Chu Đại đứng ở mép giường khoảng hai phút, sắc mặt hơi phức tạp.
Sau đó, anh chậm rãi cởϊ qυầи áo trên người.
Khi Hứa Khả học lớp 12 cùng Hứa Sâm yêu nhau, nhưng tất cả chỉ vì muốn tìm một người đàn ông bảo vệ cho mình, hơn nữa Hạ Sâm không có tình cảm với cô, yêu cô cũng chỉ để lấy tiền tiêu vặt, hai người không có lén nếm thử trái cấm, ngay cả ôm hôn cơ bản cũng không xảy ra.
Nhìn Chu Đại cởϊ qυầи áo, trong lòng Hứa Khả có chút hoảng hốt, một là sợ hãi, hai là xấu hổ không nói nên lời.
Cho dù không có quan hệ huyết thống, nhưng Chu Đại trong mắt cô quả thật là một vị trưởng bối thân thích trong nhà.
Mà chút nữa, cô sẽ cùng trưởng bối làʍ t̠ìиɦ.
Thấy Chú Đại chuẩn bị cởi xong, cô ngồi dậy, giữ chặt tay anh: “Từ từ, anh…anh mới từ bên ngoài trở về, không nghĩ đến việc đi tắm trước sao?”
Anh ra ngoài cả một ngày, trên người chắc hẳn có mùi, tuy rằng chỉ cắm ở chân, nhưng trong lòng cô vẫn rất ghét bỏ.
Chu Đại dừng lại một lúc, nhìn cô một cái, giống như hiểu được ý của cô, anh đem quần áo trên đất đặt lên trên bàn cạnh giường, xoay người đi vào phòng tắm.
Tim Hứa Khả đập như tiếng trống, cô sờ mặt, có chút nóng.
Nghe tiếng nước truyền đến từ trong phòng tắm, cô tưởng tượng chuyện sắp xảy ra, mặt càng ngày càng nóng.
Lúc đi ra, Chu Đại chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ, cô theo phản xạ ngồi dậy, liếc nhìn cơ thể anh.
Chu Đại trông rất gầy, nhưng dáng người lại cường tráng, cơ bụng sáu múi, những giọt nước còn đọng lại theo cổ chảy xuống cơ bụng anh, vô cùng gợi cảm.
Hứa Khả nuốt nước miếng, tầm mắt hơi dời xuống, côn ŧᏂịŧ không còn quần trói buộc, cách một lớp qυầи ɭóŧ, phồng lên, nhìn thoáng qua liền biết kích cỡ rất lớn.
Mặt Hứa Khả đỏ bừng, cô nằm trở lại giường nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói: “Anh đến đây đi.”
Cảm nhận được Chu Đại áp vào người mình, lông mi Hứa Khả run rẩy, cơ thể căng chặt.
Trên người anh còn mùi sữa tắm, tràn ngập trong mũi cô.
Hứa Khả thúc giục: “Anh…Anh nhanh lên.”
“Được.” Giọng Chu Đại có chút khàn, hơi thở ấm áp phả vào trên mặt Hứa Khả, làm cơ thể cô run lên.
Chu Đại nhìn mặt cô đỏ bừng, lông mi còn không ngừng run rẩy, biết cô sợ, anh duỗi tay vuốt mí mắt cô: “Đừng sợ…”
Đôi tay lạnh lẽo của anh chạm vào mắt cô, cơ thể Hứa Khả càng thêm cứng đờ.
Ngay sau đó, quần ngủ bị Chu Đại cởi ra, ngón tay như có như không chạm vào chân cô, vốn dĩ không khẩn trương, hiện tại hơi thở lại trở nên dồn dập.
Bỗng nhiên sức nặng trên người cô biến mất.
Chu Đại xuống giường.
Hứa Khả không biết tiếp theo anh định làm gì.
