Song Tính Câu Nhân

Chương 11: Thoã mãn

Khi nhận thấy Tô Vân đang dần tiếp nhận mình thì tay Vĩnh Kiên bắt đầu chơi đùa trên người cậu. Hai vυ' trắng tròn bị ông nhào như nhào bột, đầu núʍ ѵú cũng bị nắm lấy xoa nắn một hồi khiến Tô Vân run rẩy.

Vĩnh Kiên dần dà hôn xuống chiếc cổ duyên dàng, liếʍ một đường rồi lại hôn mυ'ŧ để lại một vườn hoa hồng trên nền tuyết trắng mịn màng của cậu.

Ông ngửi mùi vυ' của cậu, thầm nghĩ nếu như có sữa hẳn sẽ còn thơm hơn nữa. Sau đó ngậm một bên vυ' bú ngon lành khiến Tô Vân ré lên một tiếng vì bất ngờ.

"Ah không. Đừng mà. Ưm núʍ ѵú của cháu... thấy lạ quá."

Vĩnh Kiên một bên bóp một bên bú, chán chê rồi lại đổi bên. Đến khi dứt miệng ra thì hai bầu vυ' cậu đã ngập trong nước miếng đầy da^ʍ mỹ.

Ông tiếp tục hôn lần xuống vùng bụng của cậu, rồi đi dần xuống dưới. Bé cu nhỏ và bé l*и nhỏ bị ông thổi nhẹ vào liền có chút phản ứng, nước da^ʍ bắt đầu rỉ ra. Tô Vân xấu hổ che mặt mình van xin ông.

"Chú-chú đừng nhìn mà..."

Vĩnh Kiên gác hai đùi non mịn của cậu lên vai mình, ý đồ rất rõ ràng.

"Không. Không được. Chỗ đó rất bẩn. Không được đâu mà!!"

"L*и của cháu thơm thế này nhất định ngày nào cũng được rửa rất sạch sao lại bẩn được." Ông ngắm nghía cái l*и sạch sẽ của cậu, lập tức lao mặt vào liếʍ láp khiến Tô Vân giật mình, nước l*и theo phản xạ tuôn ra ào ạt.

Vĩnh Kiên thích thú húp hết nước, mặt lưỡi quét qua mọi ngóc ngách khiến Tô Vân sướиɠ rơn, cậu lần đầu được liếʍ l*и sướиɠ đến cong người. Nhịn không được bắn dâʍ ŧᏂủy̠ xối xả lên mặt người đàn ông lớn tuổi.

"Cháu không cố ý! Cháu xin lỗi... Cháu không cố ý tè ra..."

"Không sao. Đây không phải nướ© ŧıểυ, khi cháu nứиɠ và đạt cao trào nó sẽ chảy ra thôi. Nước l*и của cháu rất ngon, ta muốn uống thường xuyên."

Côи ŧɧịt̠ Vĩnh Kiên nãy giờ đã trướng tới phát đau, ông rất muốn cậu bú ©ôи ŧɧịt̠ cho mình nhưng nghĩ cậu chưa sẵn sàng cho việc đó, đành tiếc nuối để sau. Ông ngồi dậy cởi bỏ đồ của mình, cơ thề trung niên vẫn rất cường tráng khỏe mạnh nhờ chăm tập thể dục. Khi lớp qυầи ɭóŧ được kéo xuống, Tô Vân há mốc mồm khϊếp đảm vì độ thô to dữ tợn của nó.

"Một chút nữa thôi, thứ này sẽ đi vào l*и con." Vĩnh Kiên nhìn cái bụng dưới của cậu nói. Vì là lần đầu của cậu nên ông cảm thấy vẫn nên để cậu thoải mái một chút. Vĩnh Kiên quơ lấy lọ lotion của cậu bôi lên ©ôи ŧɧịt̠ mình.

"Banh rộng chân ra." Ông ra lệnh.

Tô Vân nghe lời làm theo, trong lòng vô cùng căng thẳng lại xen lẫn chút chờ mong, lỗ l*и cũng mấp máy theo. Cậu chưa bao giờ nghĩ lần đầu của mình sẽ lại trở nên như thế này.

Vĩnh Kiên chậm rãi đút ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ l*и, Tô Vân khẽ nhíu mày. Côи ŧɧịt̠ đi vào được một nửa thì lỗ l*и bắt đầu co thít lại, ông nhìn Tô Vân, hẳn là cậu thấy đau. Ông xoa nắn hộŧ ɭε của cậu để tán đi cảm giác đau bên dưới. Khi lỗ l*и lỏng ra được một chút thì Vĩnh Kiên đẩy hông đem ©ôи ŧɧịt̠ đâm lút cán trong l*и.