Đại Ca Cùng Chị Dâu Nhỏ

Chương 12: Huấn luyện mèo nhỏ

Cạnh mép giường, một con mèo nhỏ xinh đẹp đang cẩn thận chăm chú liếʍ láp cây gậy đùa miêu của chính mình.

Mềm mại đầu lưỡi đảo vòng quanh qυყ đầυ sung huyết hết liếʍ lại mυ'ŧ. Sau khi hút đỉnh cự đầu đến bóng nhẫy, Ôn Nam mới thật cẩn thận mà thu tốt hàm răng đem thân trụ thịt nuốt vào trong miệng, tai mèo trên đầu theo động tác mυ'ŧ vào nhả ra mà rung rung, trong không gian yên tĩnh chỉ còn nghe thấy tiếng nước xì sụp khi khoang miệng cùng dươиɠ ѵậŧ cọ xát phát ra.

Ôn Nam ngước lên cổ dần dần có điểm chua mỏi, hai bàn tay trắng nõn tay từ cường kiện hữu lực đùi của nam nhân một đường sờ soạng đi lên đến hai viên tinh hoàn căng phồng , cậu một bên mềm nhẹ mà nắn bóp an ủi, một bên đem trong miệng dươиɠ ѵậŧ nuốt đến càng sâu.

Miệng đã bị nhét đến tràn đầy, Ôn Nam liền dùng tay nắm chặt gốc dươиɠ ѵậŧ bắt đầu thong thả mà phun ra nuốt vào, cậu đem chủ nhân hầu hạ đến hít hà thở dốc, sau đó vén lên hồng nhạt mí mắt hướng lên trên xem người, giống như đang chờ chủ nhân khích lệ.

“Không có cá khô nhỏ, chỉ có đại dươиɠ ѵậŧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã, Nam Nam muốn sao?”

Đàm Khôn Trạch rất ít khi ở trên giường nói những lời nói thô tục, Ôn Nam chớp chớp mắt, đầu nhỏ ở giữa háng phun ra nuốt vào đến càng ra sức, tiếng nước cũng càng vang dội.

Gần nhất cậu học kỹ xảo khẩu giao học được không ít, tất cả đều muốn tới làm cho Đàm Khôn Trạch càng sảng khoái.

Lại đến mười phút nữa qua đi, con mèo nhỏ rốt cuộc được đến chủ nhân khen thưởng, trong miệng bị ma sát đến đỏ lên là một mồm to nùng tinh.

Tanh mà dính nhớp hương vị, Ôn Nam liếʍ liếʍ khóe miệng đem một giọt bạch trọc còn lại cuối cùng trên môi nuốt vào trong cổ họng.

“Meo~”

Ôn Nam bắt chước tiếng mèo kêu nhẹ nhàng mà meo một tiếng, cậu ngoan ngoan ngoãn ngoãn mà ngồi quỳ xuống chờ Đàm Khôn Trạch nhận xét.

“Khi nào thì mua?”

Đàm Khôn Trạch hỏi cậu, anh nắm lấy hai cổ tay mảnh khảnh đem người kéo vào trong lòng ngực, loại này rung động cùng kinh hỉ trong nội tâm không ngừng tăng lên. Khi anh mới bước vào đến cửa phòng ngủ còn chưa kịp hỏi cái gì, đã bị Ôn Nam đẩy ngồi xuống giường, tháo xuống khăn tắm bên hông,sau đó cậu trực tiếp quỳ xuống ngửa đầu đem dươиɠ ѵậŧ ngậm vào trong miệng.

“Mấy ngày hôm trước mua.”

Dù sao cũng là lần đầu tiên cậu mặc loại này tình thú chế phục, Ôn Nam gương mặt nóng bừng lên còn có điểm e thẹn, cậu nhìn Đàm Khôn Trạch lắp bắp hỏi.

“Nhìn đẹp sao?”

“Đẹp.”

Đàm Khôn Trạch trả lời không có chút do dự nào.

Ôn Nam làn da trắng nõn, hơn nữa khung xương lại nhỏ, tuy rằng vẫn nhìn ra được là thân thể nam sinh, nhưng cũng không có một chút nào ảnh hưởng đến mỹ cảm. Nam hài mông nhỏ ngồi không vững bị nâng lên, cậu thanh âm mềm dịu hừ nhẹ, ánh mắt thanh thuần thủy nhuận phối hợp thiếu niên ngây ngô hơi thở, quả thực so với người mẫu nữ trên tạp chí người lớn còn làm cho nhân tâm nhộn nhạo hơn.

“Vừa rồi giục anh đi tắm rửa chính là vì để chuẩn bị cái này?” Đàm Khôn Trạch hỏi.

