Ác Linh Quốc Gia

Quyển 20 - Chương 36: Tên giả mạo

Dịch:

Băng Tuyết Ngàn Năm + Hắc Lãnh Dược Ly

Biên:

Hàn Phong Vũ

Sau khi nghe Vương Tang Du nói, Hạ Thiên Kỳ cũng không có bất kỳ phản ứng không vui nào, nhẹ gật đầu nói:

“Chúng ta cần tìm cách xử lý quỷ vật trong nhiệm vụ trong vòng hai ngày, nếu không sự kiện lần này sẽ thất bại.

Còn có chính là..."

Nói đến chỗ này, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên dừng một chút, tiếp theo trong mắt đột nhiên tràn ngập ra một mảnh màu đỏ máu, khuôn mặt cũng đột nhiên trở nên dữ tợn, nhún chân một cái, cả người lập tức vung quyền đánh về phía Vương Tang Du đang ở khoảng cách gần hắn nhất.

Thấy Hạ Thiên Kỳ đột nhiên bộc lộ bộ mặt hung ác xông tới, mặt ba người Vương Tang Du lập tức biến sắc, cũng may Vương Tang Du đã sớm chuẩn bị, đồng thời thân thể cô nhanh chóng rút lui.

Đột nhiên, một người giấy màu lam nhảy ra từ phía sau cô.

Mà vừa lúc này, nắm đấm của Hạ Thiên Kỳ đã ầm ầm rơi xuống. Vương Tang Du và người giấy màu lam kia hợp lại cũng không thể ngăn cản, bị đánh bay cùng một lúc không chút cản trở.

Người giấy hóa thành những mảnh giấy bay đầy trời, Vương Tang Du liên tiếp va vào tường, sắc mặt thoáng chốc trở nên trắng bệch.

Cũng may lúc này, Triệu An Quốc và Đào Kim Sơn kịp phản ứng, Đào Kim Sơn không ngừng niệm chú trong miệng, về phần Triệu An Quốc thì biến hóa, đi tới thăm dò. Ở ngoài sáng nên không biết địch định làm gì, vẫn kiên trì tiến đến Hạ Thiên Kỳ.

Đối mặt Triệu An Quốc không biết sống chết lao tới, mặt Hạ Thiên Kỳ lộ vẻ khinh thường, thậm chí không đợi Triệu An Quốc tới gần, người đã như có như không đi đến bên cạnh Triệu An Quốc. Tiếp theo, trực tiếp xuyên thẳng vào bả vai Triệu An Quốc.

"A ——!"

Triệu An Quốc kêu thảm một tiếng, lập tức bất tỉnh.

Một bên khác,chú thuật của Đào Kim Sơn cũng xuống tới. Hạ Thiên Kỳ đối mặt với Đào Kim Sơn liều mạng đánh mạnh, thậm chí không chút lăn tăn, tránh cũng không tránh. Đón nhận toàn bộ đòn phản công xuống tới, không nhận dù là một chút thương tổn nào.

Thấy thế, mặt Đào Kim Sơn lập tức xám như tro. Nhưng cũng may, Hạ Thiên Kỳ không đối phó hắn, mà đánh tới Vương Tang Du. Hiển nhiên cảm thấy trong ba người, Vương Tang Du mạnh nhất, định xử lý cô đầu tiên.

Trước đó, Vương Tang Du bị trọng thương, không có thời gian cho cô thực hiện thao khống thuật, đến mức cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Thiên Kỳ như ác ma lao tới gϊếŧ chết mình.

"Chết đi!"

Hạ Thiên Kỳ lớn tiếng nhe răng cười, quỷ trảo tử vong đi tới trước mặt Vương Tang Du, nhìn bộ dạng, nhất định sẽ đánh mạnh. Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, lại hoàn toàn rơi vào khoảng không.

Vì Vương Tang Du biến mất tại chỗ.

"Ê ê ê... Cậu cải trang thành tôi đến chỗ này ra vẻ ta đây, thật không được nha."

Một giọng nói hơi không kiên nhẫn, lúc này đột nhiên vang lên cạnh cửa phòng.

"Hạ Thiên Kỳ" xoay người sang chỗ khác, sắc mặt khó coi. Thấy có người đứng cạnh cửa từ lúc nào, giống hắn như đúc. Về phần Hạ Thiên Kỳ giả mạo này, trước đó muốn gϊếŧ chết Vương Tang Du, thì lập tức ôm Vương Tang Du trong ngực.

Đào Kim Sơn mở to hai mắt khó tin, nhưng rất nhanh, loại khó tin này biến thành kích động dị thường.

"Lãnh đạo!"

"Ôm An Quốc đến, sau đó cho hắn uống hết thứ này."

Hạ Thiên Kỳ nhẹ gật đầu tượng trưng, sau đó ném cho Đào Kim Sơn một bình nước thuốc khôi phục thương thế.

Hắn cũng không phải phóng khoáng quá mức, mà là lấy tình huống hiện tại của Triệu An Quốc, nếu như không có nước khuốc khôi phục, không đến 10 phút, Triệu An Quốc sẽ chết.

Mặc dù Đào Kim Sơn không biết Hạ Thiên Kỳ cho hắn cái gì, nhưng việc Hạ Thiên Kỳ giao cho, hắn sẽ phục tùng vô điều kiện. Sau khi nhận lấy nước thuốc thuật pháp, hắn vội vàng đi tới bên cạnh Triệu An Quốc, tiếp theo ôm lấy hắn.

"Không sao chứ?"

