Thập Niên 80: Tái Giá Ma Ốm, Mẹ Chồng Cho Ta 10 Tỷ

Chương 9: Nghe Lén Đại Bí Mật

Tiền Nguyệt Hoa mắng, Khương Ninh không lên tiếng.

Bà nói rồi lại nói, sau đó liền không muốn nói nữa.

Tiền Nguyệt Hoa đoạt xe đạp từ trong tay Khương Ninh, “Ngồi phía sau đi.”

Khương Ninh nghe lời ngồi xuống phía sau toa xe.

Tiền Nguyệt Hoa khóe miệng mỉm cười đạp xe nhanh về nhà.

Khương Ninh ở phía sau ôm eo, gương mặt dán vào lưng của bà, “Mẹ, con nhớ ngài.”

Tiền Nguyệt Hoa đạp xe đạp chân càng thêm có lực, bà làm sao lại không nhớ con gái út của mình.

Khương Ninh là em út, mặt trên có ba anh trai. Là Tiền Nguyệt Hoa năm đó mạo hiểm sinh mệnh, chấp nhận nguy hiểm đem cô sinh ra, cho nên mọi người luôn đối với cô cầm trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan. Cô muốn thế nào, bọn họ đều làm như thế đó!

Trên đường trở về.

Tiền Nguyệt Hoa hỏi, “Giấy ly hôn của các con khi nào có thể lấy được?”

“Ngày mai. Tiểu Du cùng con nói, lãnh đạo đã ký tên.”

“Kia ngày mai mẹ đưa con về thôn Đại Lăng lấy đồ vật. Đặng Lan nữ nhân này không phải dễ chọc, bà ta nếu dám khi dễ con, mẹ cùng bà ta liều mạng!”

Trước kia cha ở bên ngoài vội thời điểm, mẹ một mình chăm sóc cô cùng ba ca ca.

Mẹ cô không hung dữ một chút, sao có thể bảo hộ bọn họ.

Mà Đặng Lan, mẹ cô tự nhiên cũng hiểu biết. Nếu mọi người mạnh, bà ta liền yếu. Mọi người yếu, bà ta liền mạnh.

Khương Ninh liền biết mẹ thật sự rất yêu cô.

Cô hạnh phúc giơ lên khóe miệng, “Mẹ, ngài thật tốt.”

“Nha đầu chết tiệt kia, miệng ngọt như vậy. Là sợ mẹ mắng con phải không?”

“Ngài mắng con, con cũng thích nghe.”

Tiền Nguyệt Hoa trong lòng nghi hoặc, con gái thay đổi thật lớn, có thể là do ra ngoài một chuyến, ăn một hồi mệt, hiểu chuyện, chỉ là đại giới quá lớn, làm bà đau lòng thật sự.

Hai mẹ con nói chuyện phiếm một chút liền đến cửa nhà.

Đại viện bọn họ hiện tại ở là lão địa chủ trước đây lưu lại, sân lớn thật sự, là cái nhị tiến tứ hợp viện.

Chính viện hơi lớn, cho gia đình mình ở. Nhị tiến hậu viện liền cho nhà chú hai bọn họ ở.

Nói đến nhà chú hai.

Khương Ninh liền không khỏi nhớ đến em họ như hoa như ngọc của mình —— Khương Tú.

Lại nói tiếp cô có thể gả cho Lý Đại Quải, ít nhiều nhờ em họ này hỗ trợ.

Kiếp trước cô cùng em ấy quan hệ cũng không tệ lắm, thím hai cùng mẹ cô quan hệ cũng không tồi. Sau khi cha cùng các anh trai được chuyển đến chỗ này, cha cô nghĩ sân lớn, một nhà ở cũng hơi hiu quạnh……

Chú hai mất sớm, thím hai một mình nuôi sống em họ, cũng rất gian nan. Cho nên liền an bài cho bọn họ ở sân sau.

Cả nhà chỉnh chỉnh tề tề, nhưng thật ra náo nhiệt.

Vào cửa.

Vòng qua ảnh bích, Khương Ninh liền nghe được phía sau cửa thanh thúy tiếng cười, “Anh hai, em còn muốn! Còn muốn……”

Thanh âm kia mềm mại thật sự, làm người nghe không khỏi da đầu tê dại.

Đến trước hoa viên, liền nhìn thấy bóng dáng đang cười to, không phải ai khác, mà chính là em họ nàng Khương Tú.

Em ấy vừa quay đầu nhìn thấy Tiền Nguyệt Hoa thời điểm, lập tức ngọt ngào hô: “Đại bá mẫu, bác đã trở lại! cháu đang cắt trái cây, bác lại đây ăn đi.”

Người không biết, còn tưởng rằng Khương Tú mới thật sự là con của mẹ cô.

Trước kia cô không cảm thấy gì, hiện tại lại thấy rất kỳ quái, ba mẹ đều thực gầy, các anh trai cũng thực gầy, vì cái gì liền cô một người béo thành như vậy.

Hơn nữa cô nhớ mang máng khi còn nhỏ cô rất gầy, trên mặt cũng trắng nõn, không có tàn nhang.

Nhưng từ sau khi dọn đến đại viện này, cô liền bị bệnh một hồi, sau đó thím hai đi tìm thầy lang, cho cô uống một ít trung dược mới trị hết bệnh của cô.

Chỉ là sau khi lành bệnh…… đại bổ một hồi, cô đột nhiên liền từ 90 cân lên đến 160 cân ( 45kg lên 80kg), trên mặt cũng nhiều tàn nhang. Cả nhà trên dưới cũng không ai nghi ngờ, rốt cuộc bệnh nặng khỏi hẳn, béo là bình thường.

Chỉ là lúc này béo liền không gầy xuống được nữa. Cha cô liền nghĩ béo chút, cũng tốt hơn bị bệnh.

Nói đến đảo cũng lạ, thời điểm lúc cô còn gầy, ba ngày hai bữa cảm mạo.

Nhưng sau này béo lên, thân thể liền trở nên thực tốt, cả năm cảm mạo không đến một lần.

Chỉ là sau đó cô vì làm buôn bán, đi sớm về trễ, lại không ăn cơm đúng giờ, đem thân thể làm cho suy yếu.

Khương Ninh trong lúc thất thần, Khương Tú không biết khi nào chạy tới, ôm chặt cô, “Ninh tỷ tỷ…… Tỷ đã trở lại! em rất nhớ chị a…… Di, như thế nào không có nhìn đến anh rể……Về nhà mẹ đẻ thời điểm, không phải nên cùng chị cùng nhau trở về sao?”

Khương Nhất Trạch cũng tò mò hỏi, “Đúng vậy, xưởng sắt thép có bận rộn như vậy sao? Đưa em về nhà mẹ đẻ thời gian đều không có.”

Anh ba là kỹ sư xưởng sắt thép.

Anh hai là quân nhân, hiếm khi về nhà, gần đây là bởi vì cô kết hôn, cho nên xin nghỉ lâu một chút.

Chính là ngày nghỉ của anh hai còn chưa xong, thì hôn nhân của cô đã phải tan rã.

Khương Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Em muốn ly hôn.”

“Cái gì?”

Tức khắc mọi người đều ngồi lại đây.

Đặc biệt thím hai chuyên bát quái, “Ai u, tiểu Ninh Ninh, cháu sao lại ly hôn. Lý Đại Quải là thanh niên tài giỏi, đẹp trai cháu đi đâu mà tìm được. Rốt cuộc ngoại hình cháu vốn dĩ liền không tốt tìm nhà chồng. Hiện tại ly hôn, sợ là càng khó tìm.”

Bà vừa dứt lời, Tiền Nguyệt Hoa liền không cao hứng, đẩy tay thím hai , “Con gái ta nếu không cưới chồng, ta có thể nuôi nó cả đời!”

Khương Tú lặng lẽ trừng mắt nhìn mẹ cô, đến trước mặt Tiền Nguyệt Hoa, "Ninh tỷ nhà ta tốt như vậy, Lý Đại Quải kia nhất định là khi dễ Ninh tỷ của ta cho nên Ninh tỷ mới ly hôn.

Ly liền ly! Ta sẽ nuôi Ninh tỷ, hừ, chúng ta cả nhà đều nuôi Ninh tỷ!”

Khương Tú chính là đặc biệt biết cách làm Tiền Nguyệt Hoa thích. Giống như hiện tại, Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Tú, liền càng thêm thích.

Khương Nhất Trạch chú ý trọng điểm không giống nhau, “Ninh Ninh, cậu ta có phải hay không làm chuyện thực xin lỗi em, hỗn trướng đồ vật! Dám khi dễ muội muội ta, đôi mắt cậu ta bị mù sao?”

“Anh, em đã tự mình báo thù. Anh ta hiện tại bị bắt giam ở Cục Công An, ngồi xổm mười lăm ngày mới được về. Cục Dân Chính bên này ngày mai liền đem thủ tục ly hôn làm xong, về sau chúng ta liền không có liên quan!”

“Đừng cho anh nhìn thấy mặt hắn, nếu không anh băm hắn.”

Khương Nhất Trạch nắm chặt tay đến khanh khách rung động.

Mà bên này Khương Tú nhìn mẹ cô rất không hài lòng, nhẹ cắn cắn môi, trên mặt tràn ngập không cao hứng.

Chuyện Khương Ninh muốn ly hôn, người trong nhà đều đã biết. Khương Ninh vốn dĩ làm tốt chuẩn bị bị mắng, kết quả mỗi người đều thật cẩn thận hống cô, sợ cô khổ sở.

Về đến nhà đêm thứ nhất.

Cô đặc biệt an tâm, cảm giác mất mà tìm lại được, quá mức tốt đẹp.

Meo... meo... Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng mèo kêu. Đây là mèo lúc ở nhà nàng nuôi. Sau đó cưới chồng, cô liền đưa nó cho Khương Tú.

Con mèo này, muộn như vậy còn chạy loạn làm cái gì?

Khương Ninh mặc thêm áo khoác, liền đi ra ngoài tìm mèo.

Mèo béo là ngửi được mùi vị của cô, cho nên lại đây tìm cô sao?

Nhưng Khương Ninh mở cửa, lại không thấy con mèo béo .

Thời điểm lúc cô muốn trở lại phòng thì mèo béo lại đến đây, cái đuôi ở trên đùi cô cọ cọ, ngay sau đó lại chạy.

“Hảo a, ngươi cư nhiên dám chạy……”

Khương Ninh kéo tốt quần áo, liền chạy đuổi theo.

Mèo béo chạy trốn quá nhanh, trực tiếp chạy tới hậu viện, đến trong sân nhà chú hai.

Khương Ninh thấy đèn trong nhà vẫn sáng, nghĩ vào lấy mấy quyển sách xem.

Kết quả……

Bên trong âm thanh đối thoại liền truyền vào trong tai.

“Mẹ, ngài nói đi, làm sao bây giờ! Hiện tại cô ta lại trở về rồi!”

Là Khương Tú thanh âm.

Thím hai tựa hồ cũng có chút gấp, ở trong phòng đi lại vài vòng, lên tiếng nói nhỏ, “Con sợ cái gì a? Cô ta vừa mập vừa xấu, Bác cả cùng các anh sủng nhất vẫn là con. Rốt cuộc Khương gia cũng chỉ có con xinh đẹp. Khương Ninh chính là không lên được mặt bàn.”

Khương Tú không buông tha nói, “Con không muốn nhìn thấy cô ta, mẹ phải giúp con nghĩ cách, con muốn cho cô ta sớm tái giá, tốt nhất vẫn tái giá ở thôn Đại Lăng kia! Vĩnh viễn không cần quay trở lại. Về sau con chính là muội muội tốt của các ca, con gái tốt của đại bá……”

“Con nhưng đúng nhắc nhở ta, ta nhớ rõ ở Đại Lăng thôn có một người tên là Cố Thiêm Hành, nghe nói hắn bị vô sinh, lúc lên chiến trường vì bảo vệ người khác mà bị thương căn bản, hiện tại bộ dáng sắp chết……”

Nhị thẩm nói tới đây.

Khương Tú trong mắt vui mừng, “Vậy liền Cố Thiêm Hành này đi. Xấu nữ xứng ma bệnh, vừa lúc! Nếu nam nhân này chết, nàng ta làm quả phụ cũng khá tốt.”

Nhị thẩm vỗ đùi, “Vậy chuyện này liền giao cho ta, ta sẽ làm nàng phải gả qua bên kia.”

“Mẹ, ngươi có hay không cảm thấy hôm nay đại bá mẫu đối Khương Ninh thái độ thực không giống nhau. Đại bá mẫu lúc trước chính là không muốn nàng cưới, hiện tại nàng muốn ly hôn, ấn theo đại bá mẫu tính tình, hẳn là muốn mắng nàng.

Sau đó các nàng sảo lên, quan hệ lại nháo đến không tốt. Nhưng hôm nay đại bá mẫu nói dù thế nào bà đều sẽ nuôi nàng ta, thật là kỳ quái. Thầy bói rõ ràng nói, nàng sẽ khắc chết bà ấy a. Đại bá mẫu như thế nào còn đối tốt với nàng như vậy.”

Nhị thẩm không cho là đúng cười, “Rốt cuộc là trên người nàng rơi xuống miếng thịt, cho dù chúng ta mua được thầy bói, nàng trong lòng có thể không đau lòng sao. Ngươi nhưng đừng gây ra chuyện gì…… Làm nhị ca ngươi phát hiện.”

“Mẹ, ta có thể gây ra chuyện gì. Rõ ràng nàng chính mình lớn lên vừa béo, lớn lên vừa xấu. Cùng chúng ta có quan hệ gì?”

