Trọng Sinh: Nam Nhân Của Ta Thật Đáng Yêu

Chương 18: Ai cũng dần thay đổi (H)

Vào ổ chăn, Từ Quốc Quân nằm bất động, Dư Man đứng dậy ghé vào trên người hắn. Từ Quốc Quân ánh mắt dừng ở trên mặt cô, nâng lên tay vuốt bả vai cô. Dư Man hơi trường người lên, dẩu cái miệng nhỏ hôn lên hắn, Từ Quốc Quân đem cô giam cầm ở trong ngực, nhiệt tình đáp lại cô. Hôn hồi lâu hai người mới tách ra, Dư Man tắt đèn, cưỡi ở trên người hắn lột ra quần áo.

Từ Quốc Quân kêu rên, đôi tay xoa nắn cô vòng eo: “Bà xã à, em càng ngày càng da^ʍ". Dư Man ma sát nhẹ lên chỗ nào đó: “Vậy anh thích không?”. Từ Quốc Quân gật đầu: “Thích.” Dư Man không nói chuyện nữa, thọc vào rút ra tốc độ dần dần nhanh lên, lực cắm vào cũng càng mạnh.

Mỗi một lần thọc vào, qυყ đầυ đều va chạm đến hoa tâm, dần dần không thích ứng, bụng trướng khó chịu. Dư Man tự trải qua bao nhiêu góc độ cùng tư thế khác nhau mà rút ra cắm vào, phát hiện cảm giác cũng không giống nhau. Từ Quốc Quân đỡ cô ngồi dậy, đôi tay ôm cô eo, Dư Man phối hợp thân thể chậm rãi hướng phía dưới dập xuống, đưa vυ' vào miệng hắn.

Đại dươиɠ ѵậŧ cắm đến cơ thể Dư Man run rẩy, núʍ ѵú bị hút liếʍ, tiểu huyệt ngứa càng thêm ngứa. Từ Quốc Quân đôi tay bóp chặt lấy eo cô ghìm xuống, từ trong ra ngoài mà cắm vào, Dư Man rêи ɾỉ cầu hắn nhanh lên. Bị hắn đỡ quỳ xuống, Từ Quốc Quân vỗ vỗ mông cô, làm cô đã muốn chết. Dư Man đều quỳ không vững, thân thể bị va chạm kịch liệt lay động, cái miệng nhỏ ê a a rêи ɾỉ. Bà xã da^ʍ như vậy, ai sẽ không thích?. Nếu là Dư Man sớm như vậy phối hợp, hai người sẽ không có xảy ra vấn đề gì.

Tiểu huyệt bị cọ xát nóng rát, hai chân run rẩy chống đỡ. Từ Quốc Quân đỡ cô nằm xuống, kéo một chân của cô lên, nghiêng người mà cắm vào. “A, ách, cắm vào sâu quá, ông xã đừng cắm vào... chết bà xã mất”. Từ Quốc Quân trong bóng đêm nhướng mày: “Da^ʍ nữ, tự nhiên lại da^ʍ thành bộ dạng này".

Trước kia hắn làm Dư Man, cô chỉ có lệ mà rên theo vài tiếng, hiện tại như nào, rêи ɾỉ đến rung động lòng người. Dư Man thân thể bị va chạm không ngừng hướng lên trên, không có chỗ nắm lấy, bất giác đã bị cắm tới sắp rớt ra khỏi giường. Đầu tóc rũ nhẹ về phía trước, nhẹ giọng rêи ɾỉ, nghe được Từ Quốc Quân phá lệ hưng phấn. Đem cô kéo lên, Dư Man dựa vào trong lòng ngực hắn không cử động nổi, Từ Quốc Quân hôn môi cô cùng cái trán: “Có phải hay không mệt mỏi?”. Lần đầu tiên trong lúc quan hệ, Từ Quốc Quân như tri kỉ mà hỏi thăm cô.

“Còn tốt a ~.”

Rõ ràng đã mệt mỏi, Dư Man không nghĩ làm hắn mất hứng.

Từ Quốc Quân ôm lấy cô, dươиɠ ѵậŧ cắm ở tiểu huyệt không nhúc nhích. Dư Man kẹp lấy hắn, Từ Quốc Quân cuối đầu, từ phía sau lưng mà hôn lấy môi cô. Hôn môi cùng hút vυ' cô cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ không giống nhau. Một cơn run rẩy kí©ɧ ŧɧí©ɧ chạy dọc theo da dầu, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt gắt gao cắn dươиɠ ѵậŧ. Từ Quốc Quân kêu rên, một bàn tay hơi dùng lực mà kéo lấy vυ' cô.

Dư Man như mèo con mà chiều theo ý hắn, hắn nói: “Em nhịn một chút, anh lập tức liền bắn.”

Giọng nói hơi trầm thấp, năm phút sau hắn liền bắn hết từng đợt tinh nóng hổi vào trong người cô. Dươиɠ ѵậŧ từ trong cơ thể cô rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ không bị kẹp lại liền thi nhau trào ra. Hắn liền lấy giấy, thay cô chà rửa sạch sẽ. Tiểu huyệt bị làm có chút sưng đỏ, Từ Quốc Quân đột nhiên đau lòng.

“Anh đi lấy nước cho em rửa phía dưới."

Dư Man gật đầu, chân không động đậy. Nước mát rửa sạch cảm giác dính dính ở phía dưới cho cô, làm Dư Man dễ chịu rất nhiều. Từ Quốc Quân ôm cô cũng không chê nóng, này là một chuyện biến lớn so với trước đây. Dư Man mệt mõi, liền ở trong ngực hắn im lặng ngủ, Từ Quốc Quân một hồi lâu mới nhắm mắt lại.

Ngày hôm sau Từ Quốc Quân đi công ty vận chuyển, chủng bị đi thì Từ Quốc Phong, Từ Quốc Dân anh em hai người tới.

“Anh cả, em ba, các ngươi trước ngồi một hồi, ta đi mua đồ ăn.”

“Không cần vội, nói xong chúng ta liền đi về.”

Kia không được, Dư Man muốn chiêu đãi bọn họ mỗi người một bữa.