Nhân Cách Khuyết Tật

Chương 20

Mà cô bạn gái hắn nghĩ trong đầu, giờ phút này đang ở trong phòng bếp bị Quý Sâm cᏂị©Ꮒ lêи đỉиɦ, cả người co rút ôm chặt người đàn ông trước mặt, tầng thịt non liếʍ mυ'ŧ từng chỗ một của qυყ đầυ thô to, hận không thể hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cơ thể mình.

Quý Sâm vội vàng rút dươиɠ ѵậŧ ra một đoạn, thiếu chút nữa đã nhịn không được mà bắn vào rồi.

Dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong chảy đầy đất, An Thư Yểu hưởng thụ sự thô to như cũ của dươиɠ ѵậŧ, cả người choáng váng, “Sao anh còn chưa bắn nữa a……”

Đáy mắt Quý Sâm xẹt qua ý cười, thấp giọng hỏi: “Sao vậy, chịu không nổi?”

An Thư Yểu rầm rì không nói lời nào, một hồi lâu mới hỏi: “Tên đó còn nhìn không?”

Quý Sâm nhìn góc kia, lắc đầu, “Đi rồi.”

An Thư Yểu lén lút quay đầu lại, nhìn xung quanh phòng khách sáng ngời không còn bóng dáng tên bạn trai, mới nhẹ nhàng thở ra.

Cô ôm lấy cổ Quý Sâm, thấp giọng cười trộm, “Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá đi mất.”

Quý Sâm đâm thêm hai cái, nói: “Em muốn chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm không?”

An Thư Yểu bị anh nhẹ nhàng thúc, tức khắc rêи ɾỉ ra tiếng, “… Không muốn nữa, Ưm~…… Tôi lạnh rồi, tôi… Tôi muốn ăn mì.”

Quý Sâm chớp mắt, cũng không giận, cưng nựng bóp bờ mông cô, đỡ côn ŧᏂịŧ từ huyệt nhỏ ra. Lúc đi ra gân xanh xẹt qua thịt non nhạy cảm, cơ thể An Thư Yểu đồng thơi rùng mình một cái.

“Đi thôi, em tranh thủ ăn lúc còn nóng đi.” Trong mắt Quý Sâm không có một ý tốt lành gì cả, chỉ là An Thư Yểu không thấy cảnh này.

Cô thật sự sắp thành một con ma đói rồi, vận động cường độ cao nguyên một buổi trưa đến bây giờ trời cũng đã tối thui luôn, một ngụm cơm cũng chưa trôi vào bụng, vừa nãy còn phải hao thêm một đợt thể lực.

An Thư Yểu trần trụi hai chân, nhón mũi chân chạy một mạch tới sô pha, vừa cầm lấy đôi đũa vừa hỏi: “Tôi có thể trực tiếp ăn trong nồi không?”

Nồi mì được đầy nắp lại kín mít, bên trong vẫn còn nóng hầm hập, chỉ là mì có chút mềm đi thôi.

An Thư Yểu đói đến muốn chết, căn bản không thèm để ý lễ phép gì nữa, nghe mùi thôi mà nước miếng đã muốn chảy ra rồi.

Quý Sâm mặt không biểu cảm đi đến phía sau cô, nói: “Có thể, em cứ ăn như vậy đi.”

An Thư Yểu lập tức cầm đôi đũa gấp lên miếng mì, thổi hai hơi rồi hút vào miệng.

Giây tiếp theo, một đồ vật thô dài mang theo độ ấm cực nóng đột nhiên để ở trên mông cô.

An Thư Yểu:!??

Không chờ cô nhâm nhi hết miếng mì trong miệng thì cây thịt căn không có đạo đức này đã hung ác hung hăng đi từ phía sau vào!