Thuật Sĩ Tại Giới Phù Thủy

Chương 4: : Tu Luyện

"Không ngờ công năng phân tích của Chip cũng có tác dụng đối với phương pháp kỵ sĩ hô hấp ở thế giới này,!"

Lôi Lâm cảm thán xong mới nói: "Lập tức ưu hóa!"

"Bắt đầu ưu hóa, dự tính tiêu hao thời gian: 125 phút."

"Ừm, 125 phút đồng hồ, cũng chính là hơn hai giờ, tôi chờ được!" Lôi Lâm tự nghĩ.

Lôi Lâm nôn nóng chờ đợi, rốt cục chịu đựng qua hai giờ, âm thanh của Chip cũng đúng giờ vang lên: " Tối ưu hóa pháp hô hấp hoàn thành, thời gian vận hành rút ngắn 5 phút 23 giây, các hạng hiệu quả tăng 5%! Di chứng tổn thương thân thể biến mất!"

"Rất tốt!" Kết quả này khiến Lôi Lâm rất thoả mãn.

Một lần thực hiện có hiệu quả tăng lên 5%, vậy vài chục lần, hơn một trăm lần, chênh lệch này sẽ tăng lên quá lớn.

"Nghe đồn kiếm thuật Thập Tự và bộ hô hấp này chính là tộc trưởng đại nhân đời đầu trải qua mấy chục trận huyết chiến, mới lấy được từ trên thi thể một kỵ sĩ. Trong rất nhiều gia tộc kỵ sĩ, cũng có thể tính là hàng trung thượng!"

"Mà phương pháp hô hấp sau khi Chip tối ưu hóa, chỉ sợ đã vượt qua bí tịch mà một nước nhỏ tư tàng!"

Lôi Lâm tự lẩm bẩm, rồi lại có chút không thể chờ đợi được ra lệnh: "Chip, truyền phương pháp hô hấp sau khi tối ưu hóa đến khu ký ức!"

Chip thực hiện mệnh lệnh, truyền phương pháp tu luyện hô hấp đã được tối ưu hóa vào trong óc Lôi Lâm.

Sau khi truyền tin xong, Lôi Lâm xoa xoa đầu: "Hơi chóng mặt, nhưng đây là hiện tượng bình thường!"

Lúc này trong óc của hắn tràn ngập ký ức về phương pháp tu luyện hô hấp, còn có đủ loại kinh nghiệm phối hợp tu luyện, bớt đi không ít đường quanh co so với người bình thường.

"Trước kia vẫn không cảm giác được, nhưng ở chỗ này, mình có được Chip, so với người bình thường thì thật sự là chiếm ưu thế quá lớn!"

Lôi Lâm lẩm bẩm: "Có được Chip, thông qua phân tích mô phỏng, trong nháy mắt đã có kinh nghiệm mà những người khác phải đổ máu dốc sức liều mạng mười năm mới có thể lấy được, ta chỉ cần dựa vào Chip nhắc nhở để làm, là có thể một đường tiếp tục tiến hành theo phương hướng chính xác nhất!"

Phương pháp tu luyện hô hấp có rất nhiều cấm kỵ, trong đó có một số điều thông qua miệng miêu tả thì tuyệt đối không cảm giác được.

Nhất định phải do tự mình tu luyện, đi quanh co mấy vòng mới có thể tỉnh ngộ.

Mà bây giờ thông qua Chip tạo ra mô hình phân tích, tất cả đường vòng đều tránh né được.

"Vậy thử xem đi!" Lôi Lâm nghĩ đến đây, thân thể dang tay dang chân thành hình chữ đại nằm trên mặt đất.

Căn cứ vào miêu tả phương pháp hô hấp và Chip đề nghị, lúc tu luyện phương pháp hô hấp, không cần động tác đặc biệt phối hợp, chỉ cần tự mình tìm lấy tư thế có cảm giác thoải mái nhất là được rồi.

"Vốn là nín thở 65 giây, sau đó tiến hành hô hấp ba dài một ngắn, độ dài và tần suất là..."

