Nhà Trọ Cực Phẩm

Chương 150: Ba người đồng hành

Chương 150: Ba người đồng hành

Tuy rằng cô đã trơn trượt sẵn rồi, cũng khá co dãn, tuy rằng trên côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn còn lưu lại dâʍ ɖị©ɧ ẩm ướt, nhưng mà... đó là côn ŧᏂịŧ to lớn đến hoa huyệt cũng khó có thể cất chứa được, bây giờ mãnh liệt xỏ xuyên qua miệng cúc huyệt, cô rất hoài nghi có phải đã bị hắn xé rách rồi hay không.

Côn ŧᏂịŧ to dài như lửa nóng cứng rắn xâm nhập vào trong cơ thể cô, đi thẳng đến bụng, giống như giây tiếp theo sẽ phá vỡ bụng của cô mà ra vậy ──

Đau!

Rùng mình căng thẳng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Nhạc Nhạc vì thống khổ mà nhăn lại.

Cô khổ sở, Thân Đồ Mặc cũng không tốt chút nào, du͙© vọиɠ bị cô xoắn chặt, hắn cắn răng hung hăng nói, "... Thả lỏng!"

Hà Nhạc Nhạc run run cố gắng thả lỏng cả người, vừa ngẩng đầu, đã thấy biểu cảm phức tạp của Quý Tiết, không biết là tức giận hay là hận. Đã lâu tính tình quật cường không bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô dựa người về phía sau, tựa vào trước ngực Thân Đồ Mặc, châm chọc nhìn về phía vị Quý đổng Quý đại thiếu của Mâu Tư phong lưu không kiềm chế ở ngoài nhà trọ.

"Thật lớn... quá sâu... Mặc, muốn tôi... xấu xa cắm vào tôi đi..."

Tiếng ngâm nga nhè nhẹ da^ʍ mị tận xương, giống như ca khúc thúc giục da^ʍ mĩ nhất thế gian làm loạn tính tình. Mồ hôi nhẫn nại từ hai trán Thân Đồ Mặc trượt xuống, nâng bắp đùi cô lên, côn ŧᏂịŧ cực đại chậm rãi áp chế du͙© vọиɠ đang co rúm chuẩn bị sôi trào.

"A... Lại, sâu thêm một chút, ừ... A... Tốt, thật thoải mái..."

Cảm ơn sự nhẫn nại của hắn, cúc huyệt cuối cùng cũng chậm rãi thích ứng cự vật của hắn, làm cho cô có thể tinh tường cảm nhận được côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn bên trong nơi riêng tư xấu hổ của mình

"Ừ..." Khẽ cắn môi hưởng thụ hừ nhẹ, "Xin, sâu một chút nữa, tôi, thực ra, rất thích ── a..."

Chữ thích vào dứt, cuối cùng nhẫn nại của Thân Đồ Mặc cũng hoàn toàn dừng hẳn, hung hăng nhìn khuôn mặt của cô, thắt lưng mạnh mẽ ra vào trong cúc huyệt mềm mại đòi mạng kia

"A a... Mặc, Mặc... A ừ ── "

Quý Tiết đột nhiên cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Hà Nhạc Nhạc, kịch liệt cắn nuốt mυ'ŧ mạnh vào!

Đừng kêu! Đừng kêu! Không cho phép kêu tên nam nhân khác! Ai cũng không thể!

"A..."

Một tay nắm cằm gắt gao hôn môi của cô, một tay còn lại trực tiếp kéo khoá quần xuống, đem cự vật bừng bừng phấn chấn nặng nề mà đâm vào hoa huyệt tràn đầy dâʍ ɖị©ɧ, ngay từ đầu, nội dung sâu sắc lời lẽ dễ hiểu mạnh mẽ đâm thẳng vào trong hoa tâm!

"Hu hu ── ừ ── "

Tâm hồn giống như biến mất vài giây sau đó trong nháy mắt bốc hơi, lửa nóng trong thân thể giống như núi lửa ── hai mắt Hà Nhạc Nhạc mở to nhưng cái gì cũng không nhìn thấy, toàn bộ lý trí đều tập trung ở trên hai cái tiểu huyệt đang bị rút cắm điên cuồng!

Điên rồi!

Cao trào tới đột nhiên mà mãnh liệt, mặc kệ cô có nguyện ý hay không, mặc kệ cô nhận hay không, thân thể bình thường đã tự động học xong cách bắt giữ từng kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ do các nam nhân này mang đến

Mật dịch lan tràn khắp hoa huyệt, cảm giác khuây khoả khi côn ŧᏂịŧ ma sát, tiếng vang như thầm thì không dứt ở bên tai, cùng với tiếng động ra vào trước sau, âm thanh dâʍ ɭσạи làm tê dại tai cô cũng làm mỏi mệt tâm hồn của cô.

Hai côn ŧᏂịŧ trong thân thể ra trước sau ra vào, trận đấu như một lần so với một lần khi nào cắm vào sâu hơn, đâm mạnh hơn, hoa tâm bị ma sát vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa chua xót, mông bị va chạm ngứa ngáy, kɧoáı ©ảʍ kinh khủng nhấn chìm cô, thế giới của cô đã sớm xoay vòng, làm cho cô giống như đang cưỡi ngựa gỗ.

Thân thể trần trụi nhỏ bé bị kẹp giữa hai nam nhân cao lớn quần áo gần như đầy đủ, kiều huyệt dưới thân bị hai côn ŧᏂịŧ làm người ta trăm ngàn sợ hãi cắm vào, hai nam nhân anh tuấn lại không ủ rủ chút nào, dễ dàng nâng thân thể của cô lên, để cho cô giương rộng hai chân nhẹ nhàng nhận lễ rửa tội từ côn ŧᏂịŧ của bọn họ, không ngừng nâng thân thể của cô lên rồi quăng xuống, làm cho cô mỗi lần rớt xuống đều lấy toàn bộ trọng lượng của cơ thể ngồi lên du͙© vọиɠ của bọn họ.

Hoa huyệt liên tục phun ra dâʍ ɖị©ɧ tung toé, phần lớn mật dịch bắn ra làm ẩm ướt đũng quần của Quý Tiết, mỗi lần hắn đánh lên cái bụng mềm mại của cô đều mang theo chất lỏng dâʍ đãиɠ, da^ʍ thuỷ sẽ trượt tớ tiểu huyệt đang được ân ái phía sau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thân Đồ Mặc càng tàn nhẫn hơn, đâm mạnh vào cúc huyệt đầy nước của cô.

Cả người run rẩy, mật dịch đầm đìa, hai lần xâm chiến mang đến biết bao kɧoáı ©ảʍ —— hoa huyệt mẫn cảm cố gắng chống đỡ côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ, bên kia vách tường lại bị một côn ŧᏂịŧ to lớn dã man xỏ xuyên, kɧoáı ©ảʍ chồng chất lên nhau...

"A a a..." Cuồng loạn cao trào làm cho cô muốn cao giọng thét chói tạ, nhưng tiếng hét cũng bị Quý Tiết chặn lại tất cả không thể phát tiết, trong lòng kích động, ngón chân cuộn lại co rút, mười ngón tay cũng véo vào bờ vai của hắn, nước mắt trào ra làm mơ hồ tầm mắt của cô.

Sau vài lần cao trào không dừng, Hà Nhạc Nhạc hoàn toàn ngồi phịch ở giữa hai người, chỉ có thể dựa theo động tác rút cắm không ngừng mà run run thân thể.

Cô không được...

Nhận ra cao trào của cô đang tạm dừng, Quý Tiết đưa tay bấm vào hoa hạch yếu ớt mẫn cảm của cô, quả nhiên lại làm cho cô run rẩy dữ dội phun ra mật nước, chất lỏng hơi ít lại hắn liền tàn khốc ma sát hoa hạch cứng rắn, hung hăng cắm côn ŧᏂịŧ qua lại trên điểm hưng phấn và hoa tâm của Hà Nhạc Nhạc, ra vào sâu nặng, cho đến khi tra tấn làm cho cô phải lui mông lại, lui đến mức đau nhức không thôi, lui đến mức Thân Đồ Mặc đang cắm trong cúc huyệt của cô nhịn không được phát ra gầm nhẹ.

Thân thể phản ứng làm cho hắn không thể thương hương tiếc ngọc, Thân Đồ Mặc dùng sức búng mạnh vào cánh hoa co dãn của cô, sau khi cuồng dã rút cắm hơn mười cái nữa, cuối cùng cũng phóng thích ra.

Hà Nhạc Nhạc bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun ra cả người run rẩy kịch liệt, thiếu chút nữa ép đến mức Quý Tiết cũng phải bắn ra, Quý Tiết buông môi Hà Nhạc Nhạc ra, hít sâu một hơi ổn định tinh thần, tiếp theo ôm lấy cô tới kệ bếp, tiếp tục hoạt động thắt lưng.

"A..." Cuối cùng cũng có thể phát ra tiếng buồn bực nãy giờ, Hà Nhạc Nhạc rêи ɾỉ gần như khóc. "Không, không cần..."

Tha cho cô đi mà...

Thân Đồ Mặc rút mấy tấm khăn giấy lau sạch côn ŧᏂịŧ, sửa soạn lại quần áo cho tốt, liếc mắt nhìn Quý Tiết đang ra sức cày cấy và... cô gái nhỏ mảnh mai đang vô lực khóc lóc cầu xin tha thứ, xoay người đi về phía thang máy.