Lâm Tiểu Quyên không biết phải biểu đạt tâm tình của mình như thế nào, kỳ thật sau khi gả vào nhà họ Thẩm, lúc biết được còn có cô em chồng, chú em chồng, cô cũng đã từng lo lắng chú em cùng cô em chồng không dễ ở chung, cha mẹ chồng bất công.
Sau khi gả đến, Lâm Tiểu Quyên mới phát hiện người nhà họ Thẩm đều rất tốt, từ trước tới nay mẹ chồng cũng chưa bao giờ khắt khe quá đáng.
Chú em làm người hiền hoà, tính tình rất tốt, cô vẫn luôn cho rằng tính tình của chú em chính là lạc quan rộng rãi, nhưng không nghĩ tới chú em còn từng làm loại chuyện này.
“Cho nên, anh là lo lắng em hai sẽ đoạn tuyệt liên hệ với mọi người trong nhà sao?”
“Đúng là như thế, vết xe đổ ở trước mặt, không thể không cảnh giác.”
Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên vừa nói, vừa đi về, về tới trong phòng, nhìn thấy Thẩm Xuân Minh như cũ bất động tại chỗ, không nhịn được thở dài.
......
Thẩm Xảo Anh một đường đi về nhà họ Tô, Tôn Hương Liên thấy Thẩm Xảo Anh nóng giận vội vàng, lại thấy Tô Minh Thương đi theo sau trở về, nghĩ lầm cho rằng Tô Minh Thương chọc giận Thẩm Xảo Anh.
Tức khắc xụ mặt: “Thằng tư, có phải con lại chọc giận vợ con rồi hay không?”
Ở bên cạnh Hương Liên, đang tự chơi một mình Tô Điềm Điềm nghe được lời này, lập tức nhìn về phía Tô Minh Thương, trong ánh mắt đều là nghi hoặc.
Nhìn bộ dáng một lớn một nhỏ trước mắt, Tô Minh Thương nhịn không được cảm thấy đau đầu: “Không phải như thế, là Xảo Anh với Anh hai đàm phán thất bại, cho nên mới tức giận.”
Nghe được lời này, Tôn Hương Liên thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tô Điềm Điềm nghiêng nghiêng đầu, bước chân ngắn nhỏ đi vào trong phòng.
Mở cửa vào nhà, Tô Điềm Điềm phát hiện Thẩm Xảo Anh ngồi giận dỗi ở trong phòng, lập tức chạy lại ôm lấy cẳng chân của Thẩm Xảo Anh, ngửa lên khuôn mặt nhỏ, nói: “Mẹ Mẹ, không tức giận.”
Thẩm Xảo Anh nhìn thấy Tô Điềm Điềm như vậy, trong lòng mềm nhũn, tức giận nháy mắt tiêu tán. “Điềm Điềm có phải đang an ủi mẹ phải hay không?”
“Cậu hai, hư hư!”
Tô Điềm Điềm bộ dáng nãi hung nãi hung, để cho Thẩm Xảo Anh cảm thấy buồn cười, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều, trách
không được cha mẹ chồng đều thích Điềm Điềm, quả nhiên là khiến người khác yêu thích.
“Đúng vậy, Cậu hai của con rất xấu, con ngàn vạn lần không cần để ý tới cậu hai này, nghe không?”
Tô Minh Thương mới vào nhà, liền nghe được Thẩm Xảo Anh nói lời này, nháy mắt vô ngữ: “Xảo Anh, anh biết em đang tức giận, nhưng Xuân Minh dù sao cũng là cậu hai của Điềm Điềm, nói nói bậy như vậy không tốt lắm đâu?”
“Có gì không tốt? Anh ấy ngay cả con trai ruột đều đối xử không tốt, còn có thể trông cậy được anh ấy sẽ đối tốt với cháu gái sao?”
Thẩm Xảo Anh liếc xéo Tô Minh Thương một cái, khiến Tô Minh Thương không lời nào để nói. ......
Hai ngày sau, Thẩm Xuân Minh xuất hiện ở trước cửa nhà họ Tô gia, Thẩm Xảo Anh nhìn thấy thân ảnh của Thẩm Xuân Minh, nháy mắt đen mặt, xoay người rời đi.
Thẩm Xuân Minh vội vàng đuổi theo đi, “Xảo Anh, anh đã quyết định xong rồi!”
Thẩm Xảo Anh nghe được lời này, lập tức dừng lại bước chân, xoay người nhìn về phía Thẩm Xuân Minh, “Đi vào với em.”
Tôn Hương Liên biết Thẩm Xảo Anh cùng Thẩm Xuân Minh có chuyện muốn nói, không nói thêm gì, chỉ là nghi hoặc trong lòng, cảm giác bầu không khí giữa hai người quá mức quái dị.
Bà biết chuyện của nhà họ Thẩm, hai anh trai của Thẩm Xảo Anh cũng đều rất yêu thương cô em gái Thẩm Xảo Anh này, hiện tại sao mà cảm giác giống như xa cách lạ lẫm hơn vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì Thẩm Xảo Anh đã lâu chưa về nhà mẹ đẻ hay sao?
Tôn Hương Liên cau mày tự hỏi vấn đề, Thẩm Xuân Minh đi theo Thẩm Xảo Anh vào phòng.
Nhìn thấy Tô Điềm Điềm trong phòng, Thẩm Xuân Minh trên mặt miễn cưỡng lộ ra một cái tươi cười, nói: “Đây là Điềm Điềm phải không? Hôm tiệc một trăm ngày có gặp qua một lần, chỉ là lúc ấy Điềm Điểm còn quá nhỏ, chỉ sợ không nhớ rõ Cậu hai đâu nhỉ?”
Tô Điềm Điềm cũng không thèm phản ứng với Thẩm Xuân Minh.