Yêu Anh Là Em Sai Sao?

Chương 115: Ngoại truyện : Không gian của anh và cô

Sáng hôm sau cô thức dậy trước anh,chưa vội xuống giường, cô nằm trong lòng anh, được anh ôm trong vòng tay to lớn ấm áp, cô ngước mặt lên nhìn anh, ngũ quan sắc sảo của anh vẫn như vậy, không già đi chỗ nào,dù đã ba mươi mốt tuổi nhưng anh trông như chưa ba mươi vậy, cô chạm lên lông mi của anh dày đậm, còn cong và dài lên nữa đến nỗi cô còn phải ghen tị với anh cặp lông mi này,cô chạm từng đường nét trên gương mặt anh rồi chạm lên bờ môi khô lạnh buốt của anh,rồi từ từ cô sát mặt anh hôn lên môi lạnh của anh, nhưng rồi cô đâu ngờ anh lật người cô lại, tư thế bây giờ vô cùng ái muội cô nằm dưới thân anh, môi bị anh chiếm thế chủ động mà hôn cô,cô mở tròn mắt nhìn anh hai tay cô để lên vai anh muốn đẩy anh ra nhưng không được.

Thế rồi anh cứ thỏa thích hôn cô đến nỗi môi cô đã sưng đỏ lên,anh vẫn không tha cho cô,cô sắp không thở được tay cô đánh lên vai lên,thấy gương mặt cô đỏ ửng lên anh liền rời môi cô một cách lưu luyến, cô như lấy được không khí liền vui mừng mà thở hổn hển,anh vui vẻ cười rồi hôn lên má cô,tay chóng lên đầu nhìn cô thở, rồi nhìn lên đôi môi bị anh dày vò đã sưng đỏ hết lên, cô hít thở xong liền nhìn qua anh mà trân mắt với anh nói.

- - Anh muốn gϊếŧ em luôn hay sao vậy?

- - Tại em chủ động hôn anh trước kia mà.

- - Anh thức dậy từ lâu rồi sao?

- - Từ lúc em chạm vào lông mi anh.

- - Vậy là anh cố tình không dậy.

- - Thì để xem em làm gì?

- - Ha..anh được lắm,tránh ra đi.

Cô xô anh ra rồi ngồi dậy bước xuống giường, anh nằm trên giường nhìn cô xù lông lên rồi phì cười lên,cô bỏ đi vào trong phòng tắm vệ sinh cá nhân, cô vừa đánh răng vừa mắng thầm anh là tên lưu manh,biếи ŧɦái,đánh răng xong cô rửa mặt sạch sẽ rồi đi ra ngoài, không thèm nhìn anh một cái cô đi lại tủ lấy đồ rồi vào ngược lại phòng tắm để thay đồ, anh biết cô giận nên ngồi dậy đi lại hướng cửa nhà tắm mở cửa ra, cô giật mình quay lại thấy anh đi vào đúng lúc người cô chỉ có đồ lót, cô lật đật lấy khăn che cơ thể lại, anh nhìn cô như vậy hiện lên ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn vậy, cô thấy bất ổn vộ lên tiếng.

- - Anh mau ra ngoài đi em đang thay đồ.

- - Thì có sao đâu, dù gì cơ thể em anh đều thấy qua hết rồi.

- - Anh vô sỉ mau ra ngoài cho em. ( cô hét lên)

- - Không, hay là anh thay giúp em nhé!

- - Không cần anh ra ngoài mau.

Anh cười gian lên từ từ đi lại về phía cô, còn cô thì lùi về sau đến lúc lưng cô chạm đến bức tường không còn đường lui nữa, anh thì được nước lấn tới áp sát cô vào người anh hai tay chống lên bức tường, nhìn cô như muốn ăn cô vào bụng, tim cô cứ đập thình thịch không thôi.

- - Anh..anh đừng có mà...mà làm bậy đấy.

- - Làm bậy là làm như thế nào ta?

- - Anh..tránh ra.

- - Không.

- - Cái đồ..ưʍ..ư...

Chưa kịp nói hết câu bị anh chiếm lấy đôi môi, vừa mới hết sưng đã bị anh dày vò nữa, tay cô đánh lên vai anh đến nỗi anh ghì chặt hai tay cô lên tường, chiếc khăn che cơ thể cũng theo đó mà rơi xuống sàn,cô khó chịu không để bị anh khống chế, chờ thời cơ cô liền cắn vào môi anh một cái khiến môi anh bật máu chảy ra,lúc này anh mới dừng lại tay quẹt lên ngay chỗ cô cắn, rồi nhìn lên cô nói.

