Bởi vì tiếng cười quá ảo diệu và có tính lây lan nên khóe miệng của những người xung quanh cũng khẽ nhếch lên.
"Ợ hơi... ợ hơi vị dâu tây..."
Khương Mạn cười nheo mắt, giơ ngón tay cái lên: "Cô Vương nấc cụt... Nấc trông thật giả tạo..."
Advertisement
Sắc mặt của Vương Tuệ Kỳ cực kỳ khó coi, cô ta cảm thấy Khương Mạn đang chế giễu mình là đồ ngốc.
Biểu cảm của Hạ Đông cũng cứng đờ, anh ta cũng đã tiêm thuốc này rồi?
Nụ cười của Khương Mạn cũng là đang cười anh ta.
Advertisement
"Cô Khương, thuốc này thật sự có hiệu quả. Cô nhìn tôi đi, hiện tại cơ thể tôi tuyệt vời biết bao."
Khương Mạn dường như nhìn một con chuột béo vừa uống dichlorvos vừa nói về bản thân mình.
Dichlorvos là một loại organophosphate được sử dụng rộng rãi như một loại thuốc trừ sâu để kiểm soát sâu bệnh trong gia đình, trong y tế công cộng
Chết tiệt, hai người này tiếp thị một cách nghiêm túc.. Hừ! Bán thuốc một cách nghiêm túc!
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Khương Mạn cười đến chảy cả nước mắt, Bạc Hạc Hiên bất lực nhìn cô. Trong ánh mắt anh mang vẻ nghi ngờ kỹ năng diễn xuất của cô.
Yêu Nhi xấu xa, em có hơi không ổn rồi đấy...
Trong lòng hai vị đạo diễn hiểu lơ mơ về "sự thật" cũng rất rầu rĩ.
Ừm…Bây giờ họ đã chính thức tham gia vào công cuộc trừ gian diệt ác rồi, đúng không?
Thứ trong tay của Vương Tuệ Kỳ là chính bằng chứng phạm tội!
Còn Khương võ thần, cô đang cười cái gì vậy!!
Phó đạo diễn Lưu và Ngô hói nhìn nhau và thấy được sự nghi ngờ trong mắt đối phương.
Hai người thì thầm: “Lẽ nào sản xuất thuốc giả là dùng Saccharin
pha trộn với glucose à?”.
Saccharin là chất làm ngọt nhân tạo không có chứa năng lượng. Nó ngọt gấp 300-400 lần so với sucrose nhưng có cảm giác vị đắng hoặc vị kim loại sau khi dùng, đặc biệt là ở nồng độ cao
"Tiếp theo sẽ là đánh nhau hay như thế nào nhỉ?"
"Có lẽ sẽ không phải là dichlorvos hay thứ gì đó tương tự, nếu không sẽ chết người đấy..."
Cả hai không đoán được hành động của Khương Mạn.
(Tôi không muốn cười đâu, chỉ vì Khương Mạn tiếng cười quá buồn cười thôi.)
(Mùi dâu khiến tôi cười đến ná thở? Tại sao không nói nó có mùi giống phân luôn đi?)
(Hay lắm, saccharin có thể tiêm vào tĩnh mạch sao? Có phải bộ não này đã bị cắt cùng cuống rốn rồi không?)
(Nói một cách nghiêm túc, có thể kiểm tra trình độ học vấn của Vương Tuệ Kỳ không vậy? Tôi nghi ngờ cô ta là một kẻ lọt lưới của giáo dục bắt buộc!)
(Có lẽ là Vương võ thần đang nói đùa thôi, một số người nào đó đừng có làm anh hùng bàn phím.)
Thực tế đã chứng minh rằng có những người biết rõ như vậy là nguy hiểm nhưng vẫn lựa chọn mạo hiểm.
Ban đầu Thường Hấn Nhi còn có chút do dự, nhưng khi nhìn thấy Khương Mạn cười vui vẻ như vậy, cô ấy liền dâng lên một loại nghĩa ký thề nguyện cùng Vương Tuệ Kỳ có chung kẻ thù!
Cô ấy trực tiếp cầm lấy một lọ thuốc rồi nói:
"Nó thực sự có mùi vị cua dâu tây ư~" Thường Hấn Nhi tỏ ra ngạc nhiên.
Khương Mạn, Bạc Hạc Hiên: "……"