Ban đầu, Quý Lẫm còn định dùng ngón tay giúp Quý Phàm khuếch trương ra một chút nhưng lại không ngờ cậu đã vội vàng tự mình nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn. Bướm nhỏ chưa từng ăn qua dươиɠ ѵậŧ vô cùng chặt khiến Quý Lẫm cảm thấy hơi đau mờ hít một hơi thật sâu. Đến khi nữ huyệt nuốt được qυყ đầυ của hắn đã khiến hắn suýt thì bắn ra, may là còn nhịn được. Chỉ là khi hắn ngẩng mặt lên mới phát hiện sắc mặt của Quý Phàm không tốt chút nào, gương mặt cậu đã trắng bệch không còn chút huyết sắc nhưng vẫn cố chấp tiếp tục ngồi xuống.
“Anh à, anh có thể đối xử tốt với bản thân mình một chút được không?” Quý Lẫm đau lòng ôm lấy cậu, một tay hắn phủ bên bờ vυ' no đủ. Bờ vυ' mềm mượt bị bắn tay hắn nắn bóp, thịt vυ' mềm mại tràn qua khe hở ngón tay hắn. Núʍ ѵú mềm mại to như hạt đậu phộng trong tay hắn cũng bị kẹp thành nhiều kiểu dáng khác nhau.
“Ưm….” Quý Phàm khẽ quay đầu đi, nốt ruồi son ở khóe mắt cậu bị nước mắt làm ướt lại càng thêm diễm lệ. Quý Lẫm không nhịn được mà khẽ hôn lên gò má cậu, bàn tay xoa nắn bờ vυ' vẫn mạnh mẽ nắn chặt. Rất nhanh sau đó, gò má cậu như bị ai đánh mà hồng rực lên, đầṳ ѵú cũng không kém màu đỏ rực.
Quý Lẫm vô cùng vui vẻ, hắn hết hôn gò má cậu lại trượt xuống hôn lên bờ môi mềm mại của cậu. Sự việc tối qua xảy ra quá nhanh, lúc đó hắn như Trư Bát Giới lần đầu tiên thấy đồ ăn ngon mà gặm cuồng loạn, hoàn toàn không nếm ra mùi vị gì. Thế nhưng Quý Phàm theo bản năng mà khẽ tránh đi, làm Quý Lẫm chỉ hôn lên khóe môi cậu. Hắn cứng người hỏi cậu: “Anh à, ý anh là sao đây? Chỉ có thể làʍ t̠ìиɦ mà không được hôn môi sao?”
Quý Phàm yên lặng nhìn hắn, không biết suy nghĩ gì mà đột nhiên vươn tay lên ôm lấy cổ hắn rồi ngửa đầu hôn lên.
Quý Lẫm mừng rỡ như điên mà ôm lấy eo cậu làm gia tăng nụ hôn này. Hắn ôm không quá mạnh nhưng bướm nhỏ của Quý Phàm vẫn đang ngậm lấy nửa cây dươиɠ ѵậŧ của hắn, cái ôm này như thúc vào khiến dươиɠ ѵậŧ lại chui vào thêm một chút. Cậu thấy đau mà khẽ hừ một tiếng liền bị hắn nhân cơ hôi mà tách môi ra khiến nụ hôn càng thêm sâu. “Ưm… ưm…”
Trái tim Quý Lẫm hạnh phúc không thôi, so với lời nói cùng làʍ t̠ìиɦ kia thì chuyện Quý Phàm chủ động hôn hắn vẫn làm hắn vui hơn gấp trăm nghìn lần. Hắn ôm chặt cậu vào lòng như muốn hai người dung hòa vào nhau vậy. Vυ' của cậu bị hắn đè đến biến dạng, bướm nhỏ bên dưới mấp máy nuốt cây dươиɠ ѵậŧ thô to kia, sau khi nụ hôn sâu kia kết thúc, thân thể hai người cũng đã hoàn toàn kết hợp lại với nhau.
“Anh à, anh có ổn không?”
“A… a…” Quý Phàm dựa vào ngực hắn mà thở dốc, dươиɠ ѵậŧ của Quý Lẫm vẫn đang cứng đơ chắm chặt trong nữ huyệt của cậu làm cậu không nhịn được mà khẽ sờ lên bụng mình, tuy rằng bụng nhô lên không rõ nhưng vẫn có thể sờ thấy cây dươиɠ ѵậŧ đang đâm sâu trong người cậu.
Quý Phàm lắc đầu tỏ vẻ không có chuyện gì, Quý Lẫm thở phào nhẹ nhõm: “Còn em thì sắp bị anh kẹp chết rồi, anh à, anh chặt quá.”
Quý Phàm khẽ run lên, cố gắng giả vờ bình tĩnh mà chống tay vươn thẳng tay lên người Quý Lẫm, “Anh chuyển động nhé.”
Nhưng khi cậu thử nhấc mông lên, hoa huyệt bên dưới đang căng chặt ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ khiến cậu phải dùng sức rất nhiều mới chỉ nâng lên được một chút. Hoa môi nhích lên được một chút để lộ cánh hoa đỏ ửng vô cùng da^ʍ mỹ, hơn nữa, trên cán dươиɠ ѵậŧ vẫn còn lưu lại một vệt nước trong suốt.
“A…” Quý Phàm ra sức nhún lên xuống, cậu tự thấy bản thân mình chuyển động cũng không tệ lắm, thế nhưng Quý Lẫm vẫn bị cậu tra tấn đến phát điên. Hắn cảm thấy như mình đang đeo một cái gông chặt, sự ma sát chậm rãi này khiến hắn khó chịu không thôi.
Thế nhưng hắn lại không đành lòng đả kích cậu, chỉ đành nói: “Anh à, để em giúp anh.”
“Không cần….. a…. a….” Cậu chưa kịp nói xong đã bị Quý Lẫm dùng tay nâng mông lên rồi ấn mạnh xuống, bên dưới, hắn cũng đâm thẳng lên nữ huyệt ướt mềm của cậu. Ban đầu cậu còn có chút sức lực mà phối hợp với hắn, nhưng chỉ một lúc sau, cả người cậu như nhũn chỉ chỉ để mặc hắn đâm chọc. Chính động tác mạnh bạo của hắn đã đem lại cho cậu một kɧoáı ©ảʍ kì lạ, nước mắt sinh lý không kìm được mà trào ra như vỡ đê. Thậm chí, vì Quý Lẫm làm cậu quá tàn nhẫn khiến nước mắt trên mặt cậu cũng gập ghềnh như con sóng xô.