Edit: Linhlady
Lúc này phòng phát sóng trực tiếp cũng là vẻ mặt mộng bức, tiểu Quả Quả sao lại chạy tới ôm Angus, còn khóc thương tâm như vậy?
Mấu chốt chính là, vì sao Angus lại nói “Thiết Tư Đặc anh đã đến rồi”?!
“Cuối cùng là sao vậy? Sao lại thế này?”
“A a a! Đây là cái phát triển thần thánh gì!”
“Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật khẩn trương!”
“Cầu đại thần tới thuyết minh a a a a a!”
“Đại thần cũng vẻ mặt mộng bức……”
“Chúng ta vẫn tiếp tục xem đi……”
Lúc này Mạc Vân Quả vẫn như cũ có thể thấy bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, chỉ là khác với trước kia bình luận hiện lên trong đầu cô, lúc này tất cả bình luận đều hiện lên trên một màn hình lớn trong không gian u ám.
Mà lúc này trong không gian u ám, chỉ có cô cùng Đoàn Tử.
“Đây là có chuyện gì?” Mạc Vân Quả lạnh mặt hỏi.
Đoàn Tử cổ quái nhìn thoáng qua “Mạc Vân Quả” lúc này đang khóc lóc, sau đó mới mở miệng nói: “Thiết Tư Đặc tiến vào thân thể củ ngươi.”
Mạc Vân Quả:……
“Ta có đôi mắt cùng lỗ tai.” Mạc Vân Quả nói, “Sao y có thể tiến vào trong thân thể của ta?”
Đoàn Tử ho nhẹ một tiếng, trên mặt biểu tình càng thêm kỳ quái.
“Ta cũng không biết.”
Mạc Vân Quả:……
“Ngươi biết cái gì?” Mạc Vân Quả hỏi.
“Nhiệm vụ hoàn thành……” Đoàn Tử nhược nhược nói.
Mạc Vân Quả:……
Cô duỗi tay chỉ lên cảnh tượng đang phát sóng trực tiếp: “Nhưng mà thân thể của ta còn đang ở nơi đó.”
“Ta đương nhiên biết rồi!” Đoàn Tử chột dạ nói.
“Có biện pháp lấy về sao?” Mạc Vân Quả lại hỏi.
Lúc này, Đoàn Tử không nói gì, nó nhìn phòng phát sóng trực tiếp, trên mặt biểu tình càng thêm cổ quái.
Lúc này rừng Sương Mù……
Angus muốn vươn tay sờ mặt “Mạc Vân Quả”, “Mạc Vân Quả” lập tức nắm lấy tay Angus, nghẹn ngào nói: “Angus, anh yêu em, anh yêu em.”
Lúc này “Mạc Vân Quả” đã chịu không ít công kích mãnh liệt của Angus, phải nói thân thể cực kỳ không tốt.
Trên người cô gần như không còn chỗ nào hoàn hảo, Mạc Vân Quả không thể cảm giác được đau đớn, nhưng việc này không đại biểu với việc Thiết Tư Đặc bám vào thân thể cô không cảm nhận được.
Trên người không có một miếng thịt là hoàn hảo, tất cả xương khớp đều lệch khỏi vị trí, phải nói là đau đớn tới cực hạn.
Nhưng cứ cho là như vậy, thân thể đau không bằng một phần mười nổi đau trong lòng.
“Em…… Em…… Cũng……” Hiện giờ Angus muốn nói một chữ cũng thật gian nan.
Lúc này “Mạc Vân Quả” sớm đã khóc không thành tiếng, hắn hôn lên khuôn mặt dữ tợn của Angus, thành kính như vậy, cũng tuyệt vọng như vậy.
Angus cong con khóe môi, dùng sức lực cuối cùng nói ra hai chữ.
“Yêu..… Anh……”
Ngay sau đó, Angus đã không còn sinh cơ.
Thiết Tư Đặc ôm lấy thân thể Angus, cuối cùng không ức chế được tuyệt vọng khóc lên, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, dung vào huyết nhục, làm miệng vết thương càng thêm đau.
Nhưng hắn lại không cảm giác được, hắn đợt nhiều năm như vậy, mong nhiều năm như vậy, đến cuối cùng, vẫn là mất đi y……
Tiếng khóc vang vọng toàn bộ trong thiên địa, tuyệt vọng viết bao, không hề một tia sinh khí.
Đến cuối cùng, Thiết Tư Đặc đã hoàn toàn khóc không được, đôi mắt thuần tịnh vốn có của Mạc Vân Quả đã hóa thành mảng tro tàn.
Thiết Tư Đặc ôm thân thể Angus, bắt đầu hộ từ sợi tóc bắt, một chút một chút, từ cái trán hôn đến đôi mắt, từ đôi mắt hôn đến mũi……