" Hừ... Lam Từ, em bóp gẫy nó rồi lấy gì dùng."
Diêm Hàn không kịp đề phòng bị cậu nắm lấy mệnh căn mà bóp, thiếu chút là tàn phế.
" Hu hu, Diêm Hàn... Nóng... Khó chịu..."
Bảo bối nhi làm chuyện xấu còn khóc lóc, một tay vẫn nắm lấy cự long, tay còn lại kéo quần mình xuống, muốn ngồi lên.
" Hự... Đừng gấp, thả lỏng."
Xẹt.
Diêm Hàn cảm thấy miệng nhỏ kia nóng bỏng ôm lấy vật nam tính của mình, anh mém chút thì hoá sói, vừa trấn an vừa đưa tay xé rách cái quần vướng víu của cậu.
Nhưng mà Lam Từ sao có thể thả lỏng, cậu chỉ có chặt hơn.
Tin tức tố thèm muốn mùi vị kia lại chậm chạp chưa thấy xuất hiện, hương dạ lan lại quyến rủ lại kí©ɧ ŧìиɧ mà bao lấy Diêm Hàn.
Phụt.
Tin tức tố Romantic như thực chất mà tràn ra, bị mùi hương ấm nóng ngọt ngào kia quấn lấy.
" Ô... Ha... Thoải mái ha..."
Bảo bối nhi đã bắt đầu nhúng nhảy trên cự long to lớn, hai tay ôm tay nam nhân muốn anh giúp mình sờ soạn cậu nhỏ, còn vén áo mình lên, lộ ra hai đầu hạt hồng đã thẳng đứng, cứng rắn, d.âm đãng lại mị hoặc chúng sinh.
" Sờ em đi, Hàn Hàn a..."
Lam Từ trực tiếp hoá thành một bãi xuân thủy, nhúng ướt nam nhân trước mặt.
" Bảo bối nhi, không sợ tôi làm chết em sao?"
Diêm Hàn thuận theo nắm lấy vật nhỏ bên dưới, cúi đầu ngậm lấy hạt hồng kia, day cắn, tay kia cũng không rảnh, yêu thương bên còn lại, vừa bóp vừa kéo, còn không ngừng gảy.
" Ô... Ha... Làm chết em đi... A... A..."
Lam Từ ôm đầu anh hét lên, nhấp hông liên tục, bờ mông cong không ngừng nuốt lấy vật to lớn đang dần lớn hơn theo tiếng hét của cậu.
" A... Lớn quá... Thích lắm... Cho em... A!!"1
Cậu cong lưng, ưỡn ngực mà bắn ra, vách thịt ôm khít lấy cự long đã trướng to đến dữ tợn.
Lam Từ xụi lơ ngã xuống, nhanh chóng được nam nhân ôm lấy.
Nhưng chưa được năm giây là Diêm Hàn đã cảm thấy vách thịt ẩm ướt đến lầy lội bất kham, bên trong không ngừng phun ra chất ngọt nóng bỏng, xối ngộp vật to lớn, khiến nó lại càng thêm dễ dàng chui vào bên trong.
" A... Lại ngứa ô... Anh động động đi ô..."
Người trong lòng lại khóc lóc ỉ ôi.
Lúc này hai người vẫn còn ngồi ở cửa, Diêm Hàn thì quần áo lộn xộn, còn Lam Từ chỉ còn một cái áo bị xoắn cao đến cổ, cả người ửng hồng mê người, cứ dán chặt trên thân nam nhân, bên dưới còn ngậm lấy vật to lớn, eo mông nhích đến nhích đi, quyến rủ như rắn.
" Ngoan, nhất định cho em đủ."
Diêm Hàn ôm cậu đứng lên, vừa đi vừa thúc hông, xoa dịu u cốc trơn trượt đang không ngừng hấp xả vật to lớn của anh.
" Ô... Ha... Thích quá... A... Mạnh nữa ha... Hàn Hàn lớn a..."
Lam Từ ôm cổ anh lớn giọng d.âm đãng rên, môi thơm còn tìm đến đôi môi mỏng hơi mím của nam nhân, gặm lấy, còn ngốc nghếch đưa đầu lưỡi hồng hào ra liếʍ lấy.
" Ưʍ..."
Diêm Hàn há miệng mυ'ŧ lấy nó, kéo vào.
Bịch.
Hai thân hình ngã xuống giường, tiếng nước lép xép không ngừng vang lên ở cả trên và dưới, cả hai cái miệng đều bị người chiếm đoạt, yêu thương.
Mật ngọt không khống chế được mà từ khoang miệng thơm tho chảy ra, lại bị một cái lưỡi nóng cuốn trở về.
" Ưʍ... Ha..."
Lam Từ hai tỷ tay ôm lấy cổ nam nhân kéo xuống, bên dưới lại d.âm đãng mà cùng người mật hợp không ngừng, eo hông mất khống chế mà tự động đong đưa theo tiết tấu mãnh liệt của nam nhân, mỗi cái nhấp hông đều sâu đến tận đáy.
Nhưng cái miệng nhỏ kia lại quá tham lam, nó cảm thấy không đủ, lúc nào cũng chỉ muốn hút anh vào sâu hơn, chạm đến nơi mê người kia.
" Sâu nữa a... Bắn cho em... Ha..."
Đôi môi vừa được buông ra đã đòi hỏi không ngừng.
