Nhà Trọ Cực Phẩm

Chương 14: ᒪàʍ Ŧìиɦ trong thang máy

Chương 14: Làʍ t̠ìиɦ trong thang máy

Nguyễn Lân một tay nâng mông Hà Nhạc Nhạc lên, đem cô kẹp giữa thân thể lửa nóng của anh và vách tường thang máy lạnh lẽo, tay kia cầm lấy nơi nam tính của mình giúp đỡ nó xoa chất lỏng trên qυყ đầυ lên hoa viên của cô.

"A. . ." Gặp kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ mẫn cảm của cô co rút lại, trước người là thân thể rắn chắc nóng bỏng, phía sau là vách tường cứng rắn lạnh như băng, phía dưới lại bị mạnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hoa viên rất nhanh liền ướŧ áŧ. Phản ứng của thân thể càng làm Hà Nhạc Nhạc thêm xấu hổ, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh của anh ta, đem chân quấn chặt quanh hai bên hông rắn chắc tràn ngập sức lực của anh, còn hai tay thì ôm lấy bả vai dày rộng , đầu tựa lên vai anh, để cho anh ta không thể nhìn thấy biểu cảm khó nhịn của cô bấy giờ.

"A ── chờ, chờ, ừ a. . ." hai ngón tay anh đẩy ra đóa hoa trong mật viên, nơi cực đại căng thẳng xâm nhập. Không được, còn chưa đủ ẩm ướt, đau quá. . ." Xin, xin anh chờ một chút, một chút là tốt rồi. . . A ── "

Tên đã lên dây vào lúc này làm gì có người đàn ông nào còn có thể dừng lại, anh chỉ biết đang có một tiếng trống làm tinh thần mình thêm hăng hái như hổ tiến thẳng về phía trước, trực tiếp đánh đến chỗ sâu nhất non mềm kia .

Phụ nữ rêи ɾỉ, tiếng khóc đè nén, như chim gãy cánh gào thét, khuếch tán bên tai anh, nhẹ nhàng bồi hồi như chiếc lông tơ chui vào đầu anh, vào tim anh, vào dưới thân anh.

Đây mới là thiên âm!

Du͙© vọиɠ trong mắt Nguyễn Lân càng thêm thâm nồng, giữa hầu kết phát ra âm thanh hỗn độn khàn khàn, đem người phụ nữ trong lòng đè chặt lên vách tường thang máy, dưới thân rút ra rồi lại nhập vào thật sâu , làm cho thân thể cô bé phía dưới càng thêm lầy lội, không ngừng run run, ngậm nuốt lửa nóng của anh .

"A. . . A. . . Không. . ." Toàn bộ thân thể đều bị anh thiêu đốt, ngay cả vách tường lạnh lẽo cũng không thể mang đến cho cô dù chỉ một tia mát mẻ, tiểu huyệt bị anh bá đạo rút cắm không ngừng, trừ lúc ban đầu đau đớn ra, sau đó cảm giác càng ngày càng kinh khủng. Rất ngứa. . . cũng rất thoải mái. . . giống như lúc bị dược tính khống chế đêm đó, trong thân thể, theo mỗi lần anh hung hăng xuyên vào hoa huyệt , cảm giác vô cùng sảng khoái càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh mẽ, lan đến toàn thân, tràn lan tới tứ chi !

Cô, cô sắp nổ tung! Cả người kịch liệt run run, mười ngón chân co quắp, kɧoáı ©ảʍ tầng tầng lớp lớp cuối cùng đẩy cô lêи đỉиɦ núi, "A ── "

Cô thét chói tai đạt tới cao trào, hoa huyệt co rút lại run run, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra, theo hoa tâm cuồn cuộn không ngừng phun ra ngoài. . .

"Nguyễn, Nguyễn trước ── a. . ." Cô, cô không được, anh ta làm rất, rất kịch liệt, cô sẽ bị chơi hỏng... "Sẽ hỏng, sẽ hỏng mất, a ── "

"Kêu tên của tôi." Nguyễn Lân cúi đầu hôn lên vai cô, ra lệnh.

"Nguyễn trước. . . Tôi, ừ a. . . Đừng. . . Nguyễn, Nguyễn Lân. . ."

Thân thể mới mẻ lại mẫn cảm căn bản không cần kỹ xảo gì, hung khí thô dài, dã man co rút chen lấn, không ngừng đưa cô lêи đỉиɦ cực lạc!

"Kêu Lân."

"Lân, Lân, ừ a. . ."

"Xin tôi."

". . . Không. . ." Không thể xin, không thể xin. . . anh ta là tên trứng thối, cầu xin sẽ chỉ làm cô càng ── "A. . ."

Cửa thang máy không tiếng động mở ra.

"Các người rốt cuộc có lên không?"

Quý Tiết rất buồn bực, cực kỳ, cực độ buồn bực.

Người phụ nữ này muốn làm gì? Chân trước còn thoát quần áo dụ hoặc anh , chân sau liền mở hai chân ra để cho cái tên gia hỏa Nguyễn Lân trong ngoài không đồng nhất kia cắm đến kêu rên không ngừng là sao?

Người phụ nữ này dù bị ai làm cũng không sao cả sao ư?

"A. . ." Hà Nhạc Nhạc bối rối cắn bên gáy Nguyễn Lân, ngăn chặn da^ʍ ngữ đang tràn ra như vỡ đê của bản thân. Cô với Nguyễn Lân đều không có bấm tầng trệt, vì thế vừa rồi Quý Tiết căn bản chính là cách cửa thang máy nghe xong toàn quá trình?

Hà Nhạc Nhạc sau khi cao trào, khuôn mặt thanh lệ lộ ra ánh sáng hồng nhuận, giống như viên ngọc sáng, diễm lệ mà lại thuần khiết, hơn nữa lúc này cô đang xấu hổ, cả người tản ra trạng thái dục cự còn nghênh, quyến rũ đàn ông tới hái .

Hô hấp của Quý Tiết không khỏi có chút dồn dập hơn.

Đi vào thang máy, bấm lầu 4, Quý Tiết hai tay xoa ngực dựa vào tường nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang kí©ɧ ŧìиɧ ── chính xác là nhìn chằm chằm người phụ nữ đang kí©ɧ ŧìиɧ , ánh mắt đen láy, không biết đang suy nghĩ cái gì.

"Anh ta là diễn viên vẫn đang trong thời gian quay phim, cô xác định muốn lưu lại dấu vết trên cổ anh ta sao?" Quý Tiết lạnh lùng mở miệng.

Hà Nhạc Nhạc vội vàng nhả ra, lại bị Nguyễn Lân phóng túng cắm xuống bức ra tiếng nức nở, mật huyệt co rút càng nhanh.

"Thả lỏng, cô muốn tôi bắn bên trong sao?"

"Không, đừng ──" Hà Nhạc Nhạc sợ tới mức liều mạng nâng lên thân thể, "Không được, đừng bắn bên trong, a. . ."

"Yên tâm, không nhanh như thế đâu."

"A a ──" cái kia, cô càng lo lắng!

Thẳng đến khi Quý Tiết đi ra khỏi thang máy, tiếng phụ nữ da^ʍ mị rêи ɾỉ vẫn như trước không ngừng lọt vào tai.

Quý Tiết khẽ cắn môi, quay người trở lại thang máy, bấm mở cửa, tình cảnh trong thang máy lúc ở tầng trệt hiện lên rõ rệt.

"Làʍ t̠ìиɦ trong thang máy rất thú vị sao? Các người không thể chọn một địa điểm bình thường hơn được à?"

Chương 15: Giống như thiếu niên