Yêu Anh Là Em Sai Sao?

Chương 120: Ngoại truyện : Em yêu anh là đúng,chỉ có anh không yêu em mới sai

Ba năm sau.

Đại gia đình năm người đang ở ngoài sân chuẩn bị nấu nướng, vì hôm nay có thêm vợ chồng Triệu Tư Nghĩa và Hoàng Long đến chơi, sẵn tiện mở cuộc chơi ăn uống cho những năm tháng cực khổ đã qua, anh và cô thì ở ngoài sân chuẩn bị dụng cụ để chút nữa vợ chồng ai kia đến phụ nấu nướng luôn, còn ba bé thì cùng nhau vui đùa trong nhà rồi chạy ra sân vườn rượt đuổi nhau, hai nhóc cũng đã lớn và chững chạc hơn nhiều ra dáng một người anh,còn cô em gái thì tính tình hoạt bát đôi khi lại nhẹ nhàng giống như cô,chắc là lai tính cách của ba và mẹ đây. Nhưng cô em gái cũng vô cùng thông minh giống như hai anh vậy, ba đứa đều thừa hưởng gen giống ba và mẹ nên rất thông minh.

Cô em gái thì giống mẹ nhiều người hơn, tính cách hay ngữ điệu điều nhẹ nhàng giống như cô vậy, nhưng đôi khi lại hoạt bát khó bảo giống như anh vậy nên đều thừa hưởng gen di truyền hết, bé được ba và mẹ cùng nhau đặt tên là Dương Như Yên,tên ở nhà cô hay gọi cô bé là kẹo nhỏ vì bé rất thích ăn kẹo, bao lần cô không cho ăn nhiều sợ sẽ bị hư răng,nhưng rồi con bé cũng trốn cô mà đi năng nỉ anh và hai anh trai của mình, thấy bé đòi ăn mà xin cho bằng được thấy cũng tội nên cuối cùng cũng cho bé ăn, kết quả bị cô phát hiện và vô cùng giận bốn ba con, hùa nhau không nghe lời cô nói,đã vậy còn lén cho bé ăn kẹo đến tối thì đau răng.

Bốn ba con thấy cô giận thật liền kéo nhau đi xin lỗi cô,nhưng cô nhất quyết không đếm xỉa gì? Đến tối anh bị đuổi ra khỏi phòng,mặt anh ủ rũ năng nỉ cỡ nào cũng không được, nên đàng qua phòng con bé ngủ vậy, tối đó hai ba còn ôm nhau ngủ, cứ như vậy cô không đếm xỉa đến bốn người đó suốt hai ngày, họ liền tìm cách lấy lòng cô rồi xin lỗi cô, và rồi cô cũng hết giận. Đang mãi mê chuẩn bị thì bên ngoài đã nghe tiếng xe vào, thấy hai vợ chồng cùng mấy đứa nhỏ của Triệu Tư Nghĩa và Hoàng Lòng đến,họ đi lại chuẩn bị nấu nướng, ba người phụ nữ cùng nhau làm đồ nướng rồi đem ra nướng, còn ba người đàn ông thì chuẩn bị bàn ghế, than các thứ để nấu nướng, còn mấy nhóc nhỏ thì hội tụ cùng nhau chơi.

Thật ra Hoàng Long đã cưới vợ và đã có một cô con gái, người vợ tên là Tần Tuyết là một cô gái bình thường, năm đó Tần Tuyết vừa học xong đại học và ra xin việc làm, đúng lúc Hoàng Long cần thư ký nên đã tuyển vào, tiếp xúc ngày càng nhiều vô tình cả hai có tình cảm với nhau rồi về sau tiến tới hôn nhân và sinh ra đứa con gái tên là Hoàng Tuyết Nhi,vì lúc sinh Hoàng Tuyết Nhi Tần Tuyết xuyết chút nữa mất mạng vì khó sinh,nhưng may mắn cuối cùng cũng vượt qua và không sau? Về sau Hoàng Long không muốn Tần Tuyết nguy hiểm nữa nên không muốn sinh nữa, chỉ một đứa con là đủ từ khi đó Hoàng Long luôn chăm sóc rất chu đáo.

Còn về Triệu Tư Nghĩa và Hà Thanh Yến thì cũng đã có hai bé một trai một gái. Bé trai là Triệu Tư Mặc còn bé gái là Triệu Thanh Nhi,gia đình nhà này cũng không có gì để nói đa số, ba mẹ hai bé lâu lâu lại thích gây lộn nhưng một hồi cũng bình thường trở lại, nói vậy thôi gia đình nhà này rất hạnh phúc và vui vẻ với nhau. Quay lại buổi nhập tiệc ba người đàn ông đang tất bật chuẩn bị, và giành luôn phân nướng đồ ăn của ba người phụ nữ, anh giành vị trí nướng của cô rồi xoay qua nói.

- - Em lại ghế nghỉ ngơi đi để anh cho.

- - Được không đó.

- - Em đang xem thường tài nghệ nấu nướng của anh à.

- - Không biết nữa chỉ lo sợ ăn không được thôi.

- - Nếu mà ăn không được em có thể ăn anh.

- - Mọi người đang ở đây đó.

- - Kệ họ.

- - Nè nè hai người phát cơm miễn phí sao, có gì vào phòng mà nói nhé. ( Triệu Tư Nghĩa)

- - Cậu làm không được nên tức à.

- - Nè cái tên kia nói gì vậy hả?( Triệu Tư Nghĩa)

- - Tự cậu hiểu đi.

- - Cậu....( Triệu Tư Nghĩa)

- - Được rồi hai người đừng gây nữa mau làm đi. ( Hoàng Long).

Ba người đàn ông đảm đang, đang nấu nướng còn ba người phụ nữ thì ngồi ở ghế chuẩn bị thưởng thức tài nghệ nấu nướng xem sao? Hà Thanh Yến đang suy nghĩ vu vơ thì đột nhiên lên tiếng.

- - Nè hai người cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh không.

- - Ừm cũng nhanh đấy. (Lam Như Kiều)

- - Chưa gì mà con chúng ta lớn nhanh như vậy. ( Tần Tuyết)

- - Em đó chỉ tiếc một cái là không thể sinh được, chị cũng cảm thấy buồn cho em.

- - Tần Tuyết không sao đâu chị thấy bây giờ em rất hạnh phúc, dù chồng em không cho em sinh nữa là điều tốt, vì chồng em không muốn mất em, có một bé như vậy cũng vui rồi. ( Lam Như Kiều).

- - Em biết mà, em nghĩ thoáng hơn rồi, cũng hiểu được anh ấy lo cho em. ( Tần Tuyết)

- - Vậy thì tốt, còn bây giờ thì vui vẻ lên sống những ngày hạnh phúc cùng con cùng chồng. ( Lam Như Kiều)

- - Đúng đó.

Ba người phụ nữ cùng nhau trò chuyện, nói hết cái này đến cái khác cười không ngớt,ba người lực lưỡng ở đằng kia nhìn vợ mình vui vẻ như vậy tâm trạng cũng vui theo. Và rồi đồ nướng cuối cùng cũng xong, đều được trưng bày lên bàn, mấy nhóc đang chơi với nhau liền chạy ra chắc là nghe hương thơm từ đồ ăn nên chạy ra, mọi người cùng nhau ăn uống rất vui vẻ, mấy nhóc ăn xong thì tiếp tục chơi đùa với nhau, còn hai cặp vợ chồng kia thì mỗi người một nơi đang thì thầm to nhỏ với nhau, còn anh và cô thì đi dạo sau vườn hoa.

Đến tối ba bé đều đi tắm rồi lên giường ngủ, chắc tại chơi một ngày nên bây giờ mệt mỏi đã lăn ra ngủ,cô về phòng tắm rửa xong ra thấy anh đứng ở ban công, cô đi lại ôm anh từ phía sau giọng nũng nịu nói.

- - Ông xã ~~

- - Bà xã sao vậy?

- - Chỉ muốn ôm anh thôi.

- - Lại nhõng nhẽo nữa à.

- - Có đâu.

- - Được rồi anh ôm em.

- - Được.

- - Bà xã à anh cảm thấy mình rất hạnh phúc và cũng đã bỏ lỡ nhiều thứ.

- - Là sao?

- - Hạnh phúc khi có em, còn bỏ lỡ là anh đa vuột mất em từ năm năm đó.

- - Chẳng phải bây giờ chúng ta được ở bên nhau rồi sao?

- - Đúng là ở bên nhau, nhưng anh muốn mình ở bên nhau sớm hơn khi em chưa đi du học.

- - Vậy là anh hối hận à.

- - Phải,hối hận đã tổn thương em,hối hận không nhận ra tình cảm của mình sớm hơn,và cũng hối hận khi nói câu đó với em.

- - Lúc đó anh nói như vậy, em như xuống địa ngục vậy đau đớn rất đau.

- - Xin lỗi, anh sẽ bù đắp lại những gì đã tổn thương em, và anh cũng muốn nói là em yêu anh là đúng, chỉ có anh không nhận ra và yêu em mới là sai.

- - Ừm. ông xã cảm ơn anh đã cho em một hạnh phúc như thế này.

- - Ngốc à là em cho anh mới đúng.

- - Anh cũng cho em mà.

- - Bà xã anh yêu em,yêu em rất nhiều.

- - Ông xã em cũng yêu anh, yêu anh nhiều hơn em nghĩ.

Vậy là tình yêu của cô cũng được hồi đáp, và hai người đã có một cuộc sống như bao cặp vợ chồng khác, bình yên hạnh phúc ấm no, là điều cô mong muốn, tưởng đâu không thành nhưng giờ nó đã thành hiện thực, anh và cô cùng nhau đi đến cuối đời của hạnh phúc không mãi chia lìa.

HOÀN.