Thầy thuốc Lý trầm ngâm một lát, " Đơn thuốc trước uống được một năm rồi, tôi sẽ cho bà đổi đơn thuốc mới, sau đó đi mua thuốc về sắc thuốc uống. Vẫn như thường lệ, ba chén nước sắc thành một chén thuốc."
" Đã biết, cảm ơn đại phu. Đây là con gái tôi, ông có nhớ không? Khi còn nhỏ con bé bị bệnh nặng một hồi, chính ông đã chữa bệnh giúp. Hiện tại con bé lại sinh bệnh, muốn ông hỗ trợ trị liệu"
" Được..."
Thầy thuốc Lý nhìn Khương Ninh trước mắt, giơ giơ ngón trỏ, ý bảo cô duỗi tay.
Khương Ninh ngoan ngoãn đưa cổ tay ra.
Lý trung y xem mạch.
Thâm trầm vuốt vuốt chòm râu, " Chính là tâm hỏa có chút vượng, ta cho cháu khai chút thuốc liền lành. Vẫn là ba chén nước sắc thành một chén thuốc, xem xong rồi, các ngươi xuống dưới lầu thanh toán tiền rồi mua thuốc đi"
Nói xong ông ta nhìn về thím hai.
Khương Ninh nhìn thoáng qua, căn bản không cần nghe suy nghĩ cũng biết hai người này có quỷ gì.
Chỉ có mẹ cô cái gì cũng không biết.
Khương Ninh cố ý đem đồ vật bỏ quên, sau đó cùng Tiền Nguyệt Hoa xuống dưới lầu tính tiền.
Hôm nay Khương Tú không đi theo, bởi vì trường học có môn, nên phải đi học.
Thím hai một người, Khương Ninh càng dễ làm việc.
Đi đến đại sảnh dưới lầu.
Khương Ninh bỗng nhiên nói," Mẹ... mẹ... con... con đau bụng quá"
Tiền Nguyệt Hoa vừa thấy con gái sắc mặt tái nhợt, lo lắng nói " Sao đột nhiên bụng đau như vậy, thầy thuốc còn trên lầu xem bệnh cho thím hai con, đi! Chúng ta lập tức cho ông ấy khám xem là chuyện gì xảy ra"
"Được ạ"
Khương Ninh bộ dáng rất đau đớn khó nhịn.
Đồng thời chuyển động vòng ngọc trong tay.
Trên lầu truyền đến âm thanh mơ hồ của hai người kia.
" Cái bà già đó, em muốn bà ta chết.."
Không sai biệt lắm,
Tiền Nguyệt Hoa thật sự lo lắng cho Khương Ninh, nên ngay lập tức chạy nhanh đỡ cô lên lầu.
Đi tới cửa.
Khi Tiền Nguyệt Hoa giơ tay muốn đẩy cửa bước vào....
Bên trong đúng lúc truyền đến tiếng người phụ nữ rên nhẹ, chủ nhân của tiếng rên này không phải ai khác mà chính là của thím hai.
Khương Ninh làm như vô tình đẩy cửa ra.
Trong phòng hỗn độn đập vào đôi mắt bọn họ.
Thím hai sợ đến mức từ trên giường khám lăn xuống đất..
Thầy thuốc Lý kia càng là toàn thân run sợ, cơ bắp trên mặt đều đang run rẩy," Các...các ngươi còn có chuyện gì sao?"
Khương Ninh lớn tiếng hét to.
Tiền Nguyệt Hoa nhanh chóng nhào người đến.
Một cái tát đánh thẳng vào mặt thím hai." Phương Xuân Hồng, cô không sợ làm thất vọng chú hai đã mất sao?, sao cô có thể bỉ ổi đến như vậy."
Phương Xuân Hồng bụm mặt đầy ủy khuất, " Không... Không...Không phải như thế...Chị dâu, chị nghe em giải thích... vừa rồi.."
Bà ta không biết phải giải thích như thế nào.
Khương Ninh lập tức đi lên phía trước nói," Thím hai, người này muốn dâʍ ɭσạи thím phải không?"
Phương Xuân Hồng được Khương Ninh chỉ điểm, lập tức nặng nề mà gật đầu, " Đúng, là ông ta dâʍ ɭσạи em, chị dâu...Chị nhất định phải làm chủ cho em, ông ta lấy danh nghĩa chữa bệnh.. sờ em, muốn chiếm tiện nghi của em.."
Khương Ninh nhìn Phương Xuân Hồng nói những câu ngu xuẩn kia, cô lập tức thêm mắm dặm muối, " Thầy thuốc Lý, ông sao có thể dám làm chuyện như vậy, thím hai tôi tuy là quả phụ, nhưng bà ấy là người trong sạch, tuyệt đối không thể cho ông ô nhục"
Cô nói xong còn cố ý đánh rơi bình hoa bên cạnh.
" Choang.."
Bình hoa rơi xuống đất, bị vỡ thành trăm mảnh nhỏ.
Tiếng vang thật lớn cũng hấp dẫn những người dưới lầu.
Tiền Nguyệt Hoa nhìn một loạt động tác của Khương Ninh, lại nhìn Phương Xuân Hồng quần áo còn không chỉnh tề.
Đầu óc bà co chặt, không kịp suy nghĩ được gì...
Thì ở dưới lầu một đám người vọt lên xem náo nhiệt.
Phương Xuân Hồng cư nhiên còn rèn sắt khi còn nóng," Tôi không muốn sống nữa... tôi làm nửa đời quả phụ, bây giờ thầy thuốc Lý lại muốn hủy hoại danh tiết của tôi, giờ tôi phải làm sao bây giờ đây...
