Món Đồ Chơi Miễn Phí

Chương 1: Cùng đồng nghiệp ở cầu thang

Tôi là Lâm Niên, 26 tuổi, là nhân viên văn phòng, đã có ông xã là Cao Hàn. Chúng tôi kết hôn 2 năm, chồng tôi không hề biết gì về quá khứ của tôi. Sinh hoạt vợ chồng cũng hòa thuận nhưng anh ấy không bao giờ thỏa mãn được cơ thể thèm khát của tôi. Cho nên...tôi nɠɵạı ŧìиɧ.

Cầu thang công ty X

- Ưʍ...sâu một chút...a a a..đáng ghét.

- Bảo bối, sướиɠ không ?

Một góc cầu thang là hình ảnh hai nam nhân đang quấn chặt vào nhau, cậu thanh niên thân hình mảnh khảnh đang bị tên nam nhân cao lớn ấn chặt vào tường, một chân thanh niên đang đặt trên vai gã đàn ông đó, cảm thụ cây dươиɠ ѵậŧ thô to đâm sâu vào l*и da^ʍ của mình. Đúng vậy, cậu thanh niên này là người song tính, gọi là Lâm Niên. Mọi người trong công ty đều biết cậu là người có chồng nhưng hai cái lỗ dâʍ đãиɠ của thiếu niên cứ không ngừng quyến rũ những gã đàn ông nơi này, ai cũng ít nhất đã chơi qua câu ta vài ba lần.

- Em ở đây banh l*и cho đồng nghiệp đυ., chồng em có biết không ?

Vừa hỏi hắn vừa thúc sâu vào đồng thời bắn đóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích tụ từ đầu đến giờ vào tử ©υиɠ của Lâm Niên.

- Á...anh trai xấu...rõ ràng là Niên Niên bị anh kéo vào đây hϊếp da^ʍ, em không có phản bội chồng mà...huhu.

- Phải không ? Là con đĩ thiếu đυ. nào ra ngoài không mặt qυầи ɭóŧ, chảy một đóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi vào WC nam ngồi sục ©ôи ŧɧịt̠ không đóng cửa ? Không phải là chờ đồng nghiệp nam đi vào đυ. thì là gì hửm ?

- Em không có mà, tại đang làm việc mà em nứиɠ l*и quá, chồng em đi công tác cả tuần rồi nên không có cᏂị©Ꮒ em..hic

- Nói dối, vậy đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ ban nãy trong l*и em chảy ra là của ai ?

_ Là..là người xấu ban nãy trên xe bus bắn vào...huhu anh đừng hỏi nữa mau đâm nát l*и em đi, l*и da^ʍ ngứa luốn chết, cả c̠úc̠ Ꮒσα nữa, đít em cũng muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ bự.

- Được, để anh đây thỏa mãn cưng.

Dứt lời, nam nhân vừa đυ. bướm da^ʍ vừa dùng 3 ngón tay nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα nới lỏng, hắn không ngờ c̠úc̠ Ꮒσα con đĩ này cũng chứa một đóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong đó, hắn nghĩ thầm con điếm này chắc vừa bị không ít nam nhâm đυ., bằng không làm sao hai cái lỗ lại nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy. Thiết nghĩ không cần nới lỏng nữa, nam nhân rút ©ôи ŧɧịt̠ từ l*и ra mà đâm thẳng vào c̠úc̠ Ꮒσα kia, Lâm Niên cảm giác được cú đâm của hắn chỉ hận không thể nhét hết hai hòn dái vào, khiến cậu vừa đau vừa sướиɠ. Lâm Niên vừa rên vừa bảo nam nhân đâm mạnh thêm mạnh thêm, đến khi cậu không còn gì để bắn mới dừng lại trận chiến kịch liệt này.