Lôi Lâm dựa theo phương pháp hô hấp miêu tả, dần dần tiến vào trạng thái tu luyện.

Cả người dường như ngủ thϊếp đi, chỉ là gương mặt đỏ bừng, huyệt Thái Dương không ngừng nhảy lên, giống như hắn đang tiến hành vận động gì đó.

Theo thời gian trôi qua, gương mặt Lôi Lâm càng ngày càng đỏ, cuối cùng chảy ra mồ hôi màu đen nhạt.

Quá trình này kéo dài đại khái hơn hai mươi phút, Lôi Lâm mở hai mắt ra, há mồm thở ra một hơi.

Hô! ! !

Một hơi thở dài mang theo khí màu đen bị phun lên.

Các vị trí trên cơ thể cũng truyền tới tiếng vang.

Lôi Lâm đứng dậy, hoạt động tứ chi, cảm thấy toàn thân nóng lên, giống như vừa trải qua một hồi vận động kịch liệt.

"Chip, biểu hiện số liệu thân thể của tôi!" Lôi Lâm ra lệnh.

"Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ lực lượng: 0. 4, nhanh nhẹn: 0. 5, thể chất: 0. 4 trạng thái: Nội thương nhẹ "

Lôi Lâm không tỏ vẻ gì: "Thay đổi hình thức biểu hiện số liệu, chính xác đến sau dấu phảy 10 số, dựa vào số liệu tu luyện, tiến hành so sánh."

Nghe mệnh lệnh của Lôi Lâm, màn sáng trước mắt lóe lên, số liệu đại biểu tố chất thân thể trước kia, số lẻ đằng sau dấu phảy tăng thêm 9 số, hơn nữa ba số cuối cùng còn đang không ngừng biến hóa.

"Tích! Thông qua so sánh, sau khi tiến hành huấn luyện kỵ sĩ, lực lượng chủ thể gia tăng 0. 005, nhanh nhẹn gia tăng 0. 006, thể chất gia tăng 0. 004" Chip trung thực thông báo tin tức.

"Ừm! Bởi vì là lần đầu tu luyện, số liệu còn rõ ràng!" Lôi Lâm phân tích nói.

"Chỉ tu luyện hơn 20 phút đồng hồ, số liệu gia tăng cũng rất khả quan, chỉ cần kiên trì bền bỉ, muốn đạt tới số liệu thân thể như người áo đen chỉ là vấn đề thời gian!"

"Nói như vậy, thì mười người mặc áo đen kia chính là kỵ sĩ rồi!"

Lôi Lâm thầm nghĩ: "Đáng tiếc, căn cứ vào ký ức và phân tích của Chip, phương pháp hô hấp có hạn chế tu luyện, mà phương pháp hô hấp gia tộc Pháp Lôi Nhĩ lưu truyền tới nay, một ngày chỉ có thể tiến hành một lần, tu luyện nhiều hơn chẳng những không có hiệu quả, còn có thể tạo thành tổn thương đối với thân thể!"

"Chip, có biện pháp gì có thể để mỗi ngày tôi tu luyện phương pháp hô hấp mấy lần không?" Lôi Lâm hỏi.

"Cần phối hợp với dược vật!" Chip cứng nhắc phản hồi.

"Liệt kê ra dược vật cần thiết!"

"Khuê lâm tố, mã khắc đặc 21, song dưỡng toan mũ... Chip liệt ra tên của một đống dược vật, đều là dược phẩm ở kiếp trước của Lôi Lâm.

"Có thể dùng dược phẩm khác hoặc thành phần động thực vật thay thế không?" Đây rõ ràng là chuyện không có khả năng, Lôi Lâm nhướng mày hỏi.

"Cần cung cấp hàng mẫu, tiến hành phân tích dược tính, hiện tại không đủ tư liệu!" Chip nhắc nhở.

"Chỉ cần có biện pháp là tốt rồi!" Lôi Lâm khẽ thở ra.