Loại tâm lý tra tấn này thật sự rất khó chịu, Hứa Khả mở to mắt nhìn hạ thể của mình thì nhìn thấy Chu Đại đứng ở mép giường, anh đã cởϊ qυầи lót, côn ŧᏂịŧ thật lớn đứng thẳng tắp.
Lôиɠ ʍυ trên cơ thể Chu Đại rất phát triển, vừa đen vừa nhiều, màu sắc côn ŧᏂịŧ cũng rất sẫm, nhiều gân bám trên đó.
Trên qυყ đầυ còn dính một ít bọt nước, rất lớn, rất thô.
Hứa Khả mở to hai mắt, khϊếp sợ không thôi, cái này…Cái này to bằng cổ tay của cô đi?
May mắn không đồng ý cho Chu Đại làm bước cuối cùng.
Mắt Chu Đại đảo qua, ánh mắt rất sâu, so với ngày thường rất khác nhau, khiến Hứa Khả hoảng sợ.
Trong lúc xuất thần, Chu Đại đã cúi người xuống, kéo hai chân cô đến mép giường. Sau khi tìm được tư thế thích hợp, anh nâng hai chân cô lên rồi đem côn ŧᏂịŧ để vào giữa hai chân cô, lại khép chân lại cô kẹp lấy côn ŧᏂịŧ.
Côn ŧᏂịŧ nóng đến dọa người, cách hai chân truyền tới trên người Hứa Khả, khiến cơ thể cô run rẩy.
Chu Đại ôm hai chân cô, cách qυầи ɭóŧ bắt đầu thọc vào rút ra.
Hứa Khả ngẩng đầu nhìn, tư thế này đặc biệt cảm thấy xấu hổ, qυყ đầυ cực đại từ chân chạm đến bụng cô, cô sợ tới mức quay đầu sang một bên.
Chỉ cần không nhìn, cô sẽ không xấu hổ.
Côn ŧᏂịŧ cách qυầи ɭóŧ, cọ xát rất nhanh, vừa mới bắt đầu Hứa Khả còn chưa có cảm giác gì, chỉ cảm thấy xấu hổ. Một lúc sau, cô bỗng nhiên cảm thấy hạ thể truyền đến một loại cảm giác kỳ lạ.
Cô không thể hình dung, chỉ cảm thấy âʍ ɦộ vừa nóng vừa ngứa.
Chu Đại cọ xát rất nhanh.
Hai người đều không nói chuyện, trong phòng rất yên tĩnh, Hứa khả có thể nghe được rõ tiếng anh thớ dốc.
Chu Đại cắm thật lâu, cắm đến khi cảm thấy làn da gần âʍ ɦộ bị anh cọ xát chảy máu, càng ngày càng đau.
Cô không muốn nhìn, nhưng không khỏi tò mò, cho nên vẫn lén lút xoay đầu nhìn trộm.
Côn ŧᏂịŧ xuyên qua chân cô từng chút một, một loại chất lỏng trong suốt chảy ra từ mã mắt.
Đến gần hơn, Hứa Khả cảm thấy nó so với vừa mới nhìn còn lớn hơn.
Mặt cô lập tức đỏ bừng, căn bản không dám ngẩng đầu nhìn Chu Đại.
Chu Đại biết cô không muốn làm gì khác, cho nên vẫn luôn chuyên tâm nhìn hai chân cô, tuy rằng chỉ ở giữa hai chân thọc vào rút ra, nhưng da cô mềm mại như vậy, chân lại trắng nõn, mang đến cho anh một loại kɧoáı ©ảʍ xa lạ.
Đó là cảm giác anh chưa từng trải qua.
Lúc Hứa Khả quay đầu đi, anh nâng mắt lên nhìn, lọt vào trong tầm mắt là cái miệng nhỏ đỏ mọng của cô, giống như trái anh đào mê người.
Mặt cô cũng đỏ bừng, cực kỳ đáng yêu.
Bụng Chu Đại lại nóng lên, hơi thở trở nên nặng nề hơn.
Anh muốn hôn lên cái miệng nhỏ kia.