“A! Ngươi là ai? Ta đang ở đâu?”
Khi Lưu công tử sắp giở trò, Băng Tâm cố ý tỉnh lại, nàng muốn tham gia trận tình ái này, thế mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong khoảng thời gian này nàng nằm mơ đều muốn bị cưỡиɠ ɠiαи, hôm nay rốt cuộc cũng tới rồi.
“Mỹ nhân ~ là bản công tử đi ngang qua cứu ngươi bị té xỉu, hiện tại đến lúc ngươi báo ân rồi! Đến đây nào! Mỹ nhân!” Ánh mắt Lưu công tử nóng rực nhìn chằm chằm trước ngực nàng, một phen liền bắt được đôi chân trắng đang lui về sau của nàng, sau đó kéo về phía mình.
“Công tử, đừng mà... cầu xin ngươi thả ta ra...”
“Thả ngươi? Mỹ nhân, ta không phải loại vui đùa này! Về sau ngươi ở lại bên bản công tử, cơm ngon rượu say. Ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi, được không?”
Nói xong, không đợi mỹ nhân mở miệng, Lưu công tử liền cưỡng hôn nàng, được thỏa mãn cảm giác bị cưỡng hôn khiến hạ thân Băng Tâm căng thẳng, này xem như nụ hôn đầu tiên từ khi nàng biến thành hình người. Loại cảm giác này so với nàng tưởng tượng còn muốn tốt hơn, mới vừa bị hôn lên, hạ thể nàng không tự giác được co rút lại, toàn bộ thân thể đều bắt đầu vặn vẹo.
Tay Lưu công tử không ngừng du tẩu trên thân thể nàng, mỗi địa phương bàn tay hắn đi đến đều hung hăng xoa nắn một hồi, khiến cho khối da thịt kia so với lòng bàn tay hắn còn nóng hơn.
Môi lưỡi không ngừng liếʍ láp cánh môi kiều nộn của mỹ nhân, đem đầu lưỡi đối phương hít vào miệng mình liếʍ mυ'ŧ, sau một phen liếʍ mυ'ŧ lại tiếp tục ngậm đầu lưỡi vào trong miệng, giống như ăn mỹ thực mà ăn đầu lưỡi đối phương,
Da^ʍ Xà Băng Tâm bị nam nhân này hôn đến ý loạn tình mê, rất muốn giống như hắn điên cuồng hôn bờ môi hắn, nhưng nghĩ đến chính mình hiện tại đang bị cưỡиɠ ɠiαи, vẫn không nên chủ động quá mức, bằng không trận cưỡиɠ ɠiαи này không thể chơi tiếp, sau này ngày để mình phát tao hẵng còn dài!
“Công tử... đừng mà a... cầu xin ngươi mau dừng lại...” Băng Tâm cố ý kêu to.
Mới vừa cố ý giãy giụa đẩy nam nhân đang cưỡng hôn ra, sau khi gọi một tiếng, nam nhân lại lần nữa dán lên, càng thêm tùy ý liếʍ láp, còn đem đầu lưỡi của hắn xâm nhập vào trong miệng nàng, ở khoang miệng nàng điên cuồng quấy. Thỉnh thoảng còn cọ xát vào môi răng mẫn cảm của nàng, đôi tay chà đạp thân thể càng tăng thêm lực đạo.
Nàng càng giãy giụa, nam nhân càng hưng phấn, càng thêm hưởng thụ, trừ bỏ sinh lý bên ngoài còn thêm cả kɧoáı ©ảʍ tâm lý chinh phục mỹ nhân. Mà nàng cũng vậy, hưởng thụ lạc thú cưỡиɠ ɠiαи, hai người đều đạt tới nội tâm chính mình muốn một thứ gì đó.
“Ưm ưm ưʍ... Ưm Ư...”
Môi cùng đầu lưỡi bị liếʍ láp khiến Băng Tâm tê dại phát ngứa, cầm lòng không đậu mà rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, cảm giác được toàn thân đều trở nên cực kỳ tê dại. Bắt đầu không tự chủ được mà vươn đầu lưỡi ra cùng đối phương tình cảm mãnh liệt hôn lưỡi.
Lưu công tử nghe được âm thanh dâʍ đãиɠ của mỹ nhân, máu mũi đều sắp phun ra. Cảm nhận được đầu lưỡi nàng không còn bài xích mình tiến công nữa mà bắt đầu cùng mình giao triền, điều này làm cho hắn vui vẻ cực kỳ, càng thêm cấp bách bắt đầu dây dưa với đầu lưỡi mỹ vị trơn mềm. Hô hấp hai người trong lúc triền miên đều trở nên nóng bỏng.
