Chương 10: Động tác tình yêu
- "A. . . Thật thoải mái! ừ, ừ a. . . Ha. . ."
Trời ơi! Mình đang làm cái gì thế này! Chuyện gì đang xảy ra với mình vậy? - Hà Nhạc Nhạc vừa ở trên thân thể người đàn ông kia dập dìu lên xuống, trong đầu lại vì dáng vẻ hiện tại của bản thân mình mà vô cùng khϊếp sợ!
A! cô nghĩ ra rồi! Thân Đồ tiên sinh vì trừng phạt cô không tuân theo nguyên tắc của anh ta, lừa cô uống trà kí©ɧ ɖụ©!
Một màn sau khi dược tính phát tác kia một lần nữa hiện lên trong đầu cô ── trời ạ!
Vì bị dược tính khống chế cô cả gan tự cởi bỏ hết quần áo của bản thân cầu xin Thân Đồ tiên sinh leo lên mình, khi thấy anh ta không chịu nhúc nhích, cô, cô lại giống như kỹ nữ leo lên người anh ta phóng đãng vặn vẹo, thậm chí còn lo lắng tới mức cởi bỏ dây lưng của Thân Đồ tiên sinh , lấy côn ŧᏂịŧ chưa hoàn toàn cương của anh ta ra ── vô sỉ liếʍ mυ'ŧ!
. . . chỗ kia của cô hôm qua mới bị người ta phá, hôm nay lại chủ động đi ngậm cái kia của đàn ông! Đã thế sau khi vật kia trướng lớn lên cô liền khẩn cấp ngồi lên thắt lưng Thân Đồ tiên sinh , đem nơi riêng tư sớm ướt đẫm kia đặt ở côn ŧᏂịŧ, không biết liêm sỉ ngồi xuống, kịch liệt phun ra nuốt vào liên tục!
Tuy rằng vì bị dược tính làm cho thần trí mơ hồ, nhưng cô làm ra những chuyện như vậy cũng quá mức rồi. . . Chẳng lẽ bản tính của cô vốn chính là một phụ nữ dâʍ đãиɠ sao?
- "A ──" nơi đó, nơi đó thật thoải mái! Tuân theo bản năng, thân thể của cô tự động điều chỉnh góc độ làm cho côn ŧᏂịŧ vừa to vừa cứng rắn kia không ngừng chọc đến vị trí làm cho cô cực độ sung sướиɠ, "Còn muốn. . . Tuyệt quá! Thân Đồ tiên sinh, a. . . A a a ── "
Cao trào làm cả người cô co rút ngã xuống thân thể người đàn ông kia, mật dịch như cỏ dại lan tràn, hạ thể còn cắn trường kiếm người đàn ông đó không ngừng co rút lại.
Nhưng chỉ chốc lát sau, bên trong mật huyệt lại bắt đầu điên cuồng ngứa ngáy hư không như trước.
- "Ừ. . . Rất ngứa. . . Bên trong. . . Cắm, cắm vào. . . Hu. . . Tôi muốn. . ." Nâng mông lên, lại nặng nề ngồi xuống , "A. . . Thật thoải mái. . ."
Kɧoáı ©ảʍ thân thể hoàn toàn không quan tâm đến việc thần trí đã dần dần thanh tỉnh, cô gần như điên cuồng ở trên thân anh ta không ngừng rong ruổi, mượn lực đàn hồi của sô pha nâng thân thể mình lên lại mạnh mẽ hạ xuống , làm cho nơi cực đại của anh ta hung hăng đánh mạnh vào chỗ sâu bên trong hoa tâm.
- "A a ── tốt, thật lớn. . . ừ. . ." - Mỗi một lần lên xuống, cô đều có thể cảm giác được rõ ràng hình dạng của vật dư thừa trong cơ thể mình, nó sáp nhập như thế nào rời khỏi ra sao, làm thế nào trượt qua tiểu huyệt non mềm ướt trượt , làm sao để tạo hưng phấn cùng kɧoáı ©ảʍ cho cô.
- "Ừ a a ──" lại tới nữa. . . Lại tới nữa!
Sóng triều chạy qua toàn thân, kɧoáı ©ảʍ một lần lại một lần cọ rửa thần trí Hà Nhạc Nhạc , cuối cùng, sau lần cao trào thứ bao nhiêu cô cũng không rõ, cô hoàn toàn triệt để sức cùng lực kiệt , lâm vào mộng đẹp.