Lại nhìn trên người mình, bởi vì tu luyện phương pháp hô hấp mà chảy ra đầy chất dơ bẩn dính đầy người, sờ lên chỉ thấy dinh dính, rất không thoải mái.

Lôi Lâm nhíu mày: "Xem ra cần phải đi tắm rồi!"

Đi ra khỏi xe ngựa, hiện tại đã là nửa đêm, thiếu niên quý tộc nghỉ ngơi trong lều vải đều đang ngủ say, Lôi Lâm nhẹ chân nhẹ tay rời khỏi xe ngựa, chạy về phía một dòng sông nhỏ gần đây.

"Cảnh cáo! Có nhân loại tới gần!" Chip truyền đến tiếng nhắc nhở.

Lôi Lâm giả bộ như không phát hiện ra, vẫn tiếp tục tiến về phía trước.

"Ngươi muốn làm gì?" Một giọng nói vang lên sau lưng Lôi Lâm.

"Thật nhanh!" Đồng tử Lôi Lâm co rụt lại "Mình đã sớm chú ý mà vẫn không thể phát hiện ra hắn làm thế nào để đến đằng sau mình, nếu hắn có ý xấu, mình thật sự không hề có lực phản kháng!"

Trong lòng thì nghĩ thế nhưng hắn vẫn giả bộ như bị dọa sợ mà kêu to một tiếng "Ah... Ai? Ai?"

Xoay người lại nhìn tới phía sau, chỉ thấy người áo đen ban ngày phân phát đồ ăn kia, Lôi Lâm nhớ rõ tên của hắn là An Cách Lôi.

"Ngài... Ngài khỏe! An Cách Lôi đại nhân! Trên người tôi hơi bẩn, muốn đi tắm!" Sắc mặt Lôi Lâm hơi trắng bệch, giống như bị kinh hãi, ngay cả nói chuyện cũng lắp bắp không lưu loát.

"Tắm rửa?" Người mặc áo đen nhướng mày, sau đó khẽ khịt mũi, đúng là ngửi được mùi hôi trên người Lôi Lâm.

"Được rồi! Ban đêm ở đây khá nguy hiểm, đặc biệt đối với loại thiếu gia quý tộc như các ngươi! Tắm nhanh đi rồi trở về!"

An Cách Lôi nói xong cũng không tiếp tục để ý tới Lôi Lâm nữa, quay người đi về phía xe ngựa, bên kia có lều vải của hắn.

"Cám ơn ngài nhắc nhở! An Cách Lôi đại nhân!" Mặc kệ người này có nghe thấy hay không, Lôi Lâm vẫn khom người cảm tạ.

Cẩn thận luôn luôn là chuẩn tắc cuộc sống của hắn.

Nhìn thấy An Cách Lôi đã hoàn toàn rời đi rồi, hắn mới cất bước chạy tới sông nhỏ.

Sau khi An Cách Lôi đi vào lều vải của mình mới kéo xuống mũ che đầu, lộ ra gương mặt bị chém thành hai khúc.

"Tu luyện phương pháp hô hấp của kỵ sĩ bài xuất ra tạp chất sao? Hương vị thật đáng nhớ! Nhìn thấy bọn hắn non nớt, lại nghĩ đến trước kia chính mình trẻ trung!"

"Đáng tiếc, nếu như trước kia mình cũng là quý tộc, cũng không cần vì đạt được phép huấn luyện kỵ sĩ mà mạo hiểm cho tiến hành thí nghiệm Phù Thủy, biến thành như bây giờ..."

An Cách Lôi tự lẩm bẩm, thân ảnh hợp cùng lều vải thành nhất thể, gần như không phân biệt được.

Lôi Lâm vừa đi, vừa làm như tùy ý hái hoa dại cỏ dại ven đường, có khi còn bỏ vào miệng.

"Chắc hẳn An Cách Lôi kia hẳn là phát hiện cái gì, chẳng qua là cũng không sao, người thừa kế quý tộc có phương pháp hô hấp tu luyện kỵ sĩ là chuyện quá bình thường rồi."

"Hơn nữa hắn có tố chất thân thểcủa kỵ sĩ, khẳng định cũng có phương pháp hô hấp của mình, không đến mức vừa ý phần của mình, hơn nữa nếu như hắn mong muốn, cũng không có gì, ta chép cho hắn một phần là được..."

Trong tình huống thực lực chênh lệch rất lớn, Lôi Lâm cũng không có ý nhất định phải giữ bí mật cho Gia tộc Pháp Lôi Nhĩ.

Chẳng qua xem ra An Cách Lôi cũng chướng mắt phép huấn luyện kỵ sĩ của tiểu quý tộc.

Trong miệng nhai cỏ dại, chỉ thấy vị đắng chát nhưng Lôi Lâm lại không thèm để ý, thậm chí có cảm giác như trở lại khi còn bé.

"Phân tích chấm dứt, không phát hiện thành phần hữu ích đối với chủ thể!" Âm thanh của Chip truyền đến.

"Phốc!" Lôi Lâm nhổ rễ cỏ trong miệng ra, lại đổi một loại thực vật khác.

"Lưu trữ hình thái thành phần thực vật lúc trước, hiện tại tiến hành lượt phân tích tiếp theo!" Lôi Lâm lại đưa ra mệnh lệnh.

"Nhiệm vụ thành lập! Bắt đầu thu thập thành phần! Mô phỏng thí nghiệm phân tích..." Thông qua màn sáng trước mắt, Lôi Lâm Khả nhìn thấy rõ ràng tiến trình của Chip.

"Tích! Thí nghiệm chấm dứt, thành phần thực vật không biết tên, có hiệu quả tê liệt rất nhỏ!"

"Căn cứ vào ký ức của Lôi Lâm, đây là Tam Dạ thảo, Chip! Đặt tên là Tam Dạ thảo, cho vào trong kho tài liệu!"

"Tích! Đã lưu trữ!"

"Ừm! Đây là hương vị như "Quả hồng "!" Lôi Lâm đẩy ra một lùm cây, phát hiện mấy trái cây màu đỏ.

Trái cây kia chỉ to bằng ngón cái Lôi Lâm, treo trên dây leo đầy gai ngược, nhìn rất là xinh đẹp.

Lôi Lâm cẩn thận tránh gai ngược, hái quả hồng xuông.

Bỏ vào trong miệng khẽ cắn, tiếng lanh lảnh vang lên, chất lỏng ngọt đã bị nghiền ra, tràn ngập khoang miệng.

"Ừm! Vị giống quả táo, nhưng càng ngọt hơn." Lôi Lâm bình luận.

"Chip! Phân tích..."

...

Một đường đi tới, Lôi Lâm đã lưu trữ tư liệu của ba mươi mấy loại thực vật, nhưng đáng tiếc chính là không có loại nào có ích đối với hắn.

Đi tới bờ sông nhỏ lên, nước sông đánh vào vách đá, phát ra tiếng vang, trong đêm yên lặng lại càng thêm chói tai.

"Chip! Quét qua cảnh vật chung quanh!" Lôi Lâm ra mệnh lệnh, cho dù An Cách Lôi không nhắc nhở, hắn dựa vào Chip, cũng có nắm chắc phòng ngừa nguy hiểm.

"Tích! Quét qua hoàn cảnh chung quanh chấm dứt! Trong hai mươi dặm chung quanh không phát hiện tình huống nguy hiểm!" Chip trung thực phản hồi tin tức.

"Không có nguy hiểm là tốt rồi, mình cũng không muốn mới tắm được một nửa đã bị ép phải trốn về nơi trú quân cầu cứu, việc này tuyệt đối sẽ làm mình trở thành trò cười lớn nhất..."

Lôi Lâm lẩm bẩm, cởϊ áσ khoác cùng nội y ra, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tiến vào trong sông.

Nước sông lạnh như băng bao quanh người, làm hắn giật cả mình.

"Nước thật là lạnh, mình bắt đầu hoài niệm máy nóng lạnh trước kia rồi!"