Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 47

Trạng thái này vừa đăng lên lập tức kích nổ toàn bộ server, nhất thời không người tranh phong, đem #một kiện báo cáo Lạc Vân Thanh# vốn đang đứng ở cuối hot search lập tức nhảy lên vị trí số 1 hot search.

...........

"Bất Ngữ tiểu ca ca đây là muốn làm gì đây? (ΩДΩ)"

"666 quả nhiên là 666, nhưng ta không nghĩ tới bằng hữu của cậu ta cũng 666 như vậy nha, Tần Bất Ngữ này còn chưa trở về từ mẫu tinh đã tính toán gây sự? Hắc hắc, không thể không nói ta thích."

"Tần Bất Ngữ đây chính là cho thấy bản thân chống đỡ Lạc Vân Thanh? Quan hệ của bọn họ tốt như vậy từ khi nào thế? Lúc phát sóng trực tiếp chưa thấy qua nha."

"Từ từ, càng nghĩ càng thấy lạnh, Tần Bất Ngữ hắn không phải là muốn học theo Lạc Vân Thanh một kiện báo cáo chứ? Nếu là thật, Thiên Bác có lẽ sẽ an tĩnh một đoạn thời gian."

"Không chỉ một đoạn thời gian đi? Phải biết rằng Tần Bất Ngữ có nhiều fan nhưng anti fan cũng không ít nha, là một cái minh tinh, bình luận hắc tặc nhiều, thật muốn làm thì có lẽ thời điểm đó giảm số lượng đi?"

"Ủng hộ nam thần của ta, tới một kiện báo cáo nha, ha ha, xem đám hắc tử kia đến lúc đó còn dám kiêu ngạo hay không."

"....."

"Là một fan qua đường ta cảm thấy không cần thiết có cái công năng báo cáo này. Đều là minh tinh, nói trắng ra là dựa vào fan ăn cơm, hắc hồng cũng là hồng, có phấn tất có hắc, làm như vậy, làm một đám quần chúng ăn dưa chúng ta về sau còn có dưa để ăn sao? Chỉ sợ Thiên Bác mỗi ngày đều yên tĩnh như gà đi?"

"Cái gì mà kêu dựa fan ăn cơm, Tần Bất Ngữ là dựa vào tác phẩm ăn cơm, người ta không đơn thuần chỉ là lưu lượng minh tinh, hắn chính là có kỹ thuật diễn tốt đi, tuy ta không phải fan của hắn, nhưng không thể phủ nhận hắn coi như rất có thực lực, tương lai đáng mong đợi."

"Ha hả, làm như vậy, chính là biến tướng không có tự do ngôn luận~ đều thời đại nào rồi, CMN càng sống càng thụt lùi."

"Đúng rồi, Thiên Bác vốn dĩ chính là để cho người ta nói thỏa thích, làm như vậy hạn chế quyền tự dọ ngôn luận của

mọi người đi?"

"Lầu trên là bị ngu sao? Tự do ngôn luận không đại biểu nhục mạ người khác đi? Ngươi có thể tự do phát biển ngôn luận của ngươi, nhưng nói chuyện cũng không thể mang theo ngôn ngữ mang tính vũ nhục đi?"

"Nhìn một chút quy định bên phía chính phủ vừa mới đưa ra, ta cảm thấy công năng báo cáo này hoàn toàn không có vấn đề gì. Dù sao cho dù ngươi báo cáo, chính phủ cũng sẽ đi kiểm tra đối chiếu sự thật, bình luận đề cập tới một số từ ngữ vũ nhục mới có thể bị cắt bỏ, mà trừ phi là đặc biệt quá đáng, nếu không sẽ không bị xử phạt."

"Nga, đúng rồi, còn có chính là thủy quân, nếu thật sự bị báo báo tra được hình như sẽ khóa tài khoản?"

"Đến lúc đó bị khóa nhầm thì làm sao bây giờ?"

"Rất khó đi....thật khóa nhầm đi khiếu nại nha."

"....."

..................

Không xem bình luận trên Thiên Bác, người khởi xướng Tần Bất Ngữ phát xong trạng thái không đầu không đuôi này lên Thiên Bác liền đi ngủ, hoàn toàn không để ý tới bình luận bùng nổ phía dưới còn có người đại diện đáng thương.

Mà khi người đại diện đáng thương biết đến đã hơn một giờ trôi qua, nhìn bình luận bên dưới liền tức giận thiếu chút nữa chảy máu não.