Thân Đồ Mặc cúi đầu nhìn người phụ nữ té xỉu trên người mình. . . Anh hôm nay vốn không có hứng thú gì, cũng không có ý định chạm vào cô gái có gương mặt còn non nớt này ── làʍ t̠ìиɦ, loại chuyện tiêu hao thời gian cùng sức lực lại chỉ mang đến vài giây khóai cảm này, trừ phi quá cần thiết, nếu không anh cũng sẽ không bao giờ cố ý làm để lãng phí thời gian. Nhưng khi cô gái vốn dĩ dịu dàng còn có chút e lệ này, vì dược tính mà trở nên da^ʍ mỹ phóng đãng cầu anh làm cô , thì khi đó hứng thú của anh đã bị khơi mào rồi.
Thân thể cô gái này. . . Hương vị không tệ, có lẽ ý kiến của ai kia có thể suy nghĩ một chút. Bình thường khi có nhu cầu, vì để tiết kiệm thời gian anh luôn luôn tìm mấy phụ nữ gần bên cạnh để giải quyết, nhưng có một vài người vì anh dùng một lần mà lúc làm việc lại không nhớ rõ thân phận của mình. Tuy rằng không có phiền toái gì lớn, nhưng làm chậm trễ thời gian quay là chuyện không thể tránh khỏi . Vì thế. . . "nha đầu thông phòng" sao?
Nắm vòng eo mảnh khảnh không tới một vòng tay, Thân Đồ Mặc khẽ nâng thân thể cô gái trong lòng lên, giây tiếp theo liền mạnh mẽ đẩy eo mình, làm cho bảo bối của anh khảm nhập thật sâu vào trong cơ thể ấm áp của cô .
- "Ừ. . ." Cô gái kia vô ý thức phát ra tiếng ưʍ.
Thân Đồ Mặc lấy kính mắt ra ném sang một bên, tay tùy tiện vén tóc, vài sợi tóc mái theo khe hở bàn tay rơi xuống, khẽ dính trên cái trán trơn bóng của anh, khí chất nguyên bản lạnh lùng lại lập tức trở nên phong lưu mị hoặc. Anh nâng cô gái đang té xỉu trong lòng mình dậy, để cho nửa người trên của cô tựa vào cánh tay trái , còn tay phải chậm rãi tháo từng nút thắt còn sót lại trên quần áo của bản thân, lộ ra vùng ngực cường tráng màu đồng cổ.
Ánh mắt, theo hướng cô gái nhíu mày rồi trượt đến cặp môi thơm đỏ tươi, lưu luyến một lát sau đó tiếp tục nhìn xuống phía dưới, bộ ngực no đủ, bầu ngực đứng thẳng, hai đỉnh anh đào đỏ bừng dụ hoặc người ta tới hái. . . môi Thân Đồ Mặc khẽ cong lên, ánh mắt cuối cùng dừng lại nơi hai người đang gắn chặt vào nhau.
Đùi tuyết trắng của cô gái kia dính sát vào phần eo của anh, giữa hai chân không chừa lại một khe hở nào cắn chặt không rời hạ thân anh.
Lấy kích thước của anh, phụ nữ nếu chưa hoàn toàn trơn ướt rất khó có thể thừa nhận toàn bộ kích thước của anh, mà cô, không biết là do tác dụng của thuốc hay là do chính bản thân cô vốn dĩ đã mẫn cảm, cô ngay từ đầu đã vô cùng ướŧ áŧ, anh nhớ rõ ngay từ lần đầu tiên cô đã hoàn toàn nuốt được anh, bị cô bao vây chặt chẽ, anh lại cảm thấy rất thoải mái. - Hồi tưởng lại hình ảnh cô ở trên người anh chơi đến quên cả trời đất, môi Thân Đồ Mặc khẽ nổi lên mấy điểm tà ý, cô thanh thuần lại phóng đãng, ngượng ngùng lại dâʍ đãиɠ, nếu không phải vì Mâu Tư không sản xuất phim tìиɧ ɖu͙©, không thì anh sẽ để cho cô diễn vài bộ "Động tác tình yêu", nhất định bán rất chạy.
Nhìn nhìn thời gian laptop trên, trong đầu khẽ lướt qua lịch trình công việc của ngày mai, Thân Đồ Mặc ôm lấy Hà Nhạc Nhạc, thả cô nằm bên cạnh bàn ăn.
- "Lần sau nếu trước khi tôi thỏa mãn dám té xỉu. . . Tự gánh lấy hậu quả." Thân Đồ Mặc vuốt ve bụng Hà Nhạc Nhạc, nói.
Tiếng nói vừa dứt, bóng dáng kia tựa như sói đen khát máu ôm lấy vòng eo của cô gái, không hề mang theo một chút dịu dàng nào mạnh mẽ luật động!