Nghe đến đó.

Khương Ninh đột nhiên trừng lớn hai mắt.

Khó trách lần này trở về, nàng nhìn đến Khương Tú, liền càng nhìn càng cảm thấy không đúng.

Nhất thời lại không có nói ra không đúng chỗ nào.

Hiện tại mới phát hiện.

Muội muội ngoan ngoãn cùng nhị thẩm luôn thân mật với nàng…… Cư nhiên ngầm tính kế nàng như thế.

Cùng nàng có quan hệ gì? Có quan hệ gì?

Không có quan hệ, vậy thì chính là có quan hệ! Cho nên nàng béo, nàng xấu, căn bản không phải cái gì ngoài ý muốn!

Mà vô cùng có khả năng là do người tính!

Còn có…… Các nàng vì châm ngòi quan hệ của nàng cùng mẹ, cư nhiên dám mua chuộc thầy bói nói như vậy.

Mẹ cho dù không tin chuyện này, cũng sẽ chịu ảnh hưởng đi.

Rốt cuộc sinh nàng thời điểm, mẹ nàng xuất huyết nhiều, suýt nữa tử vong!

Bà có thể không sợ hãi sao?

Khương Ninh cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện, da đầu từng đợt tê dại.

Cuồn cuộn cảm xúc phảng phất muốn lao ra khỏi ngực, tay nàng đã giơ lên, muốn mở cửa vọt vào trong……

Mèo béo không biết khi nào lại đến bên chân nàng, lấy cái đuôi cọ nàng.

Nó giống như hiểu tiếng người.

Cố ý mang nàng tới nơi này, giúp nàng nghe được những lời này.

Hiện tại ở bên chân nàng cọ, cư nhiên một tiếng đều không kêu.

Khương Ninh nhìn nhìn trên cửa sổ hai đạo thân ảnh, tay đã giơ lên lại chậm rãi buông, ôm con mèo béo trở về phòng mình.

Trở lại trong phòng.

Nàng là thật lâu không thể bình tĩnh.

Đầu óc lập tức tiếp nhận quá nhiều quá nhiều tin tức.

Hồi tưởng trong nhà lúc trước xảy ra nhiều chuyện.

Hai mẹ con họ song tấu đến thật đúng là tốt a.

Mặc kệ là ba mẹ, hay vẫn là mấy cái ca ca, lại hoặc là nàng! Đều không có một tia phát hiện……

Nàng còn tự cho là chính mình không có cực phẩm thân thích, mỗi người thiệt tình đối đãi nàng, hiện tại nghĩ lại thật buồn cười, thật sự rất buồn cười.

Trước mắt nàng gấp không được……

May mắn biết được các nàng bụng dạ khó lường, như vậy chuyện này liền dễ làm!

Ít nhất trước lợi dụng các nàng, giúp nàng gả cho Cố Thiêm Hành.

Nàng còn phải điều tra rõ sự tình năm đó!

Bỗng nhiên phía đông phòng truyền đến tiếng mẹ nàng ho khan.

Tiếng ho khan này, vừa dài vừa nặng, mỗi một lần đều cảm giác như bà không thể thở được. Khương Ninh nghe được tâm đều nhíu chặt vào nhau.

Ngăn không được nghĩ đến đời trước, mẹ giống như bị bệnh ho quấn thân, nằm triền miên trên giường bệnh, vẫn luôn không đứng dậy được.

Sau đó cả nhà vì cho nàng trù tiền, ba ba bán tòa nhà lớn, dọn về ở nông thôn, mẹ nàng bệnh tình hẳn là tăng thêm, cho nên trở lại nông thôn không bao lâu, bà liền bệnh nặng qua đời……

Lúc ấy Khương Ninh vẫn đang cùng nàng giận dỗi.

Oán bà trong lòng không hướng về mình, không đau mình. Nàng cùng Lý Đại Quải rõ ràng sống tốt như vậy, bà vẫn là chướng mắt Lý Đại Quải, không thích Lý Đại Quải……

Hiện tại nghĩ đến mới phát hiện, chính mình rốt cuộc có bao nhiêu ngu xuẩn buồn cười.

Mẹ nàng giây phút cuối cùng, sợ là không yên lòng nàng đi.

Kết quả…… Nàng cũng nhận được báo ứng!

Mẹ……

Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!

Cũng may trời cao cho nàng sống lại. Một đời này, nàng nhất định phải bảo vệ mẹ chu toàn, càng muốn xé rách lớp mặt nạ dối trá của mẹ con nhị thẩm, hung hăng mà đạp dưới chân.

Ăn miếng trả miếng! Báo thù huyết hận!