Ô...ô...Nếu tôi chết rồi, như vậy có thể gặp chồng đã mất a. Tôi thực xin lỗi chồng tôi, xin lỗi con gái tôi, càng thực xin lỗi anh cả, chị dâu vẫn luôn chiếu cố nhà chúng tôi..."
Phương Xuân Hồng nói xong liền muốn nhảy lầu.
Quần thể ngồi xem náo nhiệt ra sức khuyên can, đồng thời còn đối với thầy thuốc Lý chỉ chỉ chỏ chỏ....
Thầy thuốc Lý là hết đường chối cãi.
Tay chỉ thẳng vào Phương Xuân Hồng," Cô cái người đàn bà này... rõ ràng chính là bà cởϊ qυầи áo câu dẫn tôi"
Phương Xuân Hồng lau nước mắt, " Người phụ nữ nào mà không cần danh tiết, không cần mặt mũi. Tôi câu dẫn ông làm gì? Ông vừa già vừa xấu.... Thầy thuốc Lý, sau cùng xảy ra chuyện gì.. Ông có thể hay không đừng dội lên đầu tôi một chậu phân như vậy chứ."
Nhìn chó cắn chó, thật làm người xem thích thú.
Phòng khám này, sợ là ngày mai phải đóng cửa rồi.
Thím hai hoàn toàn chọc giận thầy thuốc Lý.
Ông ta có thù tất báo, sao có thể để yên chuyện này.
Hiện trường bây giờ hỗn loạn dữ dội.
Khương Ninh lặng lẽ đến bên người Tiền Nguyệt Hoa," Mẹ, chúng ta đi báo công an đi"
"Báo công an?"
Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Ninh.
Con gái bà, bà cho là luôn ngây ngốc, chưa trải sự đời.
Nhưng hiện tại mới biết được, căn bản không phải!
Chuyện hôm nay, đột nhiên nháo lớn như vậy, rõ ràng là do con bé đổ dầu thêm lửa.
Tiền Nguyệt Hoa sắc mặt trầm xuống, một tay đem cô kéo ra bên ngoài, nghiêm túc nói," Ninh Ninh, con có biết chuyện này mà nháo lớn, mất mặt nhất chính là Khương gia nhà chúng ta"
Khương Ninh biết mẹ cô rất thông minh, chỉ là không nghĩ bà nhanh như vậy nhìn thấu hết tâm tư của cô.
Cô cầm đơn thuốc trong tay.
" Mẹ, chúng ta chưa nói đến chuyện này, mẹ cùng con đến một chỗ này đã"
" Ninh Ninh"
"Mẹ, tin tưởng con"
Khương Ninh nhìn Tiền Nguyệt Hoa bằng ánh mắt nghiêm túc.
Tiền Nguyệt Hoa cũng không biết nên làm gì, thôi cứ đi theo con bé xem sao.
Khương Ninh dẫn bà đến phòng khám khác, nơi đây có một lão thầy thuốc ngồi xem bệnh.
Khương Ninh đem Tiền Nguyệt Hoa ấn xuống ghế ngồi, " Đại phu, nhờ ngài xem mạch giúp mẹ cháu, sau đó nhìn đơn thuốc này"
Lão đại phu vuốt vuốt chòm râu, xem đơn.
Lông mày phút chốc nhíu chặt vào nhau, vẻ mặt trầm trọng, " Đồng chí, bà có phải hay không vẫn uống thuốc theo đơn này?"
"Đúng vậy, vẫn luôn uống, bởi vì thân thể tôi không tốt nên vẫn luôn điều trị"
Tiền Nguyệt Hoa nghi hoặc nhìn phản ứng của lão đại phu.
Ông nhìn nhìn đơn thuốc trên tay, sắc mặt biến đổi, tay vỗ mạnh lên bàn," Là ai kê đơn thuốc này cho bà? Đây không phải muốn trị bệnh cho bà, mà là muốn mạng của bà. Nhìn đơn thuốc này đơn thuần không có vấn đề gì nhưng nó dùng trên người bà, đó chính là trí mạng. Thân thể bà hiện tại tà hỏa vào phổi, bệnh nặng, lại uống những loại thuốc này, không đến ba tháng, bệnh tình của bà sẽ càng ngày càng tăng lên, sau đó đi đời nhà ma."
Tiền Nguyệt Hoa sợ đến mức ngã ngồi lại trên ghế, vẻ mặt tái nhợt, " Ý của ông là...đơn thuốc này có vấn đề? đơn thuốc trước kia tôi uống đều có vấn đề sao?"
Bà lập tức khẩn trương lấy ra một đơn thuốc khác." Đây là đơn thuốc của con gái tôi, ngài giúp tôi nhìn xem, có phải hay không cũng có vấn đề?"
" Đơn thuốc này cũng có vấn đề..."
Khương Ninh nhìn lão đại phu," Đại phu, đây là đơn thuốc do phòng khám thầy thuốc Lý bên kia khai, hơn nữa mẹ cháu vẫn luôn uống thuốc bên nhà bọn họ, hiện tại chuyện này cháu muốn báo công an, ngài có thể giúp cháu làm chứng không?"
"Báo công an, chạy nhanh báo, thầy thuốc Lý kia chính là một tên hỗn trướng, ông ta mỗi ngày xem bệnh cho nhiều người như vậy, mỗi người nếu đều bị như các ngươi thì đó chính là hại người đó,