Phát Sóng Tình Sắc Trực Tiếp: Nhật Ký Hàng Ngày Bị Các Anh Trai Thao

Chương 5: Ꮯởi Qυầи, tìm trứng rung chơi

05: Cởϊ qυầи, tìm trứng rung chơi

Edited by Joanne

***

Khương Dao cắn môi, trong mắt mang theo hơi nước.

“Anh trai Đông Dương, mang, mang xong rồi...”

Hơi thở của cô gái kéo theo cơ thể, vυ' cũng phập phồng lúc lên lúc xuống, kẹp núʍ ѵú hơi nặng, cúi đầu nhìn xuống... Hình như có chút đau?

Nhưng mà trong mắt Phó Đông Từ đầy lửa nóng, anh mở miệng chỉ huy: “Bật công tắc lên đi.”

Công tắc vẫn còn ở trong hộp, vừa rồi Khương Dao tuỳ tay ném sang một bên, bây giờ lại phải đi nhặt lên.

Nhưng vừa mới cử động vυ' đã đau, Khương Dao đành phải vừa ôm vυ' vừa nghiêng người nhặt lên.

Không biết có phải cố ý hay không mà cô kéo vυ' tụ lại một chỗ, lấp đầy màn hình, gần như có thể vùi mặt vào trong đó.

Khương Dao mở mức đầu tiên, ngay lập tức rung lên, phát ra tiếng giống như động vật nhỏ đang rú lên.

Theo lý thuyết, hầu hết mọi người đều có thể chịu đựng được mức rung đầu tiên, nhưng vυ' của Khương Dao thật sự quá nhạy cảm, vừa mới rung mấy phát thôi mà đã sắp chịu không nổi.

Cảm giác tê dại truyền từ vυ' đến, còn kéo theo đau đớn lúc mạnh lúc nhẹ. Khương Dao nhịn không được đẩy ra sau, mới có thể ổn định cơ thể được.

“A a... Tê quá a anh trai Đương Dương...”

Cơ thể Khương Dao vẫn luôn nhạy cảm, cảm giác điện rung lắc trên vυ' cùng với cảm giác bị mọi người vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thần kinh của cô.

Miệng nhỏ phía dưới cũng bắt đầu mất kiểm soát, phun ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ.

Đau đớn ập đến, nhưng cùng lúc đó có một loại kɧoáı ©ảʍ phát ra từ cơ thể, dù sao cũng không ai biết cô là ai ngoài đời nên Khương Dao không kiêng nể gì hét to lên.

“Sướиɠ quá a, vυ' Dao Dao bị điện giật!...”

Tiếng rên thật dễ nghe, ánh mắt Phó Đông Từ tối đen, vật cứng dưới người đã thức tỉnh, cảm giác trướng đau kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của anh. Anh kéo khoá quần, phóng thích que thịt ra ngoài.

Làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp bay vù vù, nhân khí cũng một lần nữa tăng vọt, kéo theo một làn sóng người nữa tràn vào, số người đang xem đạt đến gần 2 nghìn.

Nếu không phải các streamer có tiếng sẽ không có nhiều người xem cùng lúc như vậy, người ta đa phần đều là phát sóng trực tiếp thao huyệt.

Khương Dao chỉ mới sờ vυ' mà lượng người kéo đến đông như vậy đúng là quá may mắn.

Khương Dao cũng ý thức được điểm này, quà bên trong phòng phát sóng trực tiếp đến không ngừng, đã có thể theo kịp một quả tên lửa, điều cần làm bây giờ là phải giữ được người ở lại xem.

Tay cô sờ đến phía dưới của mình, cách quần sờ soạng một lúc, cũng sướиɠ đến mức cô phải rêи ɾỉ ra tiếng.

""Dao Dao, Dao Dao ướt rồi... A a a muốn...”

Khương Dao lắc mông, rêи ɾỉ nói.

"Vậy cởϊ qυầи ra, tìm trứng rung chơi.”

Giọng nói của Đông Dương truyền ra từ máy tính, không còn bình tĩnh như lúc ban đầu mà có phần khàn khàn, nếu nghe kĩ còn có chút dâʍ ɖu͙©.

"Tuân mệnh!”

Khương Dao ngay lập tức kéo quần ngắn cũn cỡn xuống dưới đùi, lộ ra cảnh đẹp bên trong.

Cô vậy mà mặc qυầи ɭóŧ lọt khe!

Lớp vải mỏng thật sự không che được vẻ đẹp bên dưới của cô.

Cô tìm trứng rung, khiến cho cặp mông khủng đối diện với màn hình.

Cặp mông đầy đặn căng tròn, vểnh lên giống như mật đào, khiến cho dươиɠ ѵậŧ của bao người trong phòng phát sóng trực tiếp cứng ngắc.

Lớp vải hồng phần dính chặt vào khe mông, khiến người ta hận không thể bẻ ra để nhìn thấy hết cảnh bên trong.

Nhưng Khương Dao lại không biết gì, tìm được trứng rung hình khủng long, sau đó bò lại lên giường.

Bây giờ đã hơi quen với cảm giác kẹp vυ', dòng điện mang đến rất nhiều kɧoáı ©ảʍ tê dại, Khương Dao thậm chí còn cảm thấy không thoả mãn lắm.

Núʍ ѵú bị kẹp có chút sưng, nhưng hồng hồng, hình dáng đầy đặn rất đẹp.

Quầng vυ' cũng chuyển màu đậm hơn, cương lên, lấp ló giữa hai bầu vυ' trắng như tuyết, quả thật đúng là mỹ vị, nếu có thể mυ'ŧ vào trong miệng, không biết sẽ ngon đến nhường nào?

Khương Dao còn có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn mở đùi ra, để cho nơi bí mật nhất của mình đối diện với màn hình.

Ánh mắt Phó Đông Từ ngay lập tức dính chặt vào huyệt nhỏ của cô.

Qυầи ɭóŧ lọt khe che không hoàn chỉnh, nhưng Phó Đông Từ liếc mắt một cái có thể kết luận, cô gái nