iết thúc mang theo mấy vệ sĩ đi vào điều tra một trận, rất nhanh đã tìm được mục tiêu của bọn họ.
Lão gia tử nhìn thấy chữ trên hộp USB kia, tức giận đến suýt nữa không thuận theo được.
Tầm mắt âm lãnh của hắn đảo qua Chu Minh Xuyên, người sau vẫn vô cùng thản nhiên.
Một vệ sĩ đưa qua máy tính đang mở, cắm usb vào.
Nếu không có mật khẩu, các tập tin bên trong được tự động trích xuất.
Tiết thúc cầm chuột lăn văn kiện trước mặt lão gia tử giúp hắn lật xem.
Nhưng ngay sau đó con chuột trong tay anh ta vô tình rơi xuống đất từ tay anh ta.
Hắn mở to hai mắt: "Cái này, đây là..."
Tiết thúc luống cuống tay chân muốn đi tắt văn kiện, lão gia tử dùng ánh mắt, sau một khắc liền có bảo an kéo hắn ra.
Trong mắt Chu Minh Xuyên tràn đầy thú vị: "Ông nộii, ông tự mình xem đi.”
Lão gia tử nhìn hắn thật sâu, run rẩy vươn tay mình ra, đeo kính lão hoa, thập phần cố sức nhìn lại.
Tiết thúc ở một bên quỷ kêu không ngừng, Chu Minh Xuyên sai người kéo hắn vào một gian phòng khác.
Nửa giờ trôi qua, lão gia tử còn chưa xem xong một nửa, nhưng hắn hiển nhiên cũng không còn hứng thú tiếp tục nhìn xuống.
Hắn bấm chuột, hừ lạnh nói: "Ngươi biết ngược lại còn rất nhiều.”
Chu Minh Xuyên nếu đã sớm biết chút chủ ý quỷ quái của Chu Minh Giang, tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Tài liệu Linh Nguyệt bỏ vào bị hắn thay thế, hiện tại trong cái usb này chứa đựng, là hắn thu thập được tất cả những thứ liên quan đến một nhà Chu Minh Giang cùng Tiết thúc âm thầm lui tới.
Hắn đây là đang nói với lão gia tử —— ngươi bị người ta đùa giỡn.
"Kỳ thật ta bận tâm đến thân thể gia gia, ta không muốn cùng gia gia nói chuyện này, thế nhưng. Ngài phải muốn đến xem? "
“Lo lắng cho cơ thể của tôi? Ý anh là tôi sẽ không sống lâu?” Giọng
nói của ông già khàn khàn.
Chu Minh Xuyên thẳng thắn gật gật đầu, cười nói: "Không phải sao. "
Anh cúi đầu bấm điện thoại, ý cười phóng đại.
"Ông nội, trưởng tử của ông, bác trai tôi Chu Bách Sâm cùng vợ và con trai thứ hai của bọn họ, vừa mới xảy ra tai nạn xe cộ ở Bồ Đào Nha, đã xác nhận tử vong."
Hắn đưa từng tấm ảnh thảm thiết kia đến trước mặt lão gia tử mời hắn xem qua.
Lão gia tử phun ra một ngụm máu:
"Ngươi gϊếŧ bọn họ?"
"Tôi không có, ông nội. Bọn họ vốn trêu chọc cừu gia cũng không ít, ta chỉ là ——"
Hắn cười khẽ, "Cho người khác một chút cơ hội mà thôi.”
“Ngươi là muốn bức cung ta?”
Lão gia tử chậm rãi nheo mắt lại.
Trên mặt Chu Minh Xuyên hiếm khi xuất hiện ý cười giả vờ vô tội này:
"Tôi cũng không cần thiết."
Hắn lại bấm điện thoại di động, tìm được bảng tìm kiếm nóng của app tin tức, lại đưa cho hắn xem.
Một tin tức lớn vừa xuất hiện tối nay.
"Ngài còn không biết đi, Bùi gia đã ngã xuống. Thời gian kế tiếp, đều là nhà bọn họ đang tiếp nhận thẩm vấn cùng điều tra phía trên, mà đường đệ của ta, con rể bùi gia, cũng sẽ bởi vì cùng nhà bọn họ liên hệ rất sâu, thậm chí đưa tay chạm tới rất nhiều chỗ hắn không nên đυ.ng vào, chỉ sợ vĩnh viễn không thể xoay người.”
Thời điểm chính thương kết hợp chính là như thế này.