" Bắn cho em a... Muốn... A... Muốn đứa nhỏ a!!!"
Một chữ đứa nhỏ uy lực cực đại cưỡng ép nam nhân bùng nổ.
" A!!! Nhiều quá... Nóng... Nữa a... Đứa nhỏ... Em... Muốn... A..."
Lam Từ đôi mắt mê ly, hai tay ôm bụng nhỏ bị bắn căng phồng lên, miệng không ngừng rêи ɾỉ muốn đứa nhỏ.
" A!! Ha... Chảy... Chảy... Ra... Không muốn!"
Bảo bối nhi bị người lật lại, cảm thấy thứ kia không ngừng chảy ra thì hô toáng lên.
" Lại bắn cho em, đừng gấp, nhất định cho em mang thai, bảo bối!"
Nam nhân phốc một tiếng chui vào u cốc, nắm eo nhỏ đỉnh lên.
Theo từng cái luật động của anh mà chất d.ịch trắng đυ.c không ngừng bị kéo theo, chảy dọc theo bắp chân trắng nõn, rơi xuống giường.
" A... Hàn Hàn... Mạnh nữa a... Ha..."
Lam Từ nằm úp sấp trên giường không ngừng cắn chăn rêи ɾỉ, ngón chân ửng hồng không ngừng dũi thẳng lại cuộn tròn, eo lưng thì thẳng tắp một đường.
Phập phập...
Cả căn phòng tràn ngập trong mùi vị kí©ɧ ŧìиɧ, Pheromone mất khống chế mà lan tràn, hai hương vị hoà quyện vào nhau giống như cơn lốc, cuốn phăng đi lý trí của hai người trên giường.
Tiếng nước d.âm mĩ không ngừng vang lên, tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào cùng tiếng thở dốc ồ ồ, nghe vào tai là có thể khiến người ta mê muội.
Đây có thể xem như là lần phát tình đầu tiên của Lam Từ sau khi biến đổi, nó giống như cuồng phong bão lũ mà ập tới, không chút giữ lại mà biến một Alpha trở nên mị hoặc mê người lại d.âm đãng mềm mại, chỉ muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa huyết dịch của nam nhân, không lúc nào ngừng lại đòi hỏi.
Mà nam nhân lại càng thêm cuồng bạo, đôi mắt dã thú nhìn chằm chằm mỹ nhân dưới thân, há miệng cắn vào gáy đẹp, cưỡng ép rót đầy tin tức tố, đầu kết bưng ra, khoá chặt tử cốc, mạnh mẽ bắn đầy chất d.ịch trắng đυ.c, lưu lại mùi vị của mình ở tận bên trong người đối phương.
" Á!!"
Lam Từ hét lớn một tiếng rồi ngất đi.
Tin tức tố hương dạ lan cũng theo đó dịu xuống.
Mùi Romantic quẩn quanh trên thân hai người, ôm trọn, bao lấy.
Diêm Hàn ôm bảo bối nhi nằm trên giường, môi nở một nụ cười mĩ mãn.
" Bảo bối, bảo bối, em là của tôi!"
Giọng nói trầm thấp lại khàn khàn tà mị của nam nhân vang vọng trong căn phòng.
Bầu trời bên ngoài dần tối xuống, khiến cho căn phòng cũng tối theo.
Diêm Hàn còn đang ngủ cảm thấy hạ thân bị ấm nóng bao trọn, kɧoáı ©ảʍ quá mức mê hoặc khiến anh muốn phun ra.
Đôi song đồng vừa mở ra đập vào mắt anh là một mĩ cảnh quá mức kinh người, đôi song đồng đã dịu xuống lại tiếp tục sâu thẫm thêm.
" Ưʍ..."
Bảo bối nhi không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, đang không ngừng ngậm **** *** mát vật to lớn đã cứng rắn của anh, cái mông còn lắc lư không ngừng...
Hơn hết là... Bảo bối nhi bốn ngón tay đang không ngừng khuấy đảo bên trong u cốc, nước ngọt theo đó mà chảy ra, làm ướt tay cậu.
" Lam Từ..."
Diêm Hàn cảm thấy giọng mình khàn đến mức khó mà nghe được, trong âm thành còn ngập tràn mùi vị nguy hiểm khiến cho người đang chìm trong du͙© vọиɠ cũng phải rùng mình một cái, trực tiếp bắn ra, rồi mềm người ngã xuống.
Cự long cũng trượt ra, rung động không ngừng trước mặt cậu.
" Ô ô... Hàn Hàn... Ngứa..."
Bảo bối nhi giương đôi mắt ướt sủng nhìn anh, đáng thương lại mị hoặc nhân tâm.
" Tự mình ngồi lên, không cho phép tự chơi mình, biết không?"
Giọng nói dù mềm nhẹ nhưng vẫn chứa đầy nguy hiểm không tên.
" Tại nó không cứng... Ưʍ..."
Bảo bối nhi tố cáo vật nam tính của Diêm Hàn không cứng, ủy khuất làm sao, vừa bò lên người nam nhân, ưỡn mông ngồi xuống vật to lớn mà cậu bỏ công bỏ sức nãy giờ để làm nó cứng lên.
Bốp.
Diêm Hàn cũng bị cậu làm cho dỡ khóc dỡ cười, đưa tay tát vào mông cậu một cái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ người kia rùng cả mình mà xoắn chặt vật nam tính của anh.