Ác Linh Quốc Gia

Quyển 2 - Chương 18: Hoang mang

Lúc này, Hạ Thiên Kì hung hãn dùng sức bóp mạnh vào cổ tay của nữ sinh, làm cho cô ấy giãy giụa kịch liệt.

Tóm lại, bất kể là thế nào thì hồn của con quỷ kia cũng đã nhập vào người của nữ sinh, cho nên hắn chỉ có thể bóp chết nó!

Từ việc nữ sinh giãy giụa ngày càng kịch liệt, có thể thấy, hắn thật sự chỉ có thể dựa vào sức mạnh của mình để giải quyết con quỷ kia.

Nhưng, nữ sinh giãy giụa đã dần trở nên yếu đi rồi yên lặng hẳn, tròng trắng mắt thậm chí cũng đã lật lên, nữ sinh ấy sắp bị Hạ Thiên Kì bóp chết.

Tuy vậy, Hạ Thiên Kì lại không hề cảm thấy dễ chịu, dù sao nữ sinh kia cũng là người vô tội, bị quỷ khống chế, căn bản vẫn là không có tội, xét cho cùng cũng không nên bị hắn bóp chết.

Huống chi, nếu như nữ sinh ấy đã bị hắn bóp chết, như vậy cuối cùng hắn cũng đã có thể sống sót mà rời khỏi nơi này, còn không biết được có vào tù vì tội gϊếŧ người hay không. Đương nhiên, việc này hoàn toàn có khả năng xảy ra cho dù thứ hắn muốn gϊếŧ chính là linh hồn của con quỷ đã nhập vào người nữ sinh kia.

Nói như vậy, hắn đúng là lỗ nặng.

Cho nên, vào lúc này, mặc dù Hạ Thiên Kì đang có biểu hiện vô cùng độc ác, nhưng thực tế, trong lòng hắn đang vô cùng do dự.

Tuy nhiên lúc hắn đang do dự, định buông hai tay đang bóp cổ nữ sinh ra, nữ sinh ban nãy còn giãy giụa kịch liệt, bây giờ tự nhiên lại yên lặng đến lạ thường!

Thấy vậy, Hạ Thiên Kì vội vàng buông tay, tự cho là mình đã lỡ tay bóp chết nữ sinh kia.

Chưa kịp kiểm tra tình hình của nữ sinh kia, thân thể hắn đã trở nên cứng ngắt, như bị một sợi dây thừng vô hình trói chặt, không thể nhúc nhích được.

Xảy ra chuyện như vậy, nội tâm Hạ Thiên Kỳ cũng cảm thấy hoảng hốt, phát ra vài tiếng kinh hãi, nhưng cũng liền bất động bởi vì trước mắt hắn là một cái bóng đang xông tới.

Cái bóng ấy sau khi thoáng qua liền trực tiếp nhập vào trong thân thể hắn!

Vào lúc này, trong đầu Hạ Thiên Kì bỗng thoáng qua một ý nghĩ đáng sợ----- nhập xác!

Linh hồn của con quỷ này đã nhập vào người nữ sinh kia, bây giờ còn muốn tìm tới hắn!

Giờ phút này, đầu óc Hạ Thiên Kì hoàn toàn trống rỗng, trong lòng sợ hãi không nói nên lời.

Khi hắn suy nghĩ lí do tại sao con quỷ kia lại lựa chọn nhập vào thân xác hắn, nhất định là vì khi nãy nó cảm thấy hắn sẽ bóp chết nữ sinh kia, cho nên mới buông tha cho thân thể của nữ sinh, ngược lại muốn nhập vào người của hắn.

Có khi còn có một khả năng khác, đó là mượn việc nhập xác để trừ đi thứ nguy hiểm với nó là hắn.

Trong thâm tâm Hạ Thiên Kỳ sợ hãi, không ngừng hét lên, hắn không thể tưởng tượng được nếu như hắn thật sự bị quỷ nhập thì chuyện gì sẽ xảy ra.

Nếu như trong những cuốn tiểu thuyết huyền ảo, tiếp theo đó, thần trí của hắn sẽ bị quỷ hồn xoá sạch, từ đó về sau hắn sẽ bị con quỷ kia khống chế, nhưng hắn vẫn còn sống trong mắt của những người khác.

Mặc dù hắn không cam tâm, cảm thấy vô cùng phẫn nộ, nhưng thực tế tàn khốc ấy không hề cho phép hắn phản kháng, bất kể là chuyện gì. Thân thể như bị trói chặt, điều hắn có thể làm bây giờ, chỉ có thể là cầu nguyện.

Nhưng đáng tiếc là, cho tới tận bây giờ, hắn cũng không hề tin rằng sẽ có Thượng Đế, bởi vì nếu Thượng Đế thật sự xuất hiện, thì trên đời này sẽ không hề có những điều bất hạnh xảy ra.

