Kiểm tra trí nhớ
Cơm vẫn chưa ăn xong, hai người không hiểu sao lại lăn tới sô pha, Hạ Triêm một khi đã t*ng trùng lên não thì không quản điều chi, Từ Vi Trần cũng luôn cưng chiều cậu, có thể nói là cấu kết với nhau làm việc xấu, như cá gặp nước, bánh bao thịt gặp phải chó.
Đây là lần đầu tiên Hạ Triêm 'vận động' trên sô pha, mặc dù không phải là chưa từng làʍ t̠ìиɦ ở nơi khác, nhưng làʍ t̠ìиɦ ở nơi khác trong khi có giường thì càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, Hạ Triêm nhanh chóng làm sô pha ướt một mảng.
Từ Vi Trần tăng nhiệt độ điều hòa lên một chút rồi vào phòng ngủ lấy đồ, Hạ Triêm còn tưởng hắn lấy bao, không ngờ hắn lại mang một đống đồ ra.
Một cái bịt mắt, một cái còng tay, mấy cây gậy mát xa kiểu dáng khác nhau, căn bản cậu đều đã dùng qua.
"Từ Vi Trần, anh lại muốn chơi cái gì nữa?" Hạ Triêm chất vấn, trong giọng nói không khỏi để lộ sự hưng phấn.
Từ Vi Trần tự bịt mắt cho cậu, rồi còng hai tay cậu, thì thầm với Hạ Triêm: "Kiểm tra trí nhớ của ngài nào."
"Cái gì... A..."
Cậu còn chưa dứt lời, Từ Vi Trần đã cởϊ qυầи của cậu, ngón tay xoa ấn trên miệng lỗ của cậu.
"Đừng đùa... Mau vào đi..."
Từ Vi Trần thở dài nói: "Lỗ da^ʍ nhỏ ướt quá."
"Ừm... Vậy thì anh mau vào đi."
"Không được đâu, Hạ Triêm Triêm..." Từ Vi Trần hôn từ chóp mũi xuống đến ngực cậu, "Ngài phải trả lời câu hỏi trước mới có thể ăn dương v*t."
Trước mắt Hạ Triêm tối đen như mực, tay cũng không có cách nào cử động, toàn thân bị du͙© vọиɠ huy động vặn vẹo, hiện tại chỉ có Từ Vi Trần có thể làm chủ mọi thứ của cậu, cậu cầu xin: "Vậy thì nhanh lên đi, giáo sư cầu xin thầy."
Từ Vi Trần lấy cây gậy mát xa, để trên miệng huyệt Hạ Triêm, hỏi cậu: "Có thể cảm giác được không? Là cái nào?"
Hạ Triêm rục rịch c̠úc̠ Ꮒσα muốn cảm nhận, nhưng Từ Vi Trần thực sự để quá xa, "Hút không tới, có thể nhét vào một chút không?"
Từ Vi Trần khẽ quát "đĩ thỏa", sau đó đút đầu gậy mát xa vào.
Trong tình trường che chắn thị giác, các giác quan khác của con người sẽ được phóng đại vô hạn, ví dụ như bây giờ, Hạ Triêm cảm giác tất cả dây thần kinh khắp người mình đều tập trung vào miệng huyệt, cậu cố gắng mô tả hình dáng của đầu gậy mát xa bằng lỗ thịt, thở hổn hển nói: "A... Là cái màu đen đúng không?"
Đúng vậy, Từ Vi Trần khen thưởng mà đút gậy mát xa vào chút nữa, "Thời gian và địa điểm sử dụng?"
"Đệt mẹ, anh biếи ŧɦái hả... A a nhẹ chút nhẹ chút... Thoải mái quá... Anh để em nghĩ đã... Khi làm lần thứ hai vào tối thứ Sáu tuần trước, trên giường trong phòng ngủ?"
Từ Vi Trần đẩy gậy mát xa vào chỗ sâu nhất, nghe tiếng rêи ɾỉ của Hạ Triêm dần dần cao lên, lại hỏi: "Hôm đó dùng bao gì? Tư thế nào?"
"Ừm... Từ Vi Trần, anh có vấn đề à... A a a a đừng mở rung đột ngột thế... Em không được... A..."
Mặc cho lỗ thịt của Hạ Triêm níu giữ, hắn vẫn rút gậy mát xa ra ném sang một bên, nói với cậu: "Hôm đó, dùng loại siêu mỏng, tư thế đứng, cưỡi ngựa và doggy, ngài còn da^ʍ ướt một bức tường trong phòng ngủ, nhớ kỹ chưa?"
Hạ Triêm gật đầu loạn xạ, miệng nhỏ co rút muốn ăn dương v*t.
Từ Vi Trần lại đổi lại một cái khác, cắm đầu vào và lập tức được lỗ nhỏ chào đón, hắn hỏi Hạ Triêm: "Cái này thì sao?"
"Ừm... để em mυ'ŧ vài lần. Là, là cái có gai, dùng vào thứ Năm tuần trước..."
"Còn gì nữa không?"
Hạ Triêm đá hắn hai lần, "Em thật sự không nhớ rõ, đừng đùa nữa, em muốn dương v*t lớn ** em..."
