Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi

Chương 123

Cái bộ dáng cô vợ nhỏ khoe mẽ của cô ấy, làm tôi muốn ngừng cũng không ngừng được. Tôi thở dài mυ'ŧ lấy lưỡi cô ấy, ôn nhu nói.

"Em cho phép chị muốn em."

Cô ấy cười quyến rũ, ngón tay kɧıêυ ҡɧí©ɧ trước ngực tôi, hơi thở của chúng tôi dần dồn dập. Tay đặt ở nơi tư mật của nhau, tôi nhẹ nhàng trêu đùa nơi đó, cô ấy vừa hôn tôi vừa rên khe khẽ. Nhưng mà tôi không ổn lắm, đau nhiều hơn sướиɠ.

Để không phá hư bầu không khí đầy mê tình này, tôi vờ như rất hưởng thụ, nhưng mà chỉ mới được một giây, tay cô ấy không biết cái gì là nhịp nhàng, chọc đau tôi. Trời mẹ, tôi có cảm giác như bị phế đi.

"A!"

Tôi ăn đau la lên. Phoebe hoảng sợ nhìn tôi, hơn nữa muốn đưa tay xoa xoa phía dưới tôi, tôi nghiến răng nghiến lợi nhìn cô ấy.

"Đau! Xin chị nhẹ một chút."

"Xin lỗi, làm đau em sao?"

"...."

Tôi dở khóc dở cười nhìn cô ấy, cô ấy giống một đứa trẻ mắc lỗi, lửa vừa mới tắt lần nữa lại vụt lên, kệ đi.

Tay của tôi bắt đầu tiến công, vuốt ve nơi ướŧ áŧ. Cô ấy lập tức híp mắt hưởng thụ rên lên, miệng tôi không ngừng mυ'ŧ lấy viên anh đào nhỏ, ngón tay trêu đùa tiểu hạch ở trong khu rừng rậm, xuôi theo dòng chảy đi vào nơi nguyên thuỷ của cô ấy.

Cơ thể cô ấy trở nên căng chặt, còn cong lên. Trên người chúng tôi đã có một lớp mồ hôi, thùng xe cùng với ngón tay tôi nhịp nhàng mà chuyển động cũng nhau. Phoebe thoải mái đến mức tự cắn ngón tay cô ấy, tôi đẩy tay cô ấy ra.

"Vợ à, gọi ra đi, sẽ dễ chịu hơn."

"Ừm...a...a..."

Thay đổi tư thế khác, tôi nằm ở phía dưới cơ thể của cô ấy, môi ngậm lấy tiểu hạch của cô ấy, đầu lưỡi không ngừng đảo, ngón tay không ngừng cử động. Vóc dáng Phoebe cực kỳ đẹp, làn da trắng nõn, còn có vòng eo thon. Cái này làm cho du͙© vọиɠ của tôi ngày càng sâu như một cái động không đáy, không có cách nào thoả mãn.

Khi tiếng rên của Phoebe xuyên qua cửa sổ xe quanh quẩn ở trong bãi đậu xe, tôi cười thoả mãn. Phản ứng mãnh liệt của cô ấy chính là cổ vũ lớn nhất của tôi. Khi miệng và ngón tay tôi cử động nhanh hơn, cô ấy rêи ɾỉ cũng bắt đầu thở gấp, cho đến khi cô ấy không còn rên nữa.

Cơ thể của cô ấy ở trước mặt tôi bắt đầu co rút, cô ấy mở miệng một hồi lâu vẫn duy trì thư thế đó, bụng nhỏ nhấp nhô. Tôi cho cô ấy một đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao trào. Sau đó là tiếng rên kéo dài, tôi đã làm cho người phụ nữ của tôi... lêи đỉиɦ.

Phoebe yếu ớt ngã ngồi trên người tôi, mái tóc dài che khuất mặt, tôi giơ tay chỉnh sửa lại cho cô ấy, cô ấy mệt mỏi thở dốc. Tôi đau lòng kéo áo tắm dài khoác lên người cô ấy. Cô ấy miễn cường cười một cái.

"Già rồi, không động nổi."

"Không cho nói vợ em già! Vợ em còn trẻ, thể lực tràn đầy."

Tôi ôm cô ấy vào lòng, mười ngón tay nắm chặt lấy nhau, cô ấy cọ mặt vào xương quai xanh của tôi.

"Về phòng đi ngủ."

Tôi chớp chớp mắt, nhìn Phoebe đầy xấu xa, cô ấy nhìn tôi sợ hãi, tôi cười gian xảo, cưng à, chị nghĩ đêm nay em dễ dàng tha cho cưng vậy sao?

Tôi xoay người một lần nữa đè trên người cô ấy, mặc kệ cô ấy có giãy giụa thế nào, tôi bá đạo, mần ăn lần nữa!!! Hahaha