Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả trở lại phòng, sau đó, nhanh chóng mở máy tính, mở truyện của nguyên chủ viết.
Sau đó cô tìm tiêu đề của truyện, sau đó liền xuất hiện rất nhiều thể loại truyện tương tự, cái gì 《 tổng tài hào môn yêu ta 》《 manh thê giá trên trời không dễ làm 》 từ từ, tóm lại, đều là một loại tên truyện vừa nghe đã hiểu là thể loại gì.
Mạc Vân Quả cũng không chọn lựa, trực tiếp ấn vào một truyện có tên là 《 bá đạo tổng tài muốn bạch bạch 》.
Áng văn này xuất hiện ngay đầu danh mục cô tìm kiếm, đương nhiên Mạc Vân Quả sẽ chọn nó.
Sau đó……
Mạc Vân Quả như mở ra một cái thế giới mới……
“Không…… Không cần……”
“Vì…… Vì sao lại đối xử với tôi như vậy……”
“Tôi làm sai cái gì……”
“ Anh yêu em…… Anh chỉ vì yêu em thôi……”
“Ưm…… Ư…… Không……”
Áng văn chương này, gần như toàn bộ chỉ có câu đối thoại, có thể nói phi thường cuốn người, Mạc Vân Quả giống như nếm được mùi ngon.
Mà quần chúng phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi tỏ vẻ, cay đôi mắt!
“Ta là người ngoan ngoãn, tiểu. Hoàng. Văn còn có thể viết như vậy, kiến thức rộng lớn!”
“Ai, ta cảm giác người ở thế giới này hành văn thật là…… Bổng bổng đát[1]! Tiểu. Hoàng. Văn này viết, béo mà không ngán nha!”
[1] ” Bổng bổng đát” là cách nói “tuyệt vời/đẳng cấp/đỉnh cao/…”
“ Đúng vậy đúng vậy, đâu giống với thế giới của chúng ta, những loại văn chương kia, thật sự là quá mức thô tục.”
“ Lầu trên ngươi giống như làm lộ cái gì rồi 233333333333”
“Ai da uy, nữ chủ này có phải thiếu tâm nhãn hay không?”
“Ta lại cảm thấy nam chủ này là run S, rõ ràng yêu nữ chủ như vậy, lại còn tình đủ cách tra tấn cô ta.”
“Nữ chủ này cũng thật là, rõ ràng bị ủy khuất lớn như vậy, còn không chịu nhớ lâu, ta đọc thôi cũng thấy khó chịu.”
“Cho nên nói, tra nam gian nữ, trời sinh một đôi ~”
“Ta liền yên lặng nhìn không nói lời nào……”
Áng văn chương này, thực chất nội dung cũng rất đơn giản, chính là một câu chuyện tình yêu của cô gái nhà nghèo và tổng tài hào môn, các loại cốt truyện cẩu huyết thay phiên ra trận, trong đó còn kèm theo vô số thịt thà.
Nội dung toàn bộ có thể tóm gọn thế này:
Khi vai phụ lên sân khấu, nam nữ chủ vội vàng bang. Bạch bạch!
Khi vai phụ xuống sân khấu, nam nữ chủ vội vàng bang. Bạch bạch!
Lúc nam nữ chủ tức giận…… Bọn họ bạch bạch bạch!
Cốt truyện gì đó, chỉ làm phụ trợ cho thịt văn, logic gì đó, kia đều không sao cả.
Áng văn chương này, hoàn toàn chính là vì bang mà bang, còn kéo được không ít người đọc thích, được đông đảo người đọc tôn sùng là tác phẩm kinh điển.
Mạc Vân Quả mất một giờ đọc xong toàn văn, sau đó vô số nghi hoặc toán ra trong đầu cô
Tỷ như……
Khi nữ chủ bị bắt cóc, bọn bắt cóc rõ ràng biết nữ chủ có di động, vì sao không tịch thu?
Khi nam chủ bị công ty đối thủ bóp méo số liệu, nữ chủ chỉ là một cô gái gia cảnh nghèo túng, cũng không được học hành gì cao, vì sao có thể nhìn ra được số liệu không bình thường?
Lại tỷ như, nữ hai vì sao luôn miệng nói yêu nam chủ, còn muốn cùng nam hai ở bên nhau?
Nam chủ rõ ràng yêu nữ chủ, vì sao còn kết hôn với nữ ba?
Nữ chủ rõ ràng yêu nam chủ, vì sao còn cùng nam hai, nam ba, nam bốn, nam năm, nam N dây dưa?
Biểu cảm khó hiểu, đương nhiên, loại văn chương thuần túy vì thịt và thịt này, logic gì đó, thật đúng là không thể miệt mài theo đuổi.
Mạc Vân Quả đóng giao diện trên máy tính, ở nơi đó ngồi một lúc lâu, mới tắt máy tính, đi rửa mặt.
Sau khi xong xuôi Mạc Vân Quả nằm ở trên giường, trong đầu còn cố lý giải logic của câu truyện kia, nhưng mà, cũng không có……
Mạc Vân Quả:……
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Mạc Vân Quả như vậy, tò mò không biết cô bị làm sao? Chẳng lẽ là bị tiểu. Hoàng. Văn kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới rồi?