Từ Vi Trần cắm mạnh đến cùng, xoay gậy mát xa để gai trên mặt kí©ɧ ŧɧí©ɧ trọn vẹn vách ruột của Hạ Triêm, nói cho cậu biết: "Dùng khi làm lần thứ ba vào thứ Năm tuần trước, lần đó không đeo bao, dùng tư thế truyền giáo và bươm bướm, cuối cùng ngài chủ động cưỡi lên và đổi sang cưỡi ngựa, phun rất nhiều nước, nhớ kỹ chưa?"
Hạ Triêm đang kêu khóc trong đầu, tại sao em phải nhớ kỹ những thứ lạ lùng này chứ, ngoài mặt lại ngoan ngoãn gật đầu, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mà Từ Vi Trần mang cho mình.
Cậu thừa nhận rằng kiểu làʍ t̠ìиɦ không rõ này khiến người ta càng phấn khích hơn, và cũng cảm thấy thỏa mãn vì Từ Vi Trần ghi lại rõ ràng mỗi một lần họ làʍ t̠ìиɦ, đặc biệt là hắn còn nói ra những chuyện dâʍ ɖu͙© quá đỗi này với giọng điệu giáo huấn trang nghiêm, điều này khiến người ta càng hưng phấn hơn.
Từ Vi Trần thong thả dùng gậy mát xa ** Hạ Triêm một lúc, rồi lại rút nó ra ngoài, lần này đổi thành một vật nho nhỏ.
Ký ức của Hạ Triêm đối với vật này thật sự quá sâu đậm, ngay khi nó vừa tiếp xúc với c̠úc̠ Ꮒσα liền bật thốt lên: "Cái trứng rung đó, khi đi học anh dùng để chọc ghẹo em."
"Cái này thì lại nhớ rõ thế..." Từ Vi Trần bật cười, nhỏ giọng, "Vậy thì nói cho giáo sư biết, tại sao khi đi học trong lỗ nhỏ lại phải ngậm lấy trứng rung?"
Hạ Triêm biết rất rõ Từ Vi Trần rất thích chơi trò "Tôi tự ntr chính mình" với cậu, vì thế nên phối hợp với hắn: "Hết cách rồi, là bị bạn trai nhét vào khi ra ngoài."
"Bạn trai ở đâu ra, không phải ba ba ngài nhét sao?"
Từ Vi Trần đột nhiên nhét trứng rung vào lỗ nhỏ của cậu, Hạ Triêm phóng túng kêu một tiếng, nói: "Ừm... Là ba ba... Ba ba nhét vào, ba còn ôm em đánh răng, vừa ** em vừa ăn cơm."
"Bé dâʍ đãиɠ, có phải là một ngày không dụ dỗ đàn ông thì không được không?"
"Vâng, vâng... muốn dương v*t lớn ạ... Ưʍ..."
Từ Vi Trần lại lấy trứng rung ra, đổi một cây gậy mát xa khác cọ xát bên c̠úc̠ Ꮒσα, cây gậy mát xa này nóng bỏng đến mức c̠úc̠ Ꮒσα của Hạ Triêm không khỏi co rút lại, Từ Vi Trần hỏi cậu: "Vậy cái này thì sao?"
Thật ra Hạ Triêm đã đoán ra từ lâu, nhưng cậu cố tình nói với hắn: "Muốn đâm vào hết mới biết."
Từ Vi Trần cắm lút cán, đồng thời ôm lấy Hạ Triêm, dán vào tai cậu vừa trầm thấp vừa nặng nề hỏi: "Cảm thấy sao?"
"Cảm thấy... A... Là cái em thích nhất... lần nào cũng dùng... Là *** bự của giáo sư Từ... Ưm a..."
Từ Vi Trần chậm rãi động eo, để dương v*t hoàn toàn dán vào lỗ nhỏ của Hạ Triêm, hai người đùa giỡn nửa ngày, khát vọng đối với đối phương đã đạt đến đỉnh điểm, đột nhiên thâm nhập khiến cả hai đều sắp bùng cháy lửa tình, Từ Vi Trần khàn giọng hỏi cậu: "Tại sao cái này nếm ra nhanh như vậy?"
Hạ Triêm quấn chân quanh eo hắn, câu lấy hắn để ** mình mạnh hơn, trả lời hắn với ánh mắt mờ mịt: "Ừm... Bởi vì, bởi vì là dương v*t của Từ Vi Trần... A a a... Chậm một chút, chậm một chút... Sâu quá..."
Cậu không biết câu nào khiến Từ Vi Trần đột nhiên phát điên, động tác chợt trở nên thô bạo, từng cú thúc vào lỗ nhỏ của Hạ Triêm vừa sâu vừa nhanh, thúc cho cậu liên tục thở dốc, thậm chí không nói được một câu trọn vẹn.
Vừa nãy chơi cả buổi, hiện tại lại bị Từ Vi Trần ** quá mạnh bạo nên Hạ Triêm nhanh chóng bắn tinh.
Cậu thở gấp dồn dập, làm nũng nói: "Từ Vi Trần... Anh mau thơm thơm em, em giỏi lắm nè."