Cho nên lúc này, khi hắn cầu nguyện Thượng Đế, chỉ mong kiếp sau hắn đẹp trai hơn một chút, để con quỷ kia sẽ không nhập vào thân xác hắn.

Tóm lại, vào thời khắc này, Hạ Thiên Kì hoàn toàn không có cảm xúc.

Thế nhưng, sự suy sụp này không kéo dài quá lâu, bởi vì trong chớp mắt, bên tai hắn truyền đến một tiếng kêu rên thảm thiết, thê lương.

Cùng lúc đó, Hạ Thiên Kì liền cảm thấy lực trói trên người hắn đột nhiên biến mất, hắn đã có thể khống chế bản thân mình.

Khôi phục lai tinh thần, Hạ Thiên Kì bất lực ngã xuống mặt đất, một lúc lâu sau, cảm giác sụp đổ như mới nãy chầm chậm xuất hiện, hắn liền giật mình ngồi dậy, bắt đầu tìm kiếm bốn phía.

Vậy mà trong phòng vẫn vậy, không có người nào, cũng chẳng có thứ gì mới mẻ.

Nếu như so với trước kia thì thật sự vào lúc này, trong phòng có sự thay đổi, đó là thân xác của nữ sinh kia đang hôn mê.

Cmn, chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?

Tiếng kêu thảm thiết kia là của ai? Tại sao mình lại không bị nhập nữa?

Đột nhiên, rất nhiều nghi vấn hiện lên, làm cho đầu óc Hạ Thiên Kì mê hoặc, hoàn toàn không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Còn con quỷ kia đang ở đâu? Tại sao lại đột nhiên buông tha hắn? Hắn không nghĩ rằng bởi vì hắn quá đẹp trai nên con quỷ kia mới mặc cảm, tự ti mà thu tay lại.

Ngồi xổm xuống, hắn lấy tay nhéo nhéo khuôn mặt nữ sinh kia, vô cùng mềm mại đàn hồi, khiến Hạ Thiên Kỳ không nhịn được, liếc vào bên trong áo của cô gái, bình tĩnh nói:

Này? Cô đừng cho là tôi gϊếŧ cô đấy! Cô mau tỉnh lại, nghe không...?

Do không biết linh hồn con quỷ kia có nhập vào thân xác của nữ sinh lần nữa hay không, cho nên Hạ Thiên Kì đối xử với nữ sinh ấy có chút thô lỗ, hai tay đánh bành bạch xuống khiến gò má của nữ sinh ấy đã sớm sưng phồng lên.

Ngất thật à!

Sau một hồi hành hạ nữ sinh kia nhưng không có kết quả, Hạ Thiên Kì liền đứng lên.

Xoa hai bên huyệt thái dương, rốt cuộc hắn cũng đã phát giác ra một chút gì đó, không còn cảm thấy rối rắm như ban nãy.

Sở dĩ quỷ hồn nhập vào thân xác hắn, có lẽ không phải để bảo vệ nữ sinh kia mà là vì nếu người nhập xác gặp bất trắc, nó cũng sẽ phải chịu chung cảnh ngộ.

Cho nên quỷ hồn đã quyết định nhập vào người của hắn, như vậy vừa có thể bảo vệ bản thân không bị tổn thương, vừa có thể giải quyết phiền toái, đó gọi là một công đôi việc. Chỉ có điều, trong quá trình nhập xác lại xảy ra việc ngoài ý muốn, làm cho nó chẳng những nhập xác không thành công, mà còn bị tổn thương rất lớn, thậm chí là...đã bị gϊếŧ chết.

Cho dù có chút khó tin, nhưng khi vừa nhìn thấy sự việc, cũng có thể xem như lời giải thích này là vô cùng hợp lí.

Chỉ là, trong lúc này, hắn còn có một nghi vấn, đó là quỷ hồn đã nhập vào người của hắn, cuối cùng đã bị ai gϊếŧ chết?

Chẳng lẽ nơi này có người lợi hại như vậy? Chẳng lẽ là Nhược Vân hoặc một người nào đó đi ngang qua, thấy tình hình khó khăn nên giúp đỡ?

Chẳng biết tại sao, Hạ Thiên Kì lại đột nhiên nhớ đến người chủ quản xinh đẹp kia, nhưng nghĩ lại cảm thấy không đúng lắm, dù sao cửa phòng 703 của kí túc xá vẫn đang đóng, mà hắn cũng không thấy người nào đi vào.

Không lẽ vị cao nhân kia không cần nhìn cũng có thể giải quyết quỷ hồn.

Được rồi, kệ xác nó, để nghĩ xem bây giờ nên làm thế nào!

Không nghĩ được đáp án, Hạ Thiên Kỳ cũng lười suy nghĩ tiếp, chẳng thà mượn cơ hội trong chốc lát này gϊếŧ chết quỷ áo đỏ.