Vừa mới nói hắn đừng gây sự, hiện tại mới qua bao lâu? Liền gây ra chuyện như này, đã thế chuyện này còn không dễ làm sáng tỏ, dù sao hắn đăng lên Thiên Bác cũng không nhằm rõ vào ai, thoạt nhìn cũng có thể nói là tò mò công năng này, hiện tại làm sáng tỏ giống như là bịt tai trộm chuông, đến lúc đó chắc chắn bị fan chế giễu, nhưng nếu không làm sáng tỏ, có lẽ bình luận sẽ còn tiếp tục lên men.....

Nàng quả nhiên vẫn là ngây thơ ngu ngốc! Vừa mới rõ ràng đều nhìn ra một chút manh mối từ hắn, cư nhiên còn có thể yên lòng đối với người như Tần Bất Ngữ? Vạn Vân thở phì phò nghĩ.

Tần Bất Ngữ cái nghệ sĩ không bớt lo này đã gọi điện nửa ngày, kết quả cũng không có ai tiếp, Vạn Vân thở dài một hơi.

Vào Thiên Bác của Tần Bất Ngữ, nàng nhìn thấy bình luận bên dưới dòng trạng thái kia đều sắp vượt một triệu, còn có xu thế càng ngày càng gia tăng, lập tức có loại

xúc động bất chấp tất cả.

Trong lòng không ngừng an ủi bản thân coi như là cọ nhiệt độ, dù sao cũng không thể hiện rõ lập trường, cùng lắm thì bị fan các loại @ hỏi, còn có bị quảng đại truyền thông vô tình cố ý lôi ra làm tin tức đầu đề mà thôi. ¯(-¿-) /¯

CMN, còn mà thôi, tức giận nha! (`Д")ノ

Vạn Vân nghĩ tới tin tức đầu đề có thể xuất

hiện sau này thiếu chút nữa đều tức điên, phải biết rằng hiện tại đúng là thời điểm hắn chuyển hình, nàng lao lực trăm cay ngàn đắng mới cho Tần Bất Ngữ tìm được một cái Lý đạo phỏng vấn, mà hiện tại thì sao? Rõ ràng biết Lý đạo đối với lưu lượng tiêu sinh giới giải trí có chút thành kiến, còn đem nghị luận dẫn tới trên người mình, đây là cái ý tưởng gì? Điên rồi sao?

Vạn Vân gấp đến xoay vòng, không có biện pháp chỉ có thể tìm thủy quân đem đề tài hướng tới #một kiện báo cáo Lạc Vân Thanh#, tận lực làm mọi người có thể mau chóng quên Tần Bất Ngữ.

Mà bị lưu dẫn Lạc Vân Thanh cũng không biết việc mình làm ra còn có phần tiếp theo, cậu hiện tại đang bình tĩnh ăn cơm.

"Tôi cảm thấy chúng ta thực may mắn, bên này cung cấp cư nhiên là đồ ăn chứ không phải dịch dinh dưỡng!" Ngồi cùng bàn với Lạc Vân Thanh, Thái Tử Thành một bên ăn một bên cảm thán.

Đồ ăn nơi này tuy hương vị không coi là ngon, nhưng đối với người một tuần chưa ăn bữa chính như bọn họ mà nói đã là phi thường không tồi, hiện tại thật đúng là không bao nhiêu người sẽ đi ghét bỏ hương vị của nó.

"Đúng vậy, nói thật tôi còn là đi vào học viện Liên bang đệ nhất mới có cơ hội ăn được nhiều đồ ăn như vậy, phải biết rằng lúc trước đều là ăn dịch dinh dưỡng nha." Triệu Gia Doanh quý trọng đem cơm trong miệng chậm rãi nhai thật lâu rồi mới nuốt xuống.

Nhà hắn chỉ là gia đình bình thường mà thôi, không có nhiều tiền thường xuyên mua đồ ăn như vậy, trong tình huống bình thường đều là dựa vào dịch dinh dưỡng giải quyết, tuy hương vị không ra sao, nhưng tiện lợi dinh dưỡng. Ngẫu nhiên thêm cơm mới có thể mua một ít đồ ăn về làm, hoặc là đi nhà hàng nhỏ.

Mà thi đậu vào học viên Liên Bang đệ nhất

với hắn mà nói kỳ thật có điểm chó ngáp phải ruồi, tuy rằng

bị điều tới hệ thực vật học, nhưng trước mắt tới xem hệ học này hắn thực thích, không chỉ có qua thực vui vẻ, hơn nữa nhận thức thật nhiều bạn bè cùng chung chí hướng, càng là được ăn một đống đồ vật lúc trước chưa từng ăn qua.

"Đúng vậy, mấy ngày khảo hạch này thật là vui muốn chết, mỗi ngày đều được ăn ngon như vậy."

"Làm sao bây giờ tôi cảm thấy tôi không bao giờ muốn ăn dịch dinh dưỡng nữa?"

"Aiz, ngẫm lại là được, cậu sớm hay muộn sẽ cúi đầu trước hiện thực, không có tiền, cậu chỉ có thể ăn dịch dinh dưỡng mà thôi."

"Nếu không chúng ta tự mình trồng rau ở ký túc xá? Hoặc là ở ruộng thí nghiệm bên kia cũng trồng một chút?"

"Có thể nha, chúng ta có thể khai hoang, tôi nhớ rõ ruộng thí nghiệm hệ thực vật rất nhiều, có nơi hẻo lánh căn bản không ai dùng, không bằng chúng ta cùng trường học thuê lại, trồng một ít rau củ sau đó tự mình ăn?" Thái Tử Thành sau khi nói xong phát hiện người xung quanh đều đang dừng lại chén đũa, ánh mắt sáng ngời nhìn hắn.

Vốn dĩ định đứng dậy đi lấy thêm cơm Thái Tử Thành cầm chén cơm không của mình, nhìn một đống người này, thật cẩn thận hỏi: "Các cậu cũng muốn lấy thêm một chén cơm nữa sao?"

Mọi người:......

"Tôi cảm thấy chúng ta chọn sai lớp trưởng

rồi." Một nữ sinh nhìn Thái Tử Thành nửa ngày cũng chưa lĩnh hội được ý tứ của bọn họ, giọng điệu sâu kín nói.

Quả nhiên không nên xem mặt! Chính là vì Thái Tử Thành thoạt nhìn hoạt bát rộng rãi, hơn nữa lớn lên cũng rất trung hậu thành thật, mọi người mới lựa chọn hắn làm lớp trưởng, nhưng kết quả thì sao? Ở chung lâu rồi mới phát hiện thời điểm đáng tin cậy thì cũng rất đáng tin, nhưng khi không đáng tin cậy thì mạch não quả thực có thể phi thăng, đáng sợ.

"Không phải, sao lại chọn sai lớp trưởng? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì nha?" Thái Tử Thành thật sự không suy nghĩ cẩn thận, vừa rồi mọi người còn không phải là đang ăn cơm sao?

Nghĩ tới đây, hắn hướng ánh mắt cầu cứu tới Lạc Vân Thanh, nào biết Lạc Vân Thanh cư nhiên cũng không nhìn hắn cái nào, chỉ biết cùng Leonard hai người thân thân mật mật nhìn đối phương ăn cơm.

Thái Tử Thành:......

Không kịp đề phòng bị ăn một đống cơm chó, Thái Tử Thành trong lòng không khỏi tức giận mắng hai tên đội trưởng của mình đúng là hai tên cẩu nam nam.

"Chính là việc thuê ruộng thí nghiệm cậu vừa nói." Trợn trắng mắt, Vương Tiêu thật sự không nhìn nổi nữa lên tiếng nhắc nhở, ngữ khí còn coi như ôn hòa, không còn táo bạo như trước.

"À thì ra các cậu nói tới cái này nha."

Thái Tử Thành bừng tỉnh đại ngộ, sau đó vui vẻ nói: "Cái này không cần lo lắng, đến lúc đó chúng ta đi tìm lãnh đạo hệ là được. Ruộng thí nghiệm hệ chúng ta nhiều, rất nhiều đều để mọc cỏ hoang, chúng ta làm như vậy cũng coi như là sử dụng thực nghiệm, trường học hẳn sẽ đồng ý."

Làm lớp trưởng, công việc đối ngoại của hệ đều là hắn làm, hơn nữa vì hắn giao hữu rộng khắp, cho nên biết đến tin tức hơn người khác rất nhiều. Ruộng thí nghiệm này kỳ thực trường học đã sớm muốn sử dụng, nhưng các loại phương pháp cũng chưa chuẩn bị tốt, nên bên kia hoang phế vẫn là hoang phế, nếu bọn họ có thể sử dụng tốt, trường học ngược lại càng cao hứng, sao có thể phản đối.

Càng nghĩ càng thấy có lý, Thái Tử Thành cũng không đi múc cơm, ngược lại hứng thú bừng bừng ngồi xuống cùng mọi người tiếp thu y kiến quần chúng, tính toán thu thập thật nhiều tin tức cùng ý tưởng của mọi người, lại làm một bản kế hoạch, nhìn xem phương pháp này có bao nhiêu tính khả thi.