Hầu gái nhớ rõ, Tần Phục khoảng thời gian trước cũng đã tới một lần, mang theo một người phụ nữ, hẳn là bạn gái, bởi vì Từ Triết còn nói giỡn -- gọi một tiếng chị dâu.
Thời điểm nữ nhân kia khi nghe thấy xưng hô này, trên mặt ẩn ẩn sự cao hứng, nhưng Tần Phục lại nhíu mi nói Từ Triết đừng gọi bậy.
Lần đó hình như là Từ Triết gọi mấy người bạn bè lại đây tụ hội, tùy tiện chơi chơi, nữ nhân kia biết có hoạt động này thì liền năn nỉ muốn tới, Tần Phục cũng liền mang cô lại đây.
Làm ầm ĩ trong chốc lát sau, Từ Triết liền mang theo bạn nữ của mình lên lầu ‘ tỉnh rượu ’, Tần Phục cũng mang theo nữ nhân kia lên lầu, chẳng qua là hai ba tiếng đồng hồ sau liền đi xuống.
Nữ nhân lấy lý do chân mềm muốn kéo tay hắn, nhưng bị Tần Phục tránh đi.
Từ góc độ hầu gái mà nhìn, Tần Phục đối với bạn gái, còn kém xa với người phụ nữ hiện tại đang ngồi đối diện trước mặt hắn.
Thậm chí hầu gái còn hoài nghi có phải chính mình đã đoán sai hay không, thực tế người hiện tại đang ngồi ở đây mới là bạn gái Tần tổng.
Nhưng cho dù là ai, hầu gái đều cảm thấy đối phương đáng thương, dù sao một người đàn ông như Tần Phụn, căn bản không giống như là người có thể vì một người mà dừng lại.
Cho dù hắn hiện tại đối xử với nữ nhân trước mặt này thực tốt, nhưng hắn cuối cùng vẫn là sẽ cùng nữ nhân khác lên giường.
Trong ánh mắt hầu gái nhìn Dư Mộc , ẩn ẩn mang theo chút thương hại.
Dư Mộc thật ra cũng không phát hiện tầm mắt này của cô hầu gái, sau khi ăn được chén cháo liền cảm giác dạ dày thoải mái hơn, lại có chút muốn ăn uống rồi, sau khi được Tần Phục đút ăn vài cái sủi cảo tôm thủy tinh mới vẫy vẫy tay nói ăn no căng rồi.
Sau khi Tần Phục đem đồ vật dư lại của cô ăn xong, gọi điện thoại để người phụ trách ngày hôm qua đem túi của Dư Mộc đưa tới.
Dư Mộc sau khi cầm di động lên liền nhìn thấy trên màn hình di động nahur ra ba cuộ gọi không nhận cùng mấy tin nhắn chưa đọc, không cần nghĩ cũng biết là Nhϊếp Hưu gửi.
Lúc ấy cùng Nhϊếp Hưu nói cô có buổi biểu diễn, thuận tiện ở chỗ này chơi chơi, hắn liền đoán được đây là cái cái hoạt động gì, cho nên thời điểm liên hệ không được với Dư Mộc cũng không quá mức lo lắng, chỉ gửi tin nhắn cho cô sau khi kết thúc thì gọi điện thoại cho hắn .
Dư Mộc ra hiệu với Tần Phục, cầm di động đi trong viện gọi điện thoại lại cho Nhϊếp Hưu.
Nhϊếp Hưu thực mau liền nhận, trong thanh âm mang theo chút mỏi mệt nói không rõ, “Vội xong rồi?”
Dư Mộc ‘ ừm ’ một tiếng, hỏi: “Thanh âm anh làm sao vậy?”
Nhϊếp Hưu nhéo nhéo giữa mày, nhìn màn hình máy tính chính mình nói sang chuyện khác, “Không có việc gì, anh hiện tại đi đón em trở về nha?”
