Đầu óc tôi đã trở nên trống rỗng, tay tôi run lên khi cúi xuống nhặt nó lên. Một tay khác cầm áo ngực cảm nhận được cảm xúc tuyệt diệu từ tay truyền tới, còn có mùi thơm thoang thoảng tản ra trong không khí. Một dòng máu nóng bừng dâng lên trong chốc lát “Ô”, Tôi cảm thấy ý thức của tôi sắp nổ tung rồi.
Vừa nãy còn chưa dội nước lạnh rửa sạch, cảm xúc bình tĩnh khôi phục lại lần nữa bị kéo tới, c̠ôи ŧɧịt̠ giữa đũng quần đã cương cứng, phồng lên dựng đứng quá mức gần như đẩy cạp quần co giãn đến mức đứt ra khỏi thắt lưng. Có thể là c̠ôи ŧɧịt̠ bị tính đàn hồi của quần tây cọ xát qua lại đến tận da.
Cơn đau ngắn ngủi khiến tôi thở gấp mấy lần rồi vô thức rút c̠ôи ŧɧịt̠ ra khỏi quần và qυầи ɭóŧ, hành động tôi kéo c̠ôи ŧɧịt̠ ra là vô thức, quên mất tay phải tôi vẫn còn đang cầm một cái qυầи ɭóŧ nhỏ. Ngay lập tức sợi vải ren xuyên thấu tiếp xúc mật thiết với c̠ôи ŧɧịt̠ của tôi.
Cảm giác hơi mát nhẹ và kết cấu vô cùng mềm mại dường như là sợi rơm cuối cùng làm gãy lưng lạc đà, khiến tôi triệt để chôn vùi lý trí vào nơi điên cuồng. Tôi nhớ lại cảnh cuối cùng trong AV, người thanh niên nắm lấy bằng cả hai tay c̠ôи ŧɧịt̠ không ngừng di chuyển lên xuống. Tôi không thể không nắm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của mình bằng tay, cùng với chiếc áσ ɭóŧ ren và chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe, quấn quanh c̠ôи ŧɧịt̠ của tôi. Xoa mạnh và hình bóng của cô vợ xinh đẹp trong AV lúc này hiện lên trong đầu, dáng người xinh đẹp đó, cái nhìn đầy mê hoặc khi thủ da^ʍ, đôi mắt mờ quyến rũ làm thót tim của tôi. Tôi thậm chí còn tưởng tượng nghĩ đến việc biến thành người đàn ông trẻ tuổi đó, vượt qua ranh giới của bức tường và tiến đến trước mặt của người vợ trẻ xinh đẹp kia, hắn nhảy vào cô và đẩy cô xuống giường.
Hít hà, thăm dò, cọ xát nhẹ, hô hấp của tôi không khỏi bắt đầu gấp gáp hơn, động tác của thân dưới càng thêm kịch liệt, dường như cặρ √υ' đồ sộ của người vợ trẻ xinh đẹp kia đang ở trong tay tôi, bị tôi hung hăng xoa nắn.
“Ô…Ôi…”
Trong miệng vang lên những tiếng rêи ɾỉ, kɧoáı ©ảʍ vô tận tràn vào trong lòng, tôi như muốn nổ tung. Hô hấp trở nên càng ngày càng gấp, hơi thở càng ngày càng nặng nề hơn.
“Tôi…muốn…tôi muốn…”
Đột nhiên trong đầu tôi chợt hiện lên hình ảnh người vợ trẻ xinh đẹp, cư nhiên biến thành mẹ, một người phụ nữ nghiêm khắc lúc này ở dưới thân tôi nhìn tôi một cách không biết xấu hổ, như thể để tôi làm vậy. Cặρ √υ' to trắng như tuyết trên ngực bị chăn bông che đi một nửa, làn da mịn màng trơn bóng hoàn toàn bị lộ trong không khí, đôi chân thon thả và đầy đặn rơi ra bên ngoài tấm trải giường. Dáng vẻ nửa lộ nửa che càng làm người ta máu cầm thú sôi lên.
Khi tôi không thể kìm nén nữa, muốn kéo chăn ra khỏi người mẹ và cuồng bạo một cách thô bạo thì màn hình lại quay đầu lại, mẹ tôi đã biến mất từ lúc nào và được thay thế bởi mẹ của Từ Béo, dì Ôn Uyển Đình. Không nghĩ tới người dịu dàng khéo léo mềm mỏng, đoan trang, xinh đẹp như dì Ôn lại đang yêu cầu đầy ham muốn, hai chân người đẹp không ngừng đung đưa đổi tư thế, bàn tay mảnh khảnh đưa một ngón trỏ ra vào đặt trên đó. Trên đôi môi anh đào mỏng manh, nước bọt được chấm nhẹ lên một tia động lòng người, thở ra một mùi hương ngọt ngào, nghĩ đến đây, trán tôi gần như sung huyết, hai mắt đỏ ngầu, “Tôi không chịu được nữa…ô…a…!”, cùng với lời thì thầm cuối cùng của mình, tôi không thể giữ được thêm nữa, thắt lưng của tôi như tê dại, đầu to lớn của dươиɠ ѵậŧ run rẩy phun ra chất lỏng màu trắng đυ.c, đây chỉ là chạy trước, tiếp theo đầu nó lại run rẩy, lần thứ hai tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra khỏi mắt ngựa, còn nhiều hơn cả pháo. Cả quá trình kéo dài hơn một phút, tôi đã không nhớ rõ tôi rốt cuộc là bắn ra bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙, đa số kɧoáı ©ảʍ xuất tinh tràn ngập trong tôi. Tôi cảm thấy một trận giải thoát, thở hổn hển. Sau khi xuất tinh, tôi dần dần bình tĩnh lại, khôi phục lý trí.
Đợi tôi cúi đầu nhìn, nhất thời bị dọa ngốc luôn, không biết lúc nào cái áσ ɭóŧ và qυầи ɭóŧ đã buộc chặt với c̠ôи ŧɧịt̠ thịt từ lúc nào, lúc này bị bao phủ bởi đại dương màu trắng sữa, hoa văn màu tím đen đầy vết của tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh, nồng nặc mùi hôi ập đến.
Cái này làm thế nào đây? Tôi cũng không ngốc, vì đó là đồ lót của phụ nữ trong phòng tắm của phòng ngủ chính, có chỉ có thể là của dì Ôn. Tôi thật sự đã sử dụng đồ lót của dì Ôn để làm những điều tục tĩu như vậy, tôi…
Nếu bị dì Ôn biết được thì phải làm sao? Dì ấy có coi tôi thành một kẻ hư hỏng, gọi cảnh sát và bắt giữ tôi hoặc là nói với mẹ tôi. Sao tôi lại nhất thời sốc nổi mà làm ra chuyện như thế này chứ!
Tôi sững người ở đó một lúc, không biết phải làm gì. Đột nhiên có tiếng động từ bên ngoài cửa, dọa tôi sợ đến tim đập loạn nhịp, căng thẳng mà vội vàng nắm lấy áσ ɭóŧ và qυầи ɭóŧ của dì Ôn, nhìn đông nhìn tây muốn kiểm tra phòng vệ sinh có chỗ nào giấu không, muốn giấu nội y lại.
“Này, Phong Hạ Lưu, cậu đi vệ sinh gì mà lâu thế, không phải là rơi vào bồn cầu rồi chứ.”
Khi nghe thấy giọng nói của Từ Béo, trái tim căng thẳng của tôi gần như đập đến tận cổ họng, gằn giọng để giọng của bản thân giữ bình tĩnh, nói: “Cậu mới rơi xuống bồn cầu ấy, mình chỉ là bụng có chút không thoải mái mà thôi, rất nhanh sẽ ra ngay.”
“Thế cậu xong thì nhớ xuống đấy.”
“Mình biết rồi…”
Cảm thấy tiếng bước chân ngoài cửa xa dần, tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chiếc áo ngực và chiếc qυầи ɭóŧ này thì sao? Nếu giấu đi, đây là nhà của Từ Béo, phải giấu ở đây? Nếu vứt nó đi, sau này dì Ôn tìm không thấy khẳng định sẽ nghi ngờ mình trộm, dù gì chỉ có mình đi vào nhà vệ sinh này. Nếu là đặt lại chỗ cũ, nhưng bên trên toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi, bị dì Ôm nhìn thấy, nhất định sẽ coi tôi như đồ biếи ŧɦái. “Lúc học cơ sở từng có một quyển sách nói về phương diện sinh lý, biết được tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa không hề kỳ lạ, chỉ là trong sách đơn giản giải thích về cấu tạo sinh lý mà thôi, chỉ là để người ta biết cái gì là dươиɠ ѵậŧ, cái gì là âʍ đa͙σ, cái khác đều rất tối nghĩa”, tôi không thể nghĩ ra cách hay, phải cố gắng hết sức để sử dụng nước lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi, hoa văn bên ngoài còn ổn, vải ren mỏng nhẹ vô cùng không có dấu vết để lại gì, nhưng vị trí gối tựa bông lụa ở bên trong, vết nước ướt không thể loại bỏ được.
Bây giờ tôi chỉ mong lúc dì Ôn lấy nội y, vết nước đó đã khô rồi, nếu không sẽ có manh mối mất.
Rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bề mặt, kiểm tra tỉ mỉ lại 3 4 lần, xác định dấu vết mà trắng một chút cũng không còn nữa xong. Tôi đem nội y để vào sau gương chậu rửa mặt, là chỗ bị tôi không cẩn thận móc vào mà rơi ra ngoài.
Sau đó dùng giấy lau sạch hết những chỗ mà bị bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, đến cả bồn rửa tay, gương, bốn phía các nơi, tôi đều xử lý một lượt, xác định sẽ không bị người phát hiện mới chỉnh sửa lại quần áo của bản thân, đi ra ngoài.
Lúc xuống vừa hay gặp phải Từ Béo, nó vừa nhìn thấy tôi liền cười hắc hắc, “Phong Hạ Lưu, mình nói cậu ở trong nhà vệ sinh lâu như thế, sẽ không phải là xem AV không nhịn được, ở trong đấy thủ da^ʍ đấy chứ.”
Mặc dù biết nó có vẻ đang nói đùa nhưng tim tôi bất giác ngừng đập, sẽ không bị nó phát hiện ra rằng tôi đã quấn quần áσ ɭóŧ của mẹ nó chứ? Khi tôi đang nghĩ về khả năng này thì hô hấp gần như lộn xộn, nội tâm sớm đã bị làm náo loạn, bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh nói:
“Thủ da^ʍ gì? Mình là đau bụng thật.”
“Cậu vừa nãy không phải là cũng xem AV đấy à? Còn không biết thủ da^ʍ thế nào?”
Tôi lắc đầu.
“Chính là người đàn ông trẻ tuổi trong AV đã làm trong khi giữ dươиɠ ѵậŧ của mình…”
Ngay khi Từ Béo muốn tiếp tục nói chuyện, giọng nói thanh tú và mềm mại của dì Ôn từ trong phòng bếp truyền đến.
“Tiểu Phong Tiểu Bái, cơm nấu xong rồi, nhanh rửa tay qua đây ăn cơm thôi.”
“Ồ” “Ồ”
Ngay lập tức, Từ Béo không nói thêm câu nào nữa, nó chỉ nói nhỏ với vào tai tôi: “Khi cậu quay về, mình sẽ cho bạn mượn một số bảo bối mà mình đã ghi lại được. Cậu có thể về nhà nghiên cứu từ từ, nếu còn không biết thủ da^ʍ là gì, thật sự là không dám ra ngoài nói cậu là anh em tốt.”