- - Em là chó sao nhẫn tâm cắn anh đến chảy máu rồi.

- - Cho đáng đời, đã nói trước ai kêu không chịu nghe.

Cô đắc ý hất mặt lên nhìn anh, rồi cuối xuống lấy khăn che lại cơ thể, cô nép qua một bên từ từ né tránh anh đi qua,nhanh chóng mặc đồ vào, trong lúc mặc đồ cô luôn đề phòng anh,khiến anh cũng phải bật cười với cô có cần đề phòng anh như vậy không biết nữa?

Cô thay xong rồi quay qua nhìn anh nói.

- - Anh mau vệ sinh cá nhân đi rồi xuống phụ em nấu bữa sáng.

Nói rồi cô nhanh chóng mở cửa bước ra ngoài, tay cô vuốt lên ngực xém nữa là tiêu rồi nguy hiểm thật, cô đi lại bàn trang điểm ngồi xuống, rồi bắt đầu các bước chăm sóc da kế đến là makeup nhẹ nhàng cho có chút sắc,cộng thêm chiếc đầm cô mặc trông rất phù hợp, rồi mới xuống nhà nấu bữa ăn sáng.

( ảnh minh họa)

Cô vào bếp mở tủ lạnh ra bắt đầu lấy nguyên liệu ra chuẩn bị nấu ăn, trong lúc đó cô rửa sẵn nguyên liệu rồi cắt thái ra sẵn để đó,anh lúc này đi xuống thấy cô đang chuẩn bị anh cũng vào trong phụ cô một tay, thấy anh đi xuống rồi cả hai mới bắt đầu nấu ăn, xong hết thì cả hai mới bắt đầu ăn sáng, ăn xong anh giành rửa bát còn cô thì ra phòng khách trên tay là đĩa trái cây,cô ngồi trên sofa tay cầm miếng trái cây lên đưa vào miệng ăn, sẵn tiện bật tivi lên xem cho đỡ chán.

Anh rửa xong lên phòng khách ngồi với cô, trong lúc anh rửa bát anh đã suy nghĩ quyết định muốn có thêm một đứa nữa, nhưng sợ cô không chịu, anh đắng lo không biết có nên nói hay không, thấy anh có vẻ đâm chiêu cô liền hỏi.

- - Có chuyện gì sao?

- - Cũng không có gì, mà cũng có.

- - Là sao anh nói đi?

- - Thật ra anh muốn có thêm một tiểu công chúa nữa nên...

- - Anh muốn em sinh chứ gì?

- - Đúng vậy, không biết ý em sao?

- - Để xem,vui thì có buồn thì không phải xem biểu hiện của anh đã.

- - Được anh sẽ làm em vui vẻ cả ngày.

Anh mừng thầm trong lòng, tưởng cô không đồng ý ai ngờ liền khác ý anh nghĩ tới, và rồi suốt một ngày cô chẳng đυ.ng đến gì? Toàn là anh làm hộ giúp cô,nào là massage cho cô, rồi phục vụ cô mỗi khi cô muốn lấy hay ăn thứ gì? Cô nhìn anh như vậy chỉ biết nén cười, thật ra cô cũng muốn có thêm một bé gái nữa cho đủ trai lẫn gái, hai bé trai dù là biết nói bập bẹ nhưng chắc chắn chúng cũng rất muốn có em chơi cùng, vì khi thấy vợ chồng Hoàng có một bé gái vô cùng đáng yêu,khi qua nhà anh và cô chơi cũng dẫn đi theo,thế là hai anh em luôn quấn lấy bé gái đó còn cười đùa rất vui vẻ.

Từ đó cô cũng muốn có thêm bé gái nữa, nhưng lần nào anh muốn ân ái với cô đều bị hai bé phá hỏng khiến anh tức đến bóc khói chẳng làm được gì? Nhưng nay anh và cô đi hưởng tuần trăng mật bù, chỉ có hai người nên chắc chắn lần này anh sẽ không tha cho cô, mà hành cô đến đi không được cho những ngày không được gần gũi với cô, nghĩ đến đó thôi cô cũng đã ớn lạnh hết lên.