Hôn nhiệt tình như lửa, thân thể cùng nhau cọ xát, hai chân Băng Tâm tách ra quấn lấy eo nam nhân, bắt đầu như ẩn như hiện biến thành đuôi rắn, cuối cùng hai chân biến mất, hiện ra đuôi rắn màu xanh lá, gắt gao quấn trên eo nam nhân.
Nam nhân giống như bị rót canh mê hồn, phát tiết toàn bộ du͙© vọиɠ của mình, hoàn toàn chìm đắm trong việc hoan hợp với mỹ nhân mà không hề phát hiện ra chân mỹ nhân quấn lấy eo mình đã biến thành đuôi rắn, tình cảm càng mãnh liệt càng quấn chặt lấy hắn.
Băng Tâm phát hiện không đúng, vội vàng thi pháp thu hồi đuôi rắn lại, hai chân trắng nõn thon dài lại biến trở về, nàng nhẹ nhàng thở ra. Đều do đây là lần đầu tiên nàng giao hợp với nhân loại, cho nên mới bị sướиɠ đến cái đuôi cũng không thu lại được, may mắn nàng phát hiện sớm, bằng không chờ đến khi nam nhân này nhìn thấy khẳng định sẽ hù chết hắn. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn chưa tới tay, cùng với cảm giác sướиɠ này, cái gì cũng không chiếm được!
Khi nàng bị khúc nhạc đệm này làm phân tâm, lần nữa lấy lại tinh thần, đầu lưỡi nam nhân đang điên cuồng ở trong khoang miệng nàng quấy nước bọt, sau đó cuốn về miệng mình uống sạch. Nước bọt chưa kịp uống cứ như vậy theo bên môi Băng Tâm chảy xuống, khi sắp nhỏ giọt lại bị nam nhân nhanh chóng liếʍ láp trở về trong miệng hắn, sau đó tiếp tục cùng nàng triền miên hôn, hình ảnh dâʍ đãиɠ không chịu nổi.
“Mỹ nhân ~ nước miếng ngươi thật ngọt ~ uống thật ngon ~ ta còn muốn ~”
Khi hai người hôn môi Lưu công tử phun ra một câu, trong lúc vô tình khiến hơi thở bản thân chui vào khoang miệng đối phương, một trận tê dại từ khoang miệng Băng Tâm xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, toàn bộ thân thể không ngăn được run lên.
“Ư ưʍ...”
Trong lúc rêи ɾỉ tay Băng Tâm bắt được tay của nam nhân đang xoa bóp cự nhũ mình, sau đó cầm cái tay kia xuống dưới hạ thể, để hắn vuốt ve nhục huyệt nàng, vuốt ve mảnh đất đã sớm ướt dầm dề kia.
Khi hạ thể bị vuốt ve, hai người càng thêm khó nhịn, vẫn như cũ hôn khó tách ra. Thời điểm hai đôi môi tách ra, còn lôi ra một sợi da^ʍ ti rất dài, khi sợi da^ʍ ti đứt gãy ở cần cổ gợi cảm của mỹ nhân, nam nhân liền chui đầu vào trong cổ nàng, bắt đầu hôn lên cổ nàng, khiến khuôn mặt vốn đỏ ửng càng thêm hồng nhuận.
Sau khi sờ một tay đầy dâʍ ŧᏂủy̠, Lưu công tử liền duỗi cái tay ấy đến bên miệng, sau đó dùng đầu lưỡi liếʍ tất cả chất lỏng vào trong miệng, tà mị cười, “Mỹ nhân, ngay cả tao thủy của ngươi cũng ngọt như vậy ~ hiện tại bản công tử muốn liếʍ tao huyệt ngươi, lại muốn ăn vυ' ngươi, đều làm ta điên cuồng mê muội, ta nên ăn nơi nào trước đây?”
“Không, không cần, nơi nào cũng đều không cần...” Băng Tâm cố ý dùng ngữ khí thẹn thùng mở miệng nói.
“Mỹ nhân, ngoài miệng thì nói không cần, nhưng thân thể lại rất thành thật, chảy nhiều tao thủy như vậy, rất khó chịu đi? Để bản công tử ăn tao huyệt của ngươi trước, liếʍ ngươi muốn ngừng mà không được, xem ngươi còn nói không cần không!”