Mười bốn.
Tổ thẩm vấn đã thẩm vấn Vương Á Cường rất nhiều lần, nhưng trong mỗi lần thẩm vấn, lời khai của ông ta đều khác với lần trước.
Thẩm vấn lần thứ sáu, Vương Á Cường nói rằng ông ta và Chu Đại Hải sau khi đến hiện trường đã ở phòng phía nam hút thuốc rồi quan sát khoảng năm phút trước khi Chu Đại Hải ra tay; ông ta quen với vợ chồng họ Hà kia, năm năm trước khi vụ án xảy ra, ông ta có đến đó để học kỹ thuật làm răng giả; lúc gây án, ông ta đã quấn hai miếng vải đen dưới đế giày, Chu Đại Hải đã xử lý các hoa văn dưới giày trước rồi…
Theo kết quả điều tra trước đó, cho dù có phải hai người gây án hay không, thì cũng có thể khẳng định, Vương Á Cường chắc chắn tham gia vào vụ gϊếŧ người này, hơn nữa ông ta cũng bị thương chảy máu.
Nhưng sau khi phản cung, ông ta lại khẳng định mình không làm gì cả, đều do một mình Chu Đại Hải thực hiện hành vi gϊếŧ người.
Cảnh sát thẩm vấn lấy ra một bản thông báo ý kiến thẩm định đưa cho Vương Á Cường ký, nội dung: Máu của ông ta được phát hiện trên gạch lát sàn và ống nước. Ông ta nhìn thấy câu này nên trực tiếp từ chối kí tên.
Mọi người trong tổ chuyên án lúc này mới kịp nhận ra, bắt được Vương Á Cường không phải là sự kết thúc mà là khởi đầu của một cuộc chiến khác.
Ở các giai đoạn khác nhau của vụ án, chúng tôi cũng có nhiệm vụ khác nhau và phải đối mặt với những tình huống khó khăn khác nhau. Năm đó, pháp y Dư và các tiền bối đã làm thế nào thông qua hiện trường để xem xét quá trình thủ phạm thực hiện quá trình phạm tội, vẽ chân dung nghi phạm và tìm được nghi phạm thông qua các manh mối đã có.
Bây giờ đã bắt được Vương Á Cường, chúng tôi phải xem xét làm thế nào để ông ta thú nhận tội ác của mình.
Kể từ lúc ông ta đề cập đến cái tên Chu Đại Hải này, chúng tôi đã bắt tay vào tìm kiếm người này.
Tổ chuyên án đã thu thập một lượng lớn thông tin hộ khẩu, thông tin tạm trú và kiểm tra hơn 800 người. nhưng không ai khớp với tên tuổi và ngoại hình của Chu Đại Hải. Cũng đã tìm đến người đứng đầu trong khu vực pháp lý của Đông Bắc, nhưng bọn họ cũng nói không có.
Để có đủ bằng chứng, tổ chuyên án đã mở rộng phạm vi tìm kiếm Chu Đại Hải, đồng thời tìm kiếm toàn bộ thông tin của hơn 600 người đàn ông có tên phát âm gần giống với người này trong cơ sở dữ liệu hộ khẩu của ba tỉnh Đông Bắc, để Vương Á Cường xác nhận từng người một. nhưng ông ta liên tục lắc đầu, nói vẫn chưa tìm thấy.
Để xác minh một số phỏng đoán, tổ chuyên án đã sử dụng một phương pháp mới – bắt đầu từ những người xung quanh Vương Á Cường.
Cảnh sát đã tìm hai tù nhân cùng phòng với Vương Á Cường là Lão Trịnh và Lão Mã để tìm hiểu thêm thông tin.
Theo lời khai của bọn họ, hình như cả phòng giam lúc đầu đều sợ Vương Á Cường, nên không có màn chào hỏi người mới như bình thường. Hơn nữa Vương Á Cường cũng không thích nói chuyện với người khác, đa số đều ngồi một mình.
Chỉ khi Lão Đặng hỏi vài câu, Vương Á Cường mới nói bản thân kết thù với người khác nên mới gϊếŧ người.
Vương Á Cường là một bác sĩ nha khoa, gia đình bị ông ta sát hại cũng như vậy, người đó đã cướp mất công việc kinh doanh của ông ta nên đã gϊếŧ cả nhà họ. Động cơ gϊếŧ người là cạnh tranh kinh doanh, đây là chuyện Lão Trịnh nghe được.
Không giống với Lão Trịnh, Lão Mã là người hơi lớn tuổi hơn trong phòng giam, và cũng là “chuyên gia pháp luật” trong số các tù nhân.
Trước khi Vương Á Cường vào phòng giam, Lão Mã nghe nói người này đã gϊếŧ người cách đây mười ba năm. Ngày hôm sau, mấy người Lão Mã quay lại cùng nhau để phân tích vụ án của Vương Á Cường, họ cảm thấy cảnh sát hẳn là chưa có chứng cứ xác thực, nếu không đã bắt người từ lâu rồi.