Lúc này, Vương Tang Du bị hắn ôm vào trong ngực, mặt Hạ Thiên Kỳ không thay đổi hỏi một câu. Vương Tang Du theo bản năng lắc đầu, nhanh chóng bị Hạ Thiên Kỳ đặt trên mặt đất:

“Tất cả mọi người tập trung ở hành lang, thứ quỷ kia giao cho tôi giải quyết.”

Nghe Hạ Thiên Kỳ phân phó, Đào Kim Sơn ôm Triệu An Quốc và Vương Tang Du bước nhanh lùi lại, lui ra khỏi gian phòng. Bắt đầu qua bên khác, gọi những nhân viên khác ra khỏi phòng.

Hạ Thiên Kỳ thu hồi tâm tư, đánh giá người đối diện, tên kia giống mình như đúc:

"Dáng dấp của tôi và anh giống nhau như đúc. Nhưng cái chính là không biết thực lực so với tôi ra sao."

Trong nội tâm của Hạ Thiên Kỳ có loại cảm giác khó tin, thật giả biến hóa không phân biệt được. Nhưng cùng lúc ấy, trong lòng của hắn cảm thấy may mắn, may mắn hắn rất kịp thời chạy về, không phải nếu như hắn về trễ một chút, sợ rằng các nhân viên trong quán trọ này đều sẽ bị cái tên giả mạo đối diện kia xử lý.

Tên giả mạo đứng tại chỗ, sắc mặt khó coi, lúc này, mặc dù nó tiến vào trạng thái lệ quỷ, so sánh giữa nó và Hạ Thiên Kỳ, thì trên người của nó, một chút quỷ khí đều không có, không giống Hạ Thiên Kỳ lệ quỷ hỏa, quỷ khí trong cơ thể không bị khống chế tràn ra, hình thành một cái áo choàng quỷ khí sau lưng.

Hạ Thiên Kỳ trực tiếp tiến nhập trạng thái quỷ anh, tiếp cận ác quỷ, quỷ khí bốc lên cuồn cuộn trong phòng. Tên giả mạo kêu lên một tiếng giận dữ, vung nắm đấm lao đến, muốn vật lộn gần thân với Hạ Thiên Kỳ.

"Quả nhiên cũng chỉ có một chiêu này."

Với cái đòn đánh tới gần người của tên giả mạo, Hạ Thiên Kỳ không để vào mắt chút nào. Quỷ giáp phá thể mà ra, hình thành phòng ngự tuyệt đối, tên giả mạo liều mạng đập nện, chẳng những không mang đến cho Hạ Thiên Kỳ một chút thương thế nào, dù là một chút cảm giác bị thương nhẹ cũng không để lại.

"Chỉ có ngần ấy thực lực, mà dám giả mạo thành ta ra vẻ ta đây, ngươi cũng không cảm thấy ngại."

Nói, Hạ Thiên Kỳ đấm mạnh một quyền, trực tiếp đánh tên giả mạo va vào vách tường. Trong lúc nhất thời, cả gian phòng đều chấn động.

Tên giả mạo bị Hạ Thiên Kỳ đánh cho không nhẹ, giãy dụa muốn chui ra khỏi vách tường, nhưng nó vừa mới chui ra khỏi vách tường, đã thấy một cái miệng sừng sững như lỗ đen đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, rồi nhanh chóng bị Hạ Thiên Kỳ cắn một cái nuốt chửng, thậm chí, nó muốn kêu thảm một tiếng nhưng cũng không được.

Ở ngoài gian phòng, các nhân viên thấy rõ ràng. Nhất là Vương Tang Du, Đào Kim Sơn và Triệu An Quốc vừa mới khôi phục; hoàn toàn bị biểu hiện quá mức cường hãn của Hạ Thiên Kỳ làm cho rung động đến sợ hãi.

Có một số người vì thực lực quá yếu, hoàn toàn không biết tên giả mạo kia lợi hại ra sao. Nhưng ba người bọn hắn vừa được trải nghiệm một cách chân thực. Lấy thực lực của bọn, gặp tên giả mạo không chịu nổi một cú, cho dù một mình nó đập nện, đều đủ khiến bọn họ mất mạng trong nháy mắt.

Nhưng quỷ vật có thực lực lệ quỷ, mà khi đối đầu với Thiên Kỳ, ngay cả một chút năng lực đánh trả cũng không có. Nói cách khác là dễ dàng bị Hạ Thiên Kỳ giải quyết.

Hơn nữa còn bị nuốt chửng, thành ra một loại phương thức rung động cực độ.

Trước đó, bọn họ cũng biết thực lực của Hàn Thiên Kỳ, nhưng còn kém xa chưa nhìn đến mức rung động. Nếu lúc trước, nói bọn hắn với Hạ Thiên Kỳ chỉ đơn thuần vì cấp bậc mà phục tùng, thì hiện tại, bọn họ hoàn toàn vì kính sợ.

Với thực lực của Hạ Thiên Kỳ, tuyệt đối kính sợ.

Sau khi giải quyết xong tên giả mạo, Hạ Thiên Kỳ lần nữa khôi phục thái độ bình thường. Kết quả, vừa mới quay người ra, lập tức nhìn thấy các nhân viên đang đứng ngoài cửa, ánh mắt mang theo cực độ rung động và hăng say nhìn mình.

Hạ Thiên Kỳ nghĩ, có thể vừa rồi mình biểu hiện thực lực hù dọa mấy tên tay mơ này, nên trong nội tâm ít nhiều có chút đắc ý. Cùng lắm, trên mặt hắn không biểu hiện ra cái gì, vẫn học theo bộ dạng Lãnh Nguyệt kia, trên mặt nhìn không ra biểu lộ dư thừa nào.