Dụ Dỗ Bắt Lấy Khói Lửa

Chương 49

Chu Y Hàn giơ bàn tay đang nắm chặt của hai người lên, vẻ mặt vô tội nhìn Đoạn Trác Hữu.

Trong lúc nhất thời cô cũng không biết nói cái gì, chớp mắt to trong veo như nước, sau đó lại bắt đầu giãy giụa.

Đúng thật sự khiến cô không thể tránh khỏi, lòng bàn tay còn mang theo nhiệt độ trong tay của anh, thật thiêu cháy người. Đây không phải lần đầu Chu Y Hàn nắm tay người khác, dù sao một diễn viên như cô cũng hay nắm tay với các diễn viên nam kết hợp diễn cùng trong bộ phim đó cũng là chuyện bình thường không thể bình thường hơn.

Nhưng cũng không có tay của người đàn ông nào giống như của Đoạn Trác Hữu, mang theo sức mạnh nóng bỏng.

Đoạn Trác Hữu rất kiên trình, hai con ngươi sắc bén không chớp nhìn thẳng vào mắt cô, đuôi lông mày hơi giương lên, cười như không người nhìn cô.

Nhưng sau cùng Chu Y Hàn lại yếu ớt nói: "Đoạn Trác Hữu, em không phải loại con gái tùy tiện.”

"Vậy em cảm thấy anh là người rất tùy tiện sao?”

Chu Y Hàn nghĩ thầm, anh đúng là người như thế!

Nhưng ngoài miệng lại nói: "Vậy anh định làm gì em?”

"Em muốn anh làm gì em?”

Năng lực đánh Thái Cực Quyền* của người này thật sự rất giỏi, cô nói hỏi ra một câu anh lại trả lại một câu hỏi như thế không đổi ý cho cô, từng câu chặt chẽ không có chút lỗ hổng nào.

(*một bộ quyền xuất xứ từ đời nhà Trần ở bên Trung, động tác rất chậm, dùng câu này ẩn dụ là nhàn rỗi, chậm rãi, mà người Việt hay gọi là nhây.)

Chu Y Hàn ngẩng đầu nhìn Đoạn Trác Hữu, trong não liên tiếp xuất hiện những hình ảnh đầy khả nghi giữa hai người.

Trong giới từng truyền ra một tin tức như thế, họ nói là có một nữ diễn viên đang theo đuổi một ông trùm bí ẩn, quan hệ của hai người vẫn chưa công khai ra trước mặt người bên ngoài, nhưng ông trùm vẫn cung cấp đủ loại nguồn vốn cho nữ diễn viên này. Có thể cuối cùng vì nữ diễn viên to gan yêu cầu ông trùm một danh phận rõ ràng, khiến cho mặt rồng của ông trùm kia nổi giận, đạp nữ diễn viên kia một cước và từ đó về sau cũng không cho bất cứ nguồn vốn nào nữa cả.

Thật ra ví dụ như thế cũng đếm không xuể.

Làm người quan trọng nhất chính là tự mình biết mình, vị trí của bạn ở nơi nào thì đứng im ở vị trí đó, đừng mưu tính đυ.ng vào những thứ không thuộc về mình.

Chu Y Hàn cũng tự biết mình, nên cô sống lâu ở trong nhóm người ngành nghề này, dù cơ thể trong sạch thì trong lòng cũng sớm bị đυ.c ngầu.

Thứ như tên, danh lợi và các nguồn vốn trước mắt dường như bất cứ lúc nào cũng có thể chạm tới tay.

Nhưng cô rất tỉnh táo, những thứ đó cũng có thể biến mất trước mắt mình bất cứ lúc nào. Cũng bởi vì những thứ đó, ngay từ ban đầu đã không thuộc về cô.

"Em muốn một quan hệ bình đẳng." Chu Y Hàn nói, trên vẻ mặt của cô có chút cẩn thận, thật ra thì cô đang thăm dò anh.

Đoạn Trác Hữu rất hứng thú: "Em muốn quan hệ bình đẳng như thế nào?”

Chu Y Hàn oan ức kể khổ: "Hình như em đã từng nói với anh về chuyện tình cảm của mình rằng em mới quen được bạn trai chỉ đầy một tháng, anh ta đã đưa em lên giường của anh, sau đó bốc hơi không liên lạc với em đến bây giờ. Nhưng em cũng biết, chắc chắn trong lòng anh chán ghét em, có phải không?”

Không biết là từ nào khiến cho Đoạn Trác Hữu bực bội mà sắc mặt anh đã trầm xuống.

Lúc trên mặt người này mang theo ý cười vừa nhìn vẫn tính là dễ tiếp xúc, nhưng khi trở mặt thật giống hệt với ông trùm vô tình trong truyền thuyết, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đạp cho cô một cước bay thật xa.

Đột nhiên Chu Y Hàn muốn chạy trốn, chiến đấu với ông trùm này thật sự phí nửa tế bào não của cô.

Đoạn Trác Hữu đè eo của Chu Y Hàn lại, hạ giọng hỏi:

"Sao em cứ đối xử với mình như thế?”

"Nếu không thì làm sao đâu? Em phải đối xử với mình ra sao?" Chu Y Hàn đẩy câu hỏi lại cho anh: "Không phải anh luôn cho rằng em hợp tác với bạn trai cũ để dụ dỗ anh à?”

"Em muốn dụ dỗ anh sao?" Đoạn Trác Hữu đề nặng dây thanh quảng.

Lời nói Chu Y Hàn đã chuẩn bị đầy bụng để thốt ra, đột nhiên bị câu hỏi của anh làm á khẩu không trả lời được.

Đoạn Trác Hữu vừa nói vừa tới gần Chu Y Hàn một chút, đến khi trán hai người chống lên nhau, chóp mũi cũng chạm vào nhau: "Người quyến rũ, dụ dỗ, cưa cẩm anh là em.”

Chu Y Hàn chậm rãi hít một hơi, đột nhiên nhịp tim cũng tăng nhanh rất nhiều.

Hay là ở một phút nào đó, cô thật sự bị dáng vẻ này của Đoạn Trác Hữu làm rung động.

Thoạt nhìn anh rất chân thành, không có xen lẫn bất cứ sự ô uế nào, vừa chính trực lại rõ ràng.

Dù là giả nhưng Chu Y Hàn vẫn cảm thấy không tệ lắm.