Nói xong không đợi tôi trả lời, thì đi vào nhà vệ sinh rửa tay trước. Để lại cho tôi một gương mặt ngơ ngác, thủ da^ʍ? Nếu nói cái người đàn ông trẻ trong AV kia làm là thủ da^ʍ, thế tôi vừa nãy sử dụng đồ lót của dì làm điều đó, nó không phải là…
Lúc ăn cơm tôi không bao giờ dám nhìn thẳng vào mặt dì Ôn, mỗi lần dì Ôn thì thầm nói với tôi, tôi ăn nhiều hơn, cảm thấy rất tội lỗi. Vẻ ngoài dịu dàng của tình mẫu tử tỏa ra từ dì Ôn khiến tôi cảm động, nó rất ấm áp, và cảm giác ấm áp như gió xuân này là điều mà tôi không thể trải nghiệm từ mẹ tôi.
Nhưng càng làm thế, tôi càng cảm thấy mình không phải là người, dì Ôn tốt với tôi như thế vậy mà tôi lấy đồ lót của dì để thủ da^ʍ, quấy rối dì ấy trong tâm trí mình, cuối cùng vì mơ tưởng đến sức hấp dẫn của dì.
Tôi không thể tha thứ cho bản thân mình vì đã làm một điều thú tính như vậy.
Buổi tối, tôi rời khỏi nhà Từ Béo, đi qua những con phố ồn ào và những con hẻm yên tĩnh, trái tim tôi luôn không ngừng lại được, một mặt tôi là vì dì Ôn đối với tôi rất tốt, tôi cư nhiên có suy nghĩ gây rối với dì ấy, rơi vào hố sâu tự trách. Nhưng mặt khác vừa nghĩ tới dì Ôn không phát hiện bản thân bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào nội y của dì, mà tiếp tục không hề biết gì mà mặc trên người, thế không phải là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi cùng với thân thể nóng bỏng của dì tiến hành tiếp xúc thân mật à? Mỗi lần nghĩ tới đây, tôi tức khắc cảm thấy cơ thể nóng bừng, như lửa thiêu đốt vậy.
Cùng lúc đó, ở bên kia, Ôn Uyển Đình trở về phòng, ở phòng bếp làm việc lâu như vậy, rất dính, vì vậy cô muốn vào phòng tắm để tắm, khi cô lấy nội y để sau gương xuống, phát hiện trên đấy có nước nước bắn chưa khô.
Cô tức khắc cảm thấy kỳ lạ, nội y này là cô lúc về mới từ trong tủ lấy ra, hẳn là chưa động vào nước mới đúng, sao lại có nước bắn vào nhỉ? Đột nhiên cô ngửi thấy một mùi kỳ lạ, một cỗ mùi hôi mà cô rất quen thuộc…
Một ánh mắt kỳ lạ lóe lên trong mắt, cô bước ra khỏi phòng, đúng lúc này Từ Béo cũng bước qua, “Mẹ ơi, các phòng tắm khác trong nhà bị hỏng rồi, con sang phòng mẹ dùng toilet nhé.”
“Ồ, khoan đã, Tiểu Bái, hôm nay Tiểu Phong cũng đến phòng mẹ dùng toilet sao?”
“Vâng, có chuyện gì vậy ạ?”
“Không, chỉ là toilet trong phòng mẹ trước khi ra bồn cầu đóng lắp, mẹ vừa vào phát hiện lại đang mở, có chút kỳ lạ mà thôi.”, Ôn Uyển Đình khẽ cười, không để người đoán ra trong lòng mình đang nghĩ cái gì.
“Ồ, thế con đi tiểu trước.”, Từ Béo không nghi ngờ mà đi vào nhà vệ sinh.
Chỉ để lại một mình Ôn Uyển Đình xa xa không biết đang nghĩ cái gì, đột nhiên khóe miệng cô lộ ra một tia quỷ dị…