Hôn Nhân Hợp Đồng! Chờ Ngày Anh Nhận Ra!

Chương 58: Phiên ngoại 5: Lần này nữa thôi(H)

- Ông xã, em muốn đi tắm.

Nhược Vy nằm trên người anh nhỏ giọng nũng nịu.

- Được thôi, anh tắm với em.

Nghe hơi nồng mùi gian trá, nhưng Nhược Vy đang mệt lả sau cuộc kí©ɧ ŧìиɧ mất đầy sức lực làm gì còn tâm trí nghĩ ngợi nhiều.

Và rồi...

Trong phòng tắm, hơi nước nóng tỏa ra nghi ngút, mờ ảo...

Dòng nước ấm bao lấy thân thể cả hai người.

Lúc này Nhược Vy đáng thương bị Tần Chính Nguyên ôm chặt hôn tới tấp như muốn nuốt cô vào bụng lần nữa.

- Nguyên, em muốn tắm một mình... được.. được không..? Anh qua phòng khác đi...

Lúc này có nột tấm gương lớn hình ảnh hai người phản chiếu, Nhược Vy nhìn thôi đã thấy xấu hổ..

Anh bật cười không thân thiện, hôn lên môi cô.

- Không được, anh còn chưa no, muốn "làm" dưới nước.

Nhược Vy uất ức cắn môi anh...

- Lưu manh...

Anh để mặc cô cắn, ngón tay đưa lên theo đó chui vào trong miệng cô, chọc chọc đầu lưỡi cô...

Sau đó, Nhược Vy đã bị anh xoay người lại, nước từ vòi hoa sen chảy mạnh khiến cô không thể mở mắt, chỉ biết cánh môi đã bị anh hoàn toàn ngậm lấy, trằn trọc mυ'ŧ không buông.

Một chân cô bị anh nâng lên, kẹp lấy thắt lưng mình, nơi đó đã sẵn sàng thẳng đứng cọ lấy bên ngoài cọ xát, không tiến vào.

Vừa mới ra nhưng giờ anh lại trong trạng thái "đói" nữa, Nhược Vy thầm kêu trong lòng.

Cô vì duy trì tư thế này mà phải nhún chân. Được một lát thì không trụ được nữa, dần trượt xuống.

- Em Mỏi... mỏi chân...

Nhược Vy nũng nịu... than nhẹ.

Mới lăn lộn ngoài giường xong, chân cô khép lại còn khó đứng sao vững.

Tần Chính Nguyên bế cô lên... Hai chân cô kẹp chặt lấy thắt lưng anh, mông bị hai bàn tay lớn không ngừng xoa nắn.

Nơi cứng rắn nằm ngang ép lên bụng dưới hai người. Nhược Hy tóc ướt nhẹp ôm lấy cổ anh, từ trên cao nhìn xuống, thở dồn dập,

- Chính Nguyên, em... chịu không nổi, em... không muốn nữa đâu...

- Lần này thôi, rồi anh cho em ngủ.

Tần Chính Nguyên hôn môi cô, vừa cười vừa cắn nhẹ môi dưới, không buông.

Một lúc sau, trong phòng tắm bắt đầu vang lên tiếng nước vang dội và tiếng da thịt ma sát nhau.

Anh nhìn bầu ngực trắng muốt, rung rinh trước mặt, há miệng ngậm lấy, đầu lưỡi vươn ra trêu đùa.

Phòng tắm rất lớn, không gian chỉ còn lại tiếng rên nũng nịu của người con gái, tiếng thở trầm khàn của người đàn ông hòa vào tiếng nước róc rách, cô bị anh ôm lên, hai tay bấu chặt lấy vai anh, móng tay khảm sâu vào da thịt.

Nước chảy lên thân thể hai người, men theo từng đường cong len lỏi xuống nơi kết hợp khăng khít, bị va chạm vang lên từng tiếng "bạch, bạch".

Lọt vào tai Nhược Hy trở thành âm thanh hết sức xấu hổ.

Cô cúi đầu vùi vào cổ anh, để mặc anh nâng lên hạ xuống, mỗi lần như vậy nơi hai người hòa hợp càng thêm khít chặt, kɧoáı ©ảʍ càng nhiều, càng siết chặt.

Tốc độ không đủ, Tần Chính Nguyên đột nhiên thả cô xuống, để cô chống tay vào bồn rửa mặt, từ phía sau tiến vào như vũ bão.

Anh nắm chặt lấy thắt lưng cô, sức lực nhiều đến nỗi nơi đó in lên năm dấu ngón tay đỏ bừng.

- A... ưʍ... Nguyên...

Tần Chính Nguyên cúi người, hôn dày đặc từ thắt lưng lên gáy cô, ghé sát vào tai cô, giọng nói đứt quãng.

- Gọi là gì? vợ à... em nói lại anh nghe xem...

Nhược Vy nhìn vào tấm gương phản chiếu mà đỏ bừng mặt, ngón tay siết chặt thành bồn rửa, bị tốc độ và sức mạnh của anh làm choáng váng,

- Hức... Chồng ơi... nhẹ nhẹ... thôi anh...

Tần Chính Nguyên hiển nhiên thích như vậy, sướиɠ rơn trong lòng, ra vào càng sâu...

Vòi hoa sen vẫn chảy, nhưng hai người sớm đã đến bồn tắm say sưa làʍ t̠ìиɦ. Hơi nước trên người dần biến thành mồ hôi..