Chương 266: Xin thi lại
Quan trọng? Hắn không phải đang mắng cô ngốc sao?
"Anh..."
Lê Dĩ Quyền thở mạnh một hơi! Cánh tay ôm trên người Hà Nhạc Nhạc có một cử động nhỏ cũng không dám, một tay kia nhẹ vỗ về mở hai đùi cô ra. "Thả lỏng, thả lỏng..."
"L?" Vỗn dĩ cô bị hắn chống đỡ đến nóng bỏng căng trướng, lúc này nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của hắn làm cô cũng khẩn trương lên, mật huyệt cất chứa nam căn đỏ tươi theo phản xạ co rút lại, không ngừng đè ép chạy ra mật dịch ẩm ướt.
Đòi mạng a...
Lê Dĩ Quyền chấp nhận ai oán một tiếng, bình thường bản thân hắn kiềm chế du͙© vọиɠ rất tốt, bây giờ côn ŧᏂịŧ đang chôn sâu trong vách tường chật hẹp của cô, càng cứng rắn trướng lớn hơn, tự nhiên càng bị bọc lấy chặt chẽ hơn, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn trước nay chưa từng có làm hắn điên cuồng, mà cô lại còn hút chặt...
"Xem ra anh phải chuẩn bị thi lại." Cả người Lê Dĩ Quyền run lên, từ lúc tiến vào cô tới bây giờ hắn vẫn luôn co rút, chỗ dưới thân hưng phấn, cảm giác tê mỏi mất hồn làm giảm lực khống chế của hắn. Chỗ nào tiếp xúc da thịt với cô đều rất thoải mái, vừa thơm vừa mềm, tinh tế mềm mại ── Trời ạ!
"A..." Hắn, sao hắn còn lớn hơn nữa? Quá trướng... Còn có, thi lại gì vậy? "L?" Hà Nhạc Nhạc thở hổn hển xoắn hắn chặt hơn, giây tiếp theo chợt nghe hắn gầm nhẹ một tiếng, oán thầm nhìn cô một cái, cầm gối đầu lót dưới mông cô, khiêng hai chân cô đặt trên đầu vai, côn ŧᏂịŧ to lớn đâm sâu đến tận cùng vào tiểu huyệt nhỏ nhắn.
Bốp bốp bốp bốp... Vừa nãy sau mông bị đánh, lần này đổi thành phía trước.
"A a!" Vừa thích ứng với sự tồn tại của hắn đã bị hắn rút ra đâm vào chống đỡ tràn đầy, vách tường thịt mềm mại trong hoa huyệt nhất thời bị cắm vào liền được an ủi, sung sướиɠ lại còn nịnh nọt mấp máy, hút lấy côn ŧᏂịŧ cực nóng của hắn, "L, đừng, đừng, chậm một chút, chậm một chút a a a..."
Toàn bộ thân thể bị động tác ra vào của hắn va chạm lên xuống, cọ vào ra giường làm tê ngứa vô cùng. Khuôn mặt nhỏ nhắn ngập tràn tìиɧ ɖu͙©, nhiệt tình ửng hồng, hai tay để trên giường, hai vai trần xinh đẹp cố sức giãy dụa, xương quai xanh hõm vào lộ ra vẻ gợi cảm mê người. Trước ngực, hai vυ' hồng nhạt mượt mà theo động tác đâm vào dưới thân không ngừng nảy lên, nhũ nhọn nhảy múa choáng váng. Eo nhỏ mềm mại giống như nắm chặt sẽ bị cắt đứt, run rẩy, mỗi một lần rung động sẽ kèm theo tiếng rêи ɾỉ ngọt ngấy, làm tâm hồn người ta phát run!
"A a a a..."
Ánh mắt, lỗ tai, trái tim, thân thể, mỗi một cm trên làn da đều vì cô gái dưới thân mà run rẩy kêu gào, Lê Dĩ Quyền nhịn không được nói ra tiếng, "Nhạc Nhạc... Vui vẻ... Cùng, chúng ta cùng nhau..."
Cầm chặt eo nhỏ của cô, Lê Dĩ Quyền gắt gao đặt cô ở giữa hai chân, xương mu đè ép, tiếng vang do da thịt ma sát càng to lên! Côn ŧᏂịŧ đỏ tươi gân xanh chằng chịt giống như mô tơ mà điên cuồng đâm vào khe hở nhỏ hẹp, cánh hoa nhỏ mảnh mai bị đâm vào rút ra không khép lại được, mông vặn vẹo làm mật dịch bắn ra bốn phía, nhưng vẫn không trốn được côn ŧᏂịŧ như gậy sắt nóng bỏng nhẫn tâm chà đạp, vách tường dâʍ đãиɠ yếu ớt bởi vì eo thon giãy dụa tới lui mà làm cho côn ŧᏂịŧ thay đổi góc độ ra vào dễ dàng hơn!
"À không a... L, L em sai rồi... Tha cho em, tha em... A a a a..."
Gắt gao đâm vào hoa tâm mềm mại của cô, cả người của Lê Dĩ Quyền bị kɧoáı ©ảʍ bao phủ gào thét bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ mãnh liệt.
Buổi sáng mười giờ ánh nắng rực rỡ, tràn đầy khắp phòng, còn có hương vị tìиɧ ɖu͙© nồng đậm không tan.
Nam căn vẫn còn nhét dưới thân cô hưởng thụ hoa huyệt đang co rút, Lê Dĩ Quyền tựa đầu chôn bên gáy cô thở gấp, hai cánh tay chống đỡ bên hông cô, để thân thể không đè ép cô, lại có thể để hơi thở nóng bỏng dán lên da thịt cô, phun lên nhũ nhọn thẳng đứng, làm cho hơi thở gấp gáp của cô phun lên đầu vai hắn.
Hắn không rời khỏi, cô cũng chỉ có thể giương hai chân ra để cho hắn đè cô, sau cao trào làm cho cúc huyệt run rẩy co rụt lại vài lần, tận hưởng dư vị của tiểu huyệt.
L...
Nâng hai tay bủn rủn ẩm ướt đặt lên người nam nhân, hốc mắt Hà Nhạc Nhạc nhịn không được ẩm ướt.
Bản thân cô đối với hắn... rất quan trọng sao?
Thật sự... Rất quan trọng sao?
"... Xin thi lại." Bên tai truyền đến giọng nói có chút buồn bực của hắn.
"Ừ? Cái gì, cái gì?"
Lê Dĩ Quyền khởi động thân trên, cử động vài cái.
"Ừ..." Thân hình quá mức mẫn cảm lập tức bật ra tiếng rêи ɾỉ.
"Thi lại." Giọng điệu cố chấp.
Hà Nhạc Nhạc nghe hiểu điều này lập tức sợ lui chân lại, nhìn biểu cảm che giấu vẻ xấu hổ của hắn, trong đầu chợt lóe, "Anh, vừa mới nãy, là lần đầu tiên ..."
Không thể nào?
Không để cho cô nói ra, Lê Dĩ Quyền cúi đầu che cái miệng nhỏ nhắn của cô lại, bắt lấy đầu lưỡi cô mυ'ŧ vào không ngừng.
Đối với việc nảy sinh ý nghĩ thi lại để cô có thể ấn tượng với sự kéo dài của hắn? Nhưng vẫn phải cho giám khảo nghỉ ngơi uống nước một chút chứ?