Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Bạn trai cách một cánh cửa, mình thì bị anh em tốt của hắn chơi đến cao trào, loại cảm giác này quá mức mới lạ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cả người An Thư Yểu sướиɠ run không ngừng, nức nở ở trên người Quý Sâm cào một vệt đỏ chói mắt.
“A... Em là mèo hử?” Quý Sâm bị cào có chút đau, buồn cười giam cầm hai tay cô lại không cho cô lộn xộn nữa.
Đôi mắt An Thư Yểu nhu nhược đáng thương nhìn anh, cô bị anh cắm sướиɠ tới mức khóc luôn rồi.
Quý Sâm thấy thế, hít rõ một hơi, dươиɠ ѵậŧ càng cứng như chùy sắt.
“Ưm, từ bỏ.... không được.....”
Cô gái ngoài cửa vẫn còn kêu rên, nhưng An Thư Yểu vừa mới phá thân thật sự một chút sức lực cũng không còn, cảm giác tiểu huyệt phía dưới có vẻ sưng lên rồi.
“Có thể chịu một chút nữa không?” Côn ŧᏂịŧ của Quý Sâm còn cứng, thong thả thọc vào rút ra bên trong, cọ qua lại điểm nhạy cảm.
An Thư Yểu rầm rì như mèo, một hồi lâu mới nói: “Vậy anh nhẹ chút nha.”
Quý Sâm không có hứng thú với phản ứng của hai người bên ngoài kia, ôm An Thư Yểu trở về trên giường, nhẹ nhàng chậm chạp nhợt nhạt luân động.
Tiểu huyệt bị đâm đến đỏ bừng giống một đóa hoa nhỏ diễm lệ nở rộ, miệng huyệt ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ sung huyết có vẻ có chút dữ tợn, An Thư Yểu có cảm giác như bị Quý Sâm ngược đãi.
Không nói đến chuyện Dương Chiếu nɠɵạı ŧìиɧ trước, bởi vì hắn ta và cô gái dưới thân cũng coi như loại người không tốt rồi.
Nhưng ở đây có thêm một người nữ nɠɵạı ŧìиɧ, một người nam tiểu tam.
Ở cái thời đại có tiêu chuẩn đạo đức nghiêm túc này, thì bọn họ cũng đều nằm trong nhóm người đó thôi.
“Bị tôi làm cảm giác thế nào?” Quý Sâm cúi người ở bên tai cô thấp giọng hỏi, như tiếng nỉ non giữa các cặp tình nhân.
“Ưm, thoải mái..” Hai mắt An Thư Yểu mông lung, cơ thể dính sát vào anh.
Cô giống như trở nên thèm khát, hận không thể đem người đàn ông hợp thể với mình, tới chữa trị vết thương do tên bạn trai khốn nạn kia sớm gây ra.
Quý Sâm dường như hiểu rõ suy nghĩ trong lòng cô, nhẹ nhàng chậm chạp xoa cặp mông căng tròn, gặm cắn vành tai cô mơ hồ nói: “Về sau nếu muốn thì tìm tôi, tôi sẽ thỏa mãn em.”
Nói xong, anh lại tiếp tục thúc hông.
An Thư Yểu rêи ɾỉ một tiếng, lung tung gật đầu, mông nhỏ vặn vẹo, “Anh... Có thể....nhanh một chút.....”
Nơi đáy mắt của Quý Sâm xẹt qua một ý cười, dùng tư thế truyền thống cắm vào cơ thể cô, điên cuồng thọc vào rút ra.
Cặp trai gái ngoài cửa làm một lần xong liền im ru không có động tĩnh, càng làm nổi bật năng lực ưu việt của Quý Sâm.
Dương Chiếu cầm điếu thuốc, người trong phòng còn chưa kết thúc, mà cô gái hắn mang về vẻ mặt còn chưa thỏa mãn nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn vô cùng phiền lòng.
“Cô về đi, tôi còn có việc với bạn tôi.” Dương Chiếu che giấu côn ŧᏂịŧ vừa bắn qua một lần không còn cứng, xoay mặt nói với cô gái.
Cô ta hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt chuyển đến trên cửa, phảng phất muốn nhìn xuyên bên trong xem đó là anh chàng nào mà mạnh như vậy, lại có khả năng ịch ịch lâu thế kia.
Nghĩ thêm cảnh lỗ nhỏ của cô ta bị người đó không kiêng nể gì cắm vào, bên trong trào ra ào ạt dâʍ ŧᏂủy̠.
“Còn không đi?” Dương Chiếu nhìn thấy biểu cảm của cô ta, tức khắc nóng giận, đối với chuyện Quý Sâm tự mình mang gái về nhà càng thêm phản cảm.
Cô ta nhặt lên quần áo trên mặt đất mặc vào, lúc đi ngang qua liếc nhìn đồ vật mềm oặt giữa háng hắn một cái, rồi đạp giày cao gót lộc cộc ra cửa.
Chờ đôi nam nữ trong phòng dừng lại, thì đã hơn một giờ sau.
An Thư Yểu mệt đến mức không muốn động đậy dù chỉ là một ngón tay, được Quý Sâm lau sơ cơ thể rồi nhét vào trong chăn, không lâu sau liền ngủ rồi.
Quý Sâm thay một bộ quần áo, vặn cửa phòng đi ra ngoài.
Dương Chiếu ngồi ở trong phòng khách hút thuốc, nhấc mí mắt lên nhìn anh, “Nói chuyện chút được không?”
(ʘᴗʘ✿) (ʘᴗʘ✿) (ʘᴗʘ✿) (ʘᴗʘ✿)
Nhấn sao đi nào mọi người ơiiii