Mê Tình

Chương 56: Muốn anh đi cùng không?

Tắm rửa xong một cái, đồ ăn vừa mới ăn của Dư Mộc tất cả điều được tiêu hóa cả rồi, bụng bắt đầu kêu lên “kukuku”.

“Đói bụng.”Mắt Dư Mộc trông mong nhìn mà Nhϊếp Hưu.

Nhϊếp Hưu đã mặc xong quần áo, chiếc áo sơ mi màu xám nhạt, nút được đóng tận phí trên, hoàn toàn không còn là bộ dạng vừa rồi đè nặng chân cô mãnh thao nữa , mang mắt kính lên, lại là dáng vẻ văn nhã bại hoại.

“Em nghỉ ngơi, anh đem đồ ăn đi hâm nóng một chút.” Nhϊếp Hưu xoa xoa đầu tóc Dư Mộc, đứng dậy đi phòng bếp hâm đồ ăn.

Dư Mộc ở trên giường nằm trong chốc lát, cảm thấy nhàm chán, liền móc di động ra leo lên vpn đã dày đặc thông báo.

Cô đơn nhiên sẽ không phải lên tự thưởng thức mà xem video của mình, mà là vào xem video của người khác được đề cử ở mục chú ý.

Phim người lớn được chú ý đơn nhiên cũng là phim người lớn mà thôi, có nam có nữ, cũng giống như cách quay của cô không khác biệt lắm, cô không thích xem cảnh quay gần nơi riêng tư của người khác, có chút cảnh quay khó coi ngược lại làm hứng thú của cô hoàn toàn biến mất.

Dư Mộc chọn video để xem, không chỉ có muốn xem cảnh quay chụp, còn yêu cầu dáng người nam nữ đều phải đẹp mới được, cô cũng không thích xem nam nhân mang cái bụng to làʍ t̠ìиɦ, người đầy thịt nhìn thôi cũng đã mất hứng thú rồi.

Tất nhiên, đây cũng là lý do mà cô chọn người làʍ t̠ìиɦ cũng phải có hình thể đẹp, bởi cô nhan khống.

Vừa mới cao trào rất nhiều lần, Dư Mộc lúc này đang đứng ở hình thức người xem thưởng thức video làʍ t̠ìиɦ ở trên giường của mấy soái ca mỹ nữ dáng người tốt, mãi cho đến khi Nhϊếp Hưu bên kia gọi cô ra ngoài ăn cơm, mới lưu luyến không buông mà rời di động.

Thời điểm xuống giường chân vẫn mềm nhũng như cũ, nhưng còn chưa tới mức độ không đi được, mang váy ngủ liền chậm rì rì lung lay đi ra ngoài, trên bàn đã dọn xong đồ ăn hâm nóng, thậm chí còn tri kỷ đem thức ăn từ hộp chuyển sang dĩa, còn hâm nóng một ly sữa bò cho cô.

Nhϊếp Hưu là người thực chính hợp làm người đàn ông của gia đình, lớn lên soái, có thể kiếm tiền, hàng to xài tốt không làm loạn. Ở nhà, sẽ nấu cơm quét tước vệ sinh, tiền diễn khi làʍ t̠ìиɦ cùng sau khi làʍ t̠ìиɦ xong thì đều ôn nhu, Dư Mộc đôi khi cảm thấy chính mình sau khi chết đi chắc sẽ xuống địa ngục, là đời trước cô đã tu tâm làm chuyện tốt như thế nào mà kiếp này hắn mới có thể toàn tâm toàn ý thích cô như vậy.

“Đêm mai em muốn đi phòng tập thể thao chơi.” Dư Mộc hướng cắn một miếng sườn nướng tiêu, hương vị tiêu hơi nhiều, tuy rằng không còn giữ độ giòn, nhưng hương vị ăn vẫn rất ngon.

Nhϊếp Hưu nhấc mí mắt lên nhìn cô một cái, sau khi nuốt đồ ăn trong miệng xuống sau mới hỏi: “Muốn anh đi cùng không?”

Dư Mộc do dự nói, “Vẫn là không được.”

Nhϊếp Hưu liền hiểu.

Hắn cầm lấy ly sữa bò lên uống một ngụm, liếʍ liếʍ môi, trầm mặc trong chốc lát nói: “Có việc nhớ rõ gọi điện thoại cho anh.”

Dư Mộc gật gật đầu.

Cô quan sát biểu tình của Nhϊếp Hưu , phát hiện đối phương cũng không có lộ ra cảm xúc bất mãn gì mới thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Hai người vừa mới làm xong chuyện ân ái cô liền nghĩ muốn ra ngoài tìm nam nhân khác, còn bị hắn đoán được, thật là có chút xấu hổ.

Nhưng sau khi thở ra nhẹ nhàng thì Dư Mộc lại bắt đầu bực bội, bởi vì cô trước kia ,thời điểm làm những việc này căn bản sẽ không đi suy xét ý nghĩ của Nhϊếp Hưu như thế nào, giống như sau khi gặp Tần Phục thì tình cảm của cô liền bắt đầu không chịu sự khống chế nữa.

Trước kia đi ra ngoài tìm người làʍ t̠ìиɦ, đương nhiên chỉ là quan hệ thân thể, nhưng từ sau khi Tần Phục trở về thì tình cảm của cô liền dao động, trong đầu cũng sẽ bắt đầu suy nghĩ rối loạn có chút lung tung, phát hiện lương tâm thực xin lỗi Nhϊếp Hưu, nhưng vẫn không thay đổi.

“Qua hai ngày nữa, em sẽ trở lại công ty xin nghỉ phép xem như thế nào .” Dư Mộc cúi đầu ăn một miếng đồ ăn, rõ ràng bụng rất đói hiện tại lại đột nhiên không có cảm giác muốn ăn uống gì nữa, buông đũa uống ly sữa bò liền nói với Nhϊếp Hưu n, “Nếu được chấp nhận, chúng ta liền xuất ngoại chơi một khoảng thời gian.”

Trong khoảng thời gian đi ra ngoài du lịch này, cô đơn nhiên sẽ không cùng nam nhân khác ước định làʍ t̠ìиɦ, đây cũng là điều duy nhất mà cô có thể hứa hẹn cho Nhϊếp Hưu.

Nhϊếp Hưu sau khi nghe xong, đỡ mắt kính, mỉm cười nói được.