Song Tính Câu Nhân

Chương 20: hết

được ưm aaa quá tê l*и... ôi~..."

"L*и thật nóng... Thật ướt... TᏂασ l*и vợ thật đã ©ôи ŧɧịt̠ ừm.."

Tô Vân giãy nhẹ cái l*и, kɧoáı ©ảʍ mà Vĩnh Kiên mang lại quá dồn dập quá mạnh mẽ khiến cậu co rút toàn thân, ngay cả mắt cũng không thể mở. Cậu như một chiếc thuyền nhỏ bị đại dương cắn nuốt, trong chốc lát liền sẽ vỡ vụn thành từng mảnh.

"Aa. A.. Ừm... Anh sắp ra đây em yêu. Urgh l*и của em bóp nghẹn ©ôи ŧɧịt̠ anh mất..." Giọng Vĩnh Kiên khàn đi, hai mắt cũng mơ màng còn hông thì càng nắc đυ. kịch liệt hơn nữa.

"Em-em.. Ah~ em sắp- Aaaahhhh~~~"

Tô Vân thét lớn rồi bắn nước l*и xối xả như nước suối. Dòng nước l*и tưới lên ©ôи ŧɧịt̠ và cơ thể Vĩnh Kiên như tắm cho ông. Lỗ l*и vì đạt cao trào mà co thít lại siết lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ khiến Vĩnh Kiên lêи đỉиɦ, ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc đυ. vào nơi sâu nhất của cậu, bắn tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi vào cái lỗ nhỏ xinh bên trong lấp đầy tử ©υиɠ cậu.

Lỗ l*и Tô Vân siết chặt ©ôи ŧɧịt̠ suốt gần mười phút mới bắt đầu thả lỏng dần. Cậu nhắm nghiền mắt thở hỗn hển trong khi tϊиɧ ŧяùиɠ chảy ròng ròng từ trong l*и ra ngoài.

Cơn kí©ɧ ŧìиɧ dần qua đi, Vĩnh Kiên ôm lấy Tô Vân vào lòng vuốt ve làn da trơn mịn của cậu. Không khí trong phòng tràn ngập mùi tìиɧ ɖu͙© và mùi chất lỏng do hai người tạo ra.

"Lâu rồi mới thưởng thức cả cơ thể em như thế này." Ông hôn hôn trán cậu.

Tô Vân cười, cậu hôn lại trên cằm ông.

"Từ nay mong chúng ta sẽ còn nhiều ngày như vậy nữa." Cậu cảm thán.

"Thay vì mong đợi vào tương lai thì chúng ta nên tranh thủ ở hiện tại. Một lần nữa?" Côи ŧɧịt̠ Vĩnh Kiên đang bán cương cạ vào đùi cậu, vẫn to và nóng rực như lần đầu.

Tô Vân biết trong chuyện tìиɧ ɖu͙©, nếu đó là Vĩnh Kiên thì cậu sẽ luôn sẵn sàng mở chân mời ông đến đυ. l*и mình.

Đến khi Vĩnh Kiên tha cho cái l*и cậu thì trời cũng đã tờ mờ sáng. Tô Vân được nghỉ ngơi một ngày trước khi chương trình học bắt đầu.

Mà khi chương trình bắt đầu rồi, nhờ có hai dì mà Tô Vân có thể tập trung vào việc học. Bên cạnh đó cậu còn có gia sư riêng giúp cậu sửa bài và làm cậu sung sướиɠ sau mỗi buổi học căng thẳng.

Cuộc sống viên mãn hơn bất cứ ai.

( Hi hết phần này rồi nha mái là phần sau)

_____ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _