Song Tính Câu Nhân

Chương 25: Tiếp tục sướng

Đầu ©ôи ŧɧịt̠ đỉnh vào tới đâu Andy lại rên lên tới đó. Hai mép l*и cậu bị đυ. đến biến màu, nước l*и trong cơn khoái lạc phun như thác. Cậu bấu víu vào cơ thể cường tráng của hắn, liếʍ cắn lên từng cái sẹo của hắn, ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и như thanh sắc nóng hổi đánh liên hồi vào vách thịt yếu ớt làm cậu như muốn tan thành nước.

Khải bởi vì hành động của cậu mà càng ngứa ngáy, hận không thể nhét cả hai hòn dái vào trong l*и. Hắn nằm trên cậu, hôn cậu, bóρ ѵú cậu, nắc l*и cậu. Hắn chiếm hữu cậu.

"Nhìn này bé cưng... ưʍ... lỗ l*и bé cưng co lại như thế này là sắp ra sao..." Khải liếʍ mồ hôi trên sườn mặt cậu. Hơi thở đàn ông phả vào mặt Andy khiến cậu không khỏi rùng mình vài cái.

"Em-em sắp..."

"Cùng nhau lêи đỉиɦ nào..."

Mười ngón đan nhau chặt chẽ. Côи ŧɧịt̠ đυ. càng ra vào lỗ l*и nhanh hơn nữa, cơ thể cả hai như một ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào. Cảm giác nóng ấm co bóp đến nghẹt thở như đưa người ta đến với chốn thiên đường.

"Anh-anh ra..."

"Aaa~ahhhhhhhhh~~~"

Phụt.............

Khải nằm trên người Andy bơm tϊиɧ ŧяùиɠ nóng như nham thạch vào trong cơ thể cậu, bụng và háng hắn ướt đẫm bởi nước l*и khi cao trào của cậu.

Vì nhịn hơn hai tuần chỉ dùng tay nên lần này hắn bắn ra khá nhiều. Andy không cho hắn rút ra vội vì sợ làm bẩn sofa. Khải đành giữ ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и, vừa đi vừa bế cậu vào nhà tắm nhỏ tẩy rửa thân thể.

Trong bồn ngâm nước nóng, Andy cảm thấy thư thả đi nhiều.

"Anh định ở đây tới khi nào?" Dựa vào bờ ngực rắn chắc của Khải, Andy lười biếng hỏi. "Bố em chỉ nhắm vào mỗi nơi này. Em chỉ sợ là em không còn cầm chừng ông ấy được bao lâu nữa, nếu để ông ấy phải ra tay thì..."

Cậu không dám nói tiếp. Bố cậu - kẻ đứng đầu băng đảng xã hội đen mà ngay cả lãnh đạo thành phố cũng ngại nhắc tên, để đạt được việc ông muốn thì không từ bất cứ việc gì.

Khải có chút bất đắc dĩ.

"Chờ anh một thời gian nữa được không? Lũ đàn em thì không sao, nhưng bên trong còn rất nhiều dân vô gia cư. Chưa có nơi nào đủ chỗ cho tất cả bọn họ. Hai, chờ anh ba tuần nữa được không em?"

Andy ở trong vòng tay ấm áp của hắn, cậu cũng không biết nên làm gì. Tất cả cũng chỉ vì lo lắng cho hắn.

"Vậy thì... anh phải cẩn thận đó." Cậu quay mặt lại nhìn hắn, xoa mặt hắn. "Em đã để chìa khóa chỗ em ở dưới cuốn sách màu đen. Nếu có chuyện thì mau đến đó, nhớ chưa?"

"Ừm."

Hắn kéo cậu lại gần hôn lên đôi môi thơm mềm.

........

"Em phải đi đây." Andy mặc quần áo chỉnh tề, luyến tiếc nhìn hắn.

"Khoan đã!" Khải chặn cậu lại. "Có điều quan trọng mà anh quên nói với em!"

"Gì thế?"

"Cho anh cái qυầи ɭóŧ của em đi. Lúc nào nhớ em thì lôi ra ngửi."

".........."

Lúc hai người mở cửa ra thì ai nấy cũng đều thở phào. Andy không nói gì liền đi một mạch ra ngoài, đám đàn em cũng nhanh chóng chạy theo.