Huyền Lăng Ở Tu Tiên Giới Ăn Cơm Mềm

Chương 23: Chần Chờ (H)

Ngu Huyền Lăng có chút trố mắt, Nhan Thiên Thanh lại xấu hổ duỗi tay đi chắn, chắn là chặn, nhưng mu bàn tay lại cọ qua mềm mại môi của nàng.

Một tia khác thường từ đáy lòng của Nhan Thiên Thanh lướt qua, Nhan Thiên Thanh vội vàng đi đẩy Ngu Huyền Lăng.

Chính là…… Thân thể lại đột nhiên bị cái gì đẩy một phen, thình thịch một chút lại nằm trở về trên giường

Lúc sau…… Liền lại khôi phục đến trạng thái không thể động đậy được

Lục Nghiên cười lạnh một chút, một tay đem nửa người dưới của Ngu Huyền Lăng vớt lên, kể từ đó, nửa người trên của Ngu Huyền Lăng ghé vào dưới háng của Nhan Thiên Thanh , nửa người dưới thẳng tắp đứng ở trước mặt Lục Nghiên cùng Sở Li .

Lục Nghiên cũng không khách khí, đem côn ŧᏂịŧ đã sưng phát tím đột nhiên thọc vào tiểu huyệt của Ngu Huyền Lăng .

Dứt lời còn ngả ngớn vỗ vỗ mông của nàng.

“Sở tiên quân?”

Sở Li tái nhợt sắc mặt, lại có chút chần chờ, nhưng vẫn là đi qua người của Nhan Thiên Thanh hướng về phía Ngu Huyền Lăng mà đi đến.

Đã hoàn toàn bị thao thấu Ngu Huyền Lăng đến tâm tư phản kháng cũng đứng không dậy nổi, liền thuận lợi để cho Sở Li thọc vào hậu huyệt.

Kế tiếp đâu? Lục Nghiên còn muốn làm gì? Ngu Huyền Lăng mỏi mệt, trong mắt hiện lên một tia khó hiểu.

Lục Nghiên lại cúi đầu nhìn lại “Có nghĩ đem cái quỷ đồ vật kia ở trên người của Nhan tiên sinh lấy ra ngoài sao?”

Ngu Huyền Lăng vừa nghe, tinh thần rốt cuộc tỉnh táo lại “Có thể sao?”

Nàng như thế nào nghe nói, thứ này đi vào mặc dù đến chết cũng lấy không ra đâu.

Lục Nghiên câu môi cười “Đương nhiên có thể, ta cùng sở tiên quân có thể phối hợp ngươi đem vật kia hút ra tới.”

Hút ra tới? Ngu Huyền Lăng cũng sẽ không ngây thơ mà cho rằng bọn họ hai người sẽ hỗ trợ mình để hút cái đó ra, cho nên……

“Không cần!” Nhan Thiên Thanh lạnh lùng nói “Không cần thiết!”

Ngu Huyền Lăng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đã cứng đờ lại không chịu xem nàng của Nhan Thiên Thanh.

Ngu Huyền Lăng không khỏi nhớ đến hình ảnh đã có quan hệ với hắn.

Sư công……Một người như vậy trời quang trăng sáng, sao lại có thể bị loại này dơ bẩn đồ vật làm bẩn, mặc dù là…… Sư phó cũng không thể làm như thế!

Dù sao cũng muốn đã chết, lại đã làm được loại tình trạng này……

Ngu Huyền Lăng rũ mắt, vươn tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ dữ tợn cùng với Nhan hình tượng của Thiên Thanh hoàn toàn không hợp nhau mà ra sức liếʍ mυ'ŧ.

"…Ngu Huyền Lăng!”

Nhan Thiên Thanh đột nhiên chấn động, nổi giận gầm lên một tiếng

“Ngươi dám!”

Ngu Huyền Lăng dừng lại một chút, lúc sau cười nhạo một tiếng, trên mặt gợi lên một mạt bất cần đời ý cười

“Nhìn sư công nói, chuyện nên làm hay không nên làm hai ta đều làm cả rồi, hà tất phải để ý việc nhỏ này đó.”