Dư Mộc xuyên thấu qua cửa kính , nhìn Tần Phục ngồi ở trên sô pha, nhấp môi do dự một cái chớp mắt sau gật gật đầu, “Được, vậy anh hiện tại lại đây đi, em đem địa chỉ gửi cho anh.”
“Ừm, một lát anh liền đến.” Nhϊếp Hưu nói xong, liền cắt đứt điện thoại.
Dư Mộc nhìn di động, cảm thấy Nhϊếp Hưu hôm nay có điểm kỳ quái, nhưng ngẫm lại lại nghĩ không ra nguyên nhân là gì,, liền đem chuyện này ném vào sau đầu.
Sau khi trở về phòng khách, tầm mắt Tần Phục từ di động chuyển qua trên người cô, ánh mắt thực bình đạm , nhưng Dư Mộc không biết vì dao liền cảm thấy chính mình có chút chột dạ.
“Bạn trai em chút nữa sẽ đến đón .” Dư Mộc muốn đem điện thoại cất vào túi, kết quả hôm nay Tần Phục lựa chon quần áo không túi cho cô, cô chỉ có thể tiếp tục nắm.
Thời điểm Tần Phục nghe cô nói câu này , tay nắm di động thoáng nắm chặt một chút, sau đó tự nhiên gật gật đầu, “Bên ngoài nóng, chờ anh ta tới rồi lại đi ra ngoài.”
Dư Mộc --nga --một tiếng, thành thành thật thật ở bên cạnh hắn ngồi xuống.
Hầu gái vừa mới cắt xong trái cây mang lại đây ,mặt ngoài thờ ơ, thực tế nội tâm đã khϊếp sợ cực kỳ!
Thì ra hai người này là cái dạng quan hệ này sao! Thì ra cô gái này có bạn trai rồi!
Cô cảm thấy sự đau lòng vừa rồi của chính mình giành cho Dư Mộc, tất cả đều cho chó ăn hết rồi, sau khi đem mâm đựng trái cây buông xuống, mặt không biểu tình chờ ở bên cạnh.
Nhϊếp Hưu đến thực mau, gần như là dùng thời gian nửa giờ, hắn liền gọi điện thoại đến.
Dư Mộc còn có chút kinh ngạc, bởi vì dưới tình huống bình thường , từ nơi bọn họ ở đến nơi này ít nhất cũng phải một tiếng rưỡi mới đúng, càng miễn bàn hôm nay là thời gian làm việc, trên đường xe cũng không ít.
“Anh đưa em đi ra ngoài.” Tần Phục thu hồi di động từ trên sô pha đứng lên, đi theo bên người Dư Mộc .
“Cái này không cần đi.....” Nghĩ đến cảnh tượng lần trước Tần Phục cùng Nhϊếp Hưu lần đầu tiên gặp mặt, Dư Mộc cảm thấy có chút đau đầu.
Cô không phải rất muốn cùng Nhϊếp Hưu giải thích mình vì cao lại cùng Tần Phục ở bên nhau, bởi vì cô chột dạ.
Tần Phục lại làm bộ như không thấy được biểu tình của cô, trực tiếp đem cửa lớn mở ra , thân sĩ đứng sang một bên nhường cô đi trước, “Đi thôi.”
Dư Mộc nhìn cửa lớn, giác quan thứ sáu của phụ nữ nhân nói cho cô biết, khi một chân này bước ra, chẳng khác nào bước vào nửa điện Tu La .
Khiến cô càng buồn bực chính là, thân phận hiện tại của Tần Phục cũng tương đương như là một Tiểu Tam , Nhϊếp Hưu là bạn trai chính thức, hắn lấy mặt mũi từ đâu ra mà quang minh chính đại cùng cô đi gặp Nhϊếp Hưu?
Hơn nữa nhìn biểu tình lãnh ngạnh này của hắn, không biết còn tưởng rằng hắn mới là là bạn trai chính quy đi bắt gian.
Quá thái quá rồi.