“Dạ.” Ôn Nam gật gật đầu.

Khuôn mặt hai người cách thật sự rất gần, Ôn Nam có thể rõ ràng mà cảm nhận được Đàm Khôn Trạch trong ánh mắt vui sướиɠ cùng hơi thở nóng rực, cậu chồm đi lên hôn lên môi Đàm Khôn Trạch một ngụm, nói với anh.

“Tưởng trước khi khai giảng cho anh một cái niềm vui bất ngờ.”

Nhưng đối với Đàm Khôn Trạch tới nói Ôn Nam bản thân tồn tại đối với anh chính là cái ngoài ý muốn kinh hỉ.

Vợ nhỏ vừa ngoan vừa mềm, cũng sẽ làm nũng, toàn tâm toàn ý yêu anh, sẽ lo lắng cũng sẽ chiếu cố chăm sóc anh, làm sai việc cũng sẽ biết chủ động nhận lỗi, ở trên phương diện tìиɧ ɖu͙© cậu cũng sẽ cực độ phối hợp, ngẫu nhiên còn sẽ như hôm nay mang đến cho anh một kinh hỉ nho nhỏ.

Càng quan trọng hơn chính là, Ôn Nam vẫn luôn đều thực nỗ lực nhiệt tình mà đi yêu thương cuộc sống sinh hoạt. Sau khi cùng Đàm Khôn Trạch ở bên nhau, những ngày tháng hắc ám tăm tối trước kia thực nhanh bị cậu bỏ lại phía sau, khi ở nhà ở trường học đều là bộ dáng lạc quan vui vẻ, cho dù là có Đàm Khôn Trạch trắng trợn táo bạo sủng ái, cậu cũng không dưỡng thành thói quen kiêu căng tùy hứng tâm tính.

Ôn Nam so với chính cậu tưởng còn muốn càng ưu tú, cậu sẽ ngày càng được nhiều người yêu thích, cũng nên được càng nhiều người thích.

“Anh đem em giấu đi được không.”

Ôn Nam ôm Đàm Khôn Trạch cổ nhỏ giọng nói.

Đàm Khôn Trạch hai tay vòng qua Ôn Nam mảnh mai eo lưng ôm chặt cậu, phảng phất như muốn đem khối cơ thể này hòa làm một với thân thể chính mình.

Ôn Nam thân thể nhỏ bé tựa như một miếng đường phèn, đặt ở nước ấm lập tức hòa tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Thế giới này quá lớn, Đàm Khôn Trạch chỉ là lo lắng Nam Nam của anh sẽ đi xa, xa đến mức anh nhìn không thấy.

Nhưng chỉ cần Ôn Nam trong lòng vĩnh viễn đều có Đàm Khôn Trạch anh, thì bọn họ liền sẽ vĩnh viễn thuộc về lẫn nhau.

Đàm Khôn Trạch hơi hơi thoải mái một chút.Anh trả lời cậu.

“Được.”

Vậy giấu đến trước khi khai giảng đi.

Ôn Nam cười đến thực ngọt.

“Vậy chủ nhân mau mở lễ vật đi.”

Đàm Khôn Trạch buông cậu ra, Ôn Nam liền xoay người nằm ghé vào trên giường, màu đen dây đai mềm mại tinh tế quấn quanh sống lưng cùng eo mông, màu trắng thật lớn nơ con bướm thật sự thực đáng chú ý. Ở giữa kẽ mông lộ ra tới đuôi mèo lông xù màu trắng chính mềm rũ mà nằm trên thịt mông cong mẩy đang nhếch lên.

Ôn Nam quay đầu lại nhìn anh, trong mắt sương mù mờ mịt.

“Chủ nhân không kiểm nghiệm sao?”

“Nghiệm chứ.”

Đàm Khôn Trạch tay xoa vò hai cánh mông thịt, ngón tay móc lấy dây lưng đan xen với nhau vòng quanh ở mặt trên da thịt sau đó thả tay bắn trở lại , Ôn Nam hừ hừ.

“Nam Nam là mèo hoang nhỏ sao?”

Đàm Khôn Trạch hỏi cậu, tay dần dần chạm đến đuôi mèo cắm ở hậu huyệt.

“Không phải…… A!”

Eo Ôn Nam trong nháy mắt sụp đến càng thấp, Đàm Khôn Trạch nắm lấy đuôi mèo kéo ra bên ngoài lôi ra một đoạn, thấy huyệt thịt ướt hồng nhiều nước sáng bóng, sau đó lại đẩy trở về.

Lực cắn co bóp không tồi.

Bất quá Đàm Khôn Trạch còn muốn kiểm tra thêm địa phương khác. Nam nhân không chút để ý mà lại tra hỏi.

“Nếu không phải mèo hoang nhỏ, vậy mèo nhỏ là của ai.”

Sau đó nam nhân đem Ôn Nam xoay lại, anh nhìn về bộ ngực hơi phồng, xòe bàn tay cách vải dệt mềm mịn xoa bóp trong chốc lát, Ôn Nam đỏ mặt tùy ý người sờ soạng, giống như nữ chính trong phim AV tại nơi công cộng bị người sàm sỡ, rõ ràng là vẻ mặt hưởng thụ nhưng hành động bộ dáng lại nói đừng mà không được.

“Là mèo nhỏ của chủ nhân.”

Ôn Nam mềm giọng mũi nhỏ giọng trả lời.

Đàm Khôn Trạch thanh âm càng thêm khàn khàn.

“Mèo nhỏ đem chân mở ra được không.”

“Vâng…… Chủ nhân.”

Ôn Nam ngoan ngoãn mà hai đem chân mở ra, trên đùi che lại tạp dề chảy xuống chồng chất trên bụng nhỏ, bên trong mặc màu đen tình thú qυầи ɭóŧ, phía trước vải dệt bị phấn nộn dươиɠ ѵậŧ đỉnh nhô lên, mà ở lỗ hở phía dưới chính lộ ra toàn bộ sạch sẽ hoa huyệt.

Đàm Khôn Trạch dùng ngón tay đem hai mảnh đầy đặn môi âʍ ɦộ lột ra, lộ ra bên trong lỗ nhỏ ẩm ướt lõm sâu, nam nhân giả vờ giả vịt mà hỏi.

“Đây là cái gì?”

Ôn Nam thẹn thùng dùng tay che lại mặt.

“Là đặc biệt vi chủ nhân chuẩn bị.”

Vừa trả lời vừa co chân lùi lại về phía sau.

Đàm Khôn Trạch quỳ một gối ở trên giường, bắt lấy tế bạch mắt cá chân đem người kéo trở lại, cao lớn cường kiện thân thể cưỡi ở phía trên Ôn Nam thân thể, Ôn Nam bị loại này cảm giác áp bách ập vào trước mặt kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hứng thú dạt dào.

Nam nhân hầu kết trên dưới hoạt động một chút, khuôn mặt dưới ánh đèn phản quang, ánh mắt nhìn xuống dưới lại lãnh khốc lại hoang dã, thô to tàn nhẫn ngón tay thẳng tắp mà cắm vào miệng huyệt, Đàm Khôn Trạch thanh âm truyền ra.

“Tiểu miêu còn mọc thêm cái âʍ ɦộ, là mua một tặng một sao?”

Ôn Nam chịu không nổi Đàm Khôn Trạch ở trên giường ngẫu nhiên nói lời nói thô tục, cũng giống như Đàm Khôn Trạch chống cự không được Ôn Nam làm nũng.

Thực nhanh Ôn Nam âm huyệt liền ướt đẫm, lỗ nhỏ bị ngón tay vò xoa móc ngoáy đến tiếng nước đầm đìa, cậu run run thanh âm ủy khuất hỏi nam nhân.

“Chủ nhân không thích sao.”

Đàm Khôn Trạch gian nan mà đem ngón tay rút ra.

“Như thế nào sẽ không thích đâu.”

Sau đó đỡ lấy cương cứng dươиɠ ѵậŧ chống miệng huyệt đâm đi vào, một phát đỉnh đến hết cây, qυყ đầυ vừa lúc tạp tiến miệng tử ©υиɠ chặt chẽ mềm mịn.

“A!”

Ôn Nam hét lên bén nhọn thanh âm.

Đàm Khôn Trạch nắm chặt Ôn Nam hai cái đùi nhanh chóng thao động lên, qυყ đầυ nhiều lần đánh vào kia trương thịt ấm trong miệng tử ©υиɠ, mỗi lần hơi chút rời khỏi một ít, thịt miệng lại nhanh chóng sốt ruột mà đem viên to lớn qυყ đầυ hút lấy, đến khi tách ra giống như còn thèm thuồng mà phát ra tiếng nước sì sụp, dươиɠ ѵậŧ mỗi khi đâm trở lại đỉnh qυყ đầυ lại vô cùng xảo diệu mà hợp ở bên nhau, toan trướng cùng ma sát đến nóng bừng tê dại mang đến chính là Ôn Nam cao giọng thét chói tai.

Miệng tử ©υиɠ bị đâm đến bủn rủn, Ôn Nam thực nhanh liền chịu không nổi.

“Ông xã...a,...nhẹ chút…… A a!”

Hai chân nhỏ mềm bọc màu trắng tất chân treo ở eo hông Đàm Khôn Trạch, tựa như cá trắng nhỏ đi theo sóng triều đong đưa, ở tiếng “Bạch bạch bạch” bị giọt mưa chụp đánh thủy triều, chỉ chốc lát sau liền rơi xuống.

Nam nhân tinh tráng eo hông đong đưa tần suất chậm lại một chút, trầm thấp khàn khàn thanh âm vang lên.

“Nhưng Nam Nam tiểu âʍ ɦộ hút đến thật chặt, ông xã nhịn không được.”

“Ô……”

Ôn Nam đôi mắt hồng hồng, long lanh nước.

“Chính là nếu hỏng rồi sẽ liền vứt bỏ người ta.”

Đàm Khôn Trạch cúi người đi xuống liếʍ hôn Ôn Nam mắt môi, môi dán môi nói.

“Không bao giờ bỏ.”

Hai người nhão nhão dính dính mà hôn môi, hạ thân gắt gao mà dây dưa giao hợp ở bên nhau, Ôn Nam bị đâm cho sợ hãi đến rợn cả tóc gáy, hai tay trắng nõn leo lên nam nhân dày rộng phía sau lưng. Đàm Khôn Trạch lấy chín nông một sâu tiết tấu thao cậu, mỗi khi đâm đến sâu nhất kia một chút Đàm Khôn Trạch phía sau lưng liền sẽ bị Ôn Nam móng tay cào vẽ ra một cái mờ hồng dấu vết, trên làn ra màu đồng cổ còn có một tầng mồ hôi bọt nước, ở động tác đưa đẩy quy luật rung động dần dần chảy giọt thấm tiến vào phấn bạch đầu ngón tay.

Ôn Nam giống như con cá khô nhỏ ở dưới ánh nắng mặt trời bị lật đi lật lại, trên đầu tai mèo lộn xộn rung lắc sắp rơi xuống tới, đuôi mèo nhỏ trắng mềm mượt mà cắm ở hậu huyệt bị chà đạp đến không ra hình thù, vốn là xù xù bồng bềnh lông mềm bây giờ trên mặt dính đầy các loại dính ướt chất lỏng bết lại một dúm, Đàm Khôn Trạch nắm chặt vòng eo mảnh mai, màu trắng nơ con bướm đem ngón tay cái ở eo ổ sờ ấn che đậy, qυყ đầυ để ở miệng âʍ đa͙σ ma cọ vòng quanh rồi lại lần nữa toàn căn hoàn toàn đi vào.

“Nha…… A a a……ưm”

Hai viên tinh hoàn không ngừng chụp đánh vào trắng nõn đùi háng, phát ra vang dội tiếng "bạch bạch", hoa huyệt chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ càng ngày càng nhiều, từ nơi giao hợp dọc theo thân thể tích táp mà chảy đi xuống, Ôn Nam bị thao đến chân mềm,tay đang nắm chặt chăn chậm rãi duỗi đến phía dưới, luồn qua tầng tầng vải dệt, chạm vào nửa ngạnh tích thủy dươиɠ ѵậŧ, từ chậm đến nhanh mà nắm lấy qua lại tuốt động.

Lại là một cái đỉnh sâu, Ôn Nam hoàn toàn mềm eo, huyệt thịt điên cuồng mấp máy, một cổ tao thủy tưới lên qυყ đầυ, thân thịt gậy bị ngâm mình ở nước ấm càng thêm bành trướng.

Động tác trên tay cũng dần dần chậm lại, thân mình bị lật úp lại, cuối cùng Ôn Nam không thể không buông ra chính mình dươиɠ ѵậŧ, dùng tay chống lên thân thể kiều mềm hừ rên.

Ngay sau đó hậu huyệt đuôi mèo bị kéo ra, phía sau một khối thân thể cứng rắn nóng hầm hập tràn ngập co dãn phủ lên tới, Ôn Nam trắng nõn mu bàn tay bị một bàn tay to lớn màu đồng hoàn toàn che lấp. Phía trước hoa huyệt còn ở kiều run sau cao trào, mặt sau cúc huyệt lập tức đã bị nhồi đầy.

Đàm Khôn Trạch một cái tay khác bọc lấy Ôn Nam phấn nộn cương cứng dươиɠ ѵậŧ, tốt bụng mà hỗ trợ an ủi, theo phía sau động tác thọc vào rút ra trên tay vuốt ve đến càng thêm nhanh.

Hậu huyệt siết chặt càng thêm ra sức, Ôn Nam thân thể vốn là ở vào cao trào trạng thái càng là kẹp đến lợi hại, Đàm Khôn Trạch qua lại mà thao động mấy trăm lần cuối cùng một phát đâm lút cán bắn sâu vào tràng đạo.