước mướt trên giường nhịn không được. Anh đi tới hôn môi cô.

2 đầu lưỡi quấn lấy nhau mãnh liệt. Triều Hân không thở được liền giơ tay đẩy anh ra, nhưng sức lực của cô lúc này rất yếu nên chỉ đủ gãi ngứa cho anh.

Cự long dưới quần lại cương cứng lên. Đôi môi Bạch Ngọc di chuyển xuống phía dưới bộ ngực của Triều Hân mà gặm nhắm mãnh liệt.

- Ưʍ...dừng lại...

Triều Hân khóc lóc xin tha.

- Aaa...aa...

Bạch Ngọc mãnh mẽ đâm côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt ướŧ áŧ của Triều Hân. Những cú thúc còn thô bạo hơn tối qua khiến Triều Hân dần mất đi ý thức của mình.

- Tha cho tôi...

- Đợi tôi chơi chán thì tôi sẽ tha cho em.

Bạch Ngọc đỡ thân thể Triều Hân nằm sắp lại, cả quá trình anh không hề rút côn ŧᏂịŧ mình ra làm cho nó xoay tròn 1 vòng trong tiểu huyệt của cô làm cô rêи ɾỉ thét to một tiếng.

Mông thịt của Triều Hân nhô cao về hướng Bạch Ngọc. Anh mãnh liệt ra ra vào vào liên tục không ngừng nghỉ. Sau mấy trăm cú thúc thì anh phóng tích tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ của Triều Hân.

- Ha...a...

Bạch Ngọc rêи ɾỉ đầy thỏa mãn.

Côn ŧᏂịŧ dưới thân lại cương cứng nên Bạch Ngọc đã làm Triều Hân tới buổi ban trưa.

________________________________

Nhìn xuống Triều Hân đã hôn mê thì anh bế cô vào phòng tắm tắm rửa cho cô. 2 ngón tay banh nhẹ cánh hoa của cô ra, Bạch Ngọc đút 2 ngón tay vào móc hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình ra ngoài. Nhìn dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt trôi ra, Bạch Ngọc nhếch mép cười.

_________________________________

Khi Triều Hân tỉnh lại thì trời cũng đã tối. Thân thể đầy vết tím bầm chồng chéo lên nhau trên có thể cô. Chưa bao giờ cô tuyệt vọng như lúc này. Cô không biết tương lai của chính mình sẽ đi về đâu.

Cô gái nhỏ bé ôm chặt chính mình và tự an ủi rằng sẽ không xảy ra chuyện gì. Cô vỗ vỗ mặt để trấn an bản thân.

Điều cô sẽ không bao giờ nghĩ đến là việc này có liên quan đến người ông yêu quý của chính mình. Người thân đã chăm sóc cô từ bé đến lớn, người thân duy nhất của cô.