Khương Lộ Dao dẫn Khương Lộ Kỳ vào Quan Sư Các, cho hạ nhân lui xuống, Khương Lộ Dao nhìn Khương Lộ Kỳ vẫn còn mờ mịt hoang mang, bất mãn hỏi:
- Ngươi tới vương phủ làm chi? Là tới gặp ta? Hay là tới gặp Triệu Đạc Dật?
- Ta...
- Ngươi đừng nói với ta, là ngươi không biết, ngươi không có.
Khương Lộ Dao oán hận chỉ trích:
- Vẻ mặt đầy đào hoa chỉ có thể lừa gạt người mù, kẻ điếc. Hay ngươi không biết ngươi đã gả cho ai? Lúc ngươi nghĩ tới nam nhân khác, có từng nghĩ tới trượng phu của ngươi?
- Ta không làm chuyện gì có lỗi với hắn.
Khương Lộ Kỳ biện bạch:
- Ngược lại là hắn...Hắn có người ở bên ngoài.
- Ta mặc kệ hắn có dưỡng ngoại thất ở bên ngoài hay không, có thì thế nào, ngươi cũng không thể vì vậy mà tư tâm với người khác, ngươi không cần thanh danh, Khương gia cần.
Khương Lộ Dao thật sự muốn nói một câu, ái mộ thì cứ ái mộ, nếu Khương Lộ Kỳ thích người khác, Khương Lộ Dao cũng không sinh khí đến như vậy, cố tình lại thích Triệu Đạc Dật, còn bị Tần vương phi nhìn ra manh mối, là vì Khương Lộ Dao không cẩn thận đối đãi canh chừng nàng.
- Trước kia ta từng nói với ngươi, lúc còn ở khuê phòng chưa gả, ngươi có thể thổ lộ ái mộ với hắn. Lúc này ngươi đã là thê tử của người khác, hắn cũng sắp thú thê, ngươi lại dây dưa, không phải khiến người ta chê cười chỉ trích sao?
- Ta...Ta không có dây dưa với hắn, ta biết ai là phu nhân của ta, chỉ là nhìn hắn nhiều một chút mà thôi, ta cùng hắn sự cái gì cũng không có.
- Ở trước mặt Tần vương phi liếc mắt đưa tình, ngươi còn dám nói cái gì cũng không có?
Khương Lộ Dao không ngờ Khương Lộ Kỳ lại ngu xuẩn đến như vậy, Khương Lộ Kỳ không sợ bị Tần vương phi tính kế, chẳng lẽ bộ dạng sợ hãi mà Khương Lộ Kỳ biểu hiện ra ngoài khi đối mặt với Tần vương phi là giả vờ?
- Ta nói ta không có tâm tư phản bội Tiêu Duệ Hoa, ngươi đừng oan uổng người tốt.
Khương Lộ Kỳ cừu thị Khương Lộ Dao:
- Ta là muội muội của ngươi, có vị tỷ tỷ nào lại vũ nhục muội muội như thế?
- Cũng không có vị muội muội nào lại đến phu gia của tỷ tỷ câu dẫn tiểu thúc( em chồng) của tỷ tỷ, có muội muội như ngươi, kiếp trước ta không có tích đức.
- Ta tới giúp ngươi.
Khương Lộ Kỳ bày ra khẩu khí thi ân, thái độ cao ngạo thương hại mười phần:
- Đáng lẽ chuyện này ta không định nói cho ngươi biết, sau đó lại nghĩ ta và ngươi là đường tỷ muội, ngươi trôi qua không tốt, ta nhìn cũng khó chịu, tuy hắn sẽ không thấy, không nghe ngươi khuyên bảo, nhưng ngươi cũng nên có chút chuẩn bị, cũng đỡ phải đến lúc đó gà bay trứng vỡ, không duy trì được của cải chi tiêu sinh hoạt.
Vốn không thế nào để ý tới Khương Lộ Kỳ, nghe xong những lời này, Khương Lộ Dao nhíu mày, kết hợp với biểu hiện trước kia của Khương Lộ Kỳ, hay là nàng...Nàng cũng có cơ duyên giống mình?
Khương Lộ Dao biết nếu nàng càng muốn nghe, Khương Lộ Kỳ càng tỏ ra thần bí rồi giấu kín, nên nàng nhàn nhạt nói:
- Gà bay trứng vỡ? Không có bạc? Tứ muội muội đây là chuyện nực cười nhất mà ta từng nghe trong năm nay, đường đường là Tần vương thế tử phi lại thiếu bạc? Ta thấy ngươi không chỉ đầu óc không rõ ràng, mà còn rất vọng tưởng...Chớ trách tứ muội phu không cho ngươi xuất môn.
- Thế tử phi? Ngươi cho rằng ngươi sẽ làm thế tử phi cả đời này? Ngươi đừng quá thiên chân.
Khương Lộ Kỳ cười lạnh một tiếng:
- Nghe nói ngươi đuổi nhũ mẫu đúng không, trời xui đất khiến...Lại giúp hắn tránh thoát một kiếp nạn.
Năm đó, Triệu Đạc Trạch vô tình tàn nhẫn gϊếŧ chết nhũ mẫu, bị người đời mắng là súc sinh.
- Ngươi có ý tứ gì?
- Ta nói này đó, Tần vương nhị công tử không thể nghe hay tin tưởng, ta...Ta nói cho ngươi biết, nhị công tử mới là nhi tử của Dương Phi, thế tử hiện giờ không phải.
- ...
Khương Lộ Dao trợn mắt há mồm, khϊếp sợ, không ngờ Khương Lộ Kỳ biết chuyện hoán tử, nàng càng khϊếp sợ hơn khi Khương Lộ Kỳ thẳng thắn thành khẩn, kẻ ngu ngốc lớn mật nói ra chân tướng lại chính là Khương Lộ Kỳ.
Như thế nào sẽ có người tùy tiện nói ra bí mật như vậy?
- Tứ muội muội, ngươi chưa tỉnh ngủ sao?
- Ta biết ngươi sẽ không tin, ngươi có thể tự đi kiểm chứng, dựa theo năng lực của nhị bá phụ có thể triệu hồi Dương Soái, có chút chuyện này không thể tra không được. Ta nói cho ngươi biết, là vì lo lắng ngươi trở tay không kịp, tước vị Tần vương là của nhị công tử, nếu ngươi là người thông minh, nên khuyên Triệu Đạc Trạch chủ động từ chức, trước nay Đại Minh triều luôn tôn vinh đích tử, có đích tử, thứ tử đừng nghĩ tới chuyện kế thừa vương tước.
Khương Lộ Kỳ khuyên nhủ Khương Lộ Dao nên làm như thế nào.
Khương Lộ Dao nói thẳng:
- Nguyễn ma ma.
Nguyễn ma ma canh giữ ngoài cửa, đáp:
- Chủ tử.
- Đưa tứ muội muội về Tiêu gia, ngươi tự mình hộ tống tứ muội muội, hơn nữa nhắn với tứ muội phu một câu, nếu hắn không muốn bước đi gian nan, gà bay trứng vỡ, tốt nhất đừng để tứ muội muội xuất môn.
- Ngươi không thể làm như vậy...Ta là muốn tốt cho ngươi, mới chạy tới đây nói cho ngươi biết. Nếu ngươi chủ động khuyên nhủ Triệu Đạc Trạch, dựa theo tính tình của nhị công tử nhất định sẽ bỏ qua cho hắn, một khi hắn vì tước vị làm ra chuyện súc sinh không bằng heo chó, đến lúc đó ngươi muốn thoát thân cũng khó.
- Chuyện của ta cùng A Trạch không cần ngươi nhọc lòng.
Khương Lộ Dao lạnh lùng nói:
- Ta sẽ khiến ngươi nhìn rõ, A Trạch vĩnh viễn không có bần hàn, gà bay trứng vỡ, không có một ngày sinh hoạt gian nan. Trên đời vốn không có đường, được nhiều người đi sẽ thành đường, đường là người đi ra, ngày cũng là người trôi qua.
- Ngươi...
Khương Lộ Kỳ nghĩ tới kiếp trước, lẩm bẩm nói:
- Ngươi sẽ hối hận.
Khương Lộ Dao nhất định sẽ hối hận.
Nếu không phải Khương Lộ Kỳ không có cách nào nói rõ với Triệu Đạc Dật, nàng cũng không đến mức đem bí mật này nói cho Khương Lộ Dao biết.
Hoán tử là chuyện mà Khương Lộ Kỳ coi là bí mật lớn nhất, có thể ảnh hưởng đại cục.
Khương Lộ Dao rất bình đạm, cũng rất kiên quyết để Nguyễn ma ma đưa nàng về Tiêu gia, nàng ta không thèm để ý tới bí mật này.
Khương Lộ Dao vân đạm phong khinh giống như xem nàng là đồ ngốc, Khương Lộ Kỳ bị thương tổn, gào rống nói:
- Sao ngươi có thể không thèm để ý?
Khương Lộ Dao chậm rãi đứng dậy, bước đến bên người Khương Lộ Kỳ, thấp giọng nói:
- Nếu ta nói ta đã sớm biết, có thể ngươi sẽ càng khổ sở?
- Ngươi...
Sắc mặt Khương Lộ Kỳ trắng bệch:
- Sao có thể?
- Như thế nào lại không thể? Tần vương phi hành động, Dương gia hành động, còn có ngươi quan tâm Triệu Đạc Dật, sự thật rõ ràng như vậy, lý giải cũng cần lao lực sao?
- Ngươi không thể biết, không có khả năng.
Những lời này đả kích rất lớn tới Khương Lộ Kỳ.
- Thu hồi tâm tình cao cao tại thượng rũ lòng thương, ánh mắt bố thí thi ân đi, ta nói cho ngươi biết, không chỉ ta biết, A Trạch cũng biết.
Khương Lộ Dao chướng mắt Khương Lộ Kỳ tự coi mình tốt đẹp, buông lời tiên tri.
- Hiện giờ A Trạch đã rời khỏi bố cục hoán tử, đem chuyện này vứt cho Tần vương phi cùng Dương gia, ngươi cho rằng A Trạch sẽ thương tổn Triệu Đạc Dật sao? Triệu Đạc Dật có, A Trạch sẽ có. Mà A Trạch có, chưa chắc Triệu Đạc Dật sẽ có.
Khương Lộ Dao vuốt ve cổ tay áo, cười nói:
- Cho nên, ngươi nói đã muộn. Không cần ngươi thông báo, ta cùng A Trạch cũng sẽ càng ngày càng tốt, thật đáng tiếc a, tứ muội muội, ngươi muốn ta cảm kích ngươi, ngươi muốn thương hại ta, hình như không được rồi.
Khương Lộ Kỳ hít thở không thông, bị Khương Lộ Dao tức nghẹn, liền ngất xỉu.
- Tố chất tâm lý, quá kém.
Khương Lộ Dao đỡ lấy Khương Lộ Kỳ đã ngất lịm, kêu Nguyễn ma ma tiến vào.
- Ngươi đưa nàng hồi Tiêu gia.
- Dạ.
Nguyễn ma ma nghe trong phòng có động tĩnh, nhưng không nghe rõ thế tử phi cùng tứ cô phu nhân nói gì, dù tứ cô phu nhân đã ngất đi, vẫn không ngừng rơi lệ, có vẻ rất thương tâm.
- Ngươi giao nàng cho Tiêu đại nhân.
- Nô tỳ hiểu rõ.
Khương Lộ Dao nhìn Nguyễn ma ma đưa Khương Lộ Kỳ rời phủ, nàng cũng ngồi xe ngựa về Vĩnh Ninh hầu phủ
Tác giả có lời muốn nói: Viết Khương Lộ Kỳ là vì muốn nói tới kiếp trước đã phát sinh chuyện gì, ý nghĩa câu chuyện không phải trọng sinh tranh đấu với xuyên không, Khương Lộ Kỳ còn không xứng làm nữ phụ, nếu không cũng sẽ không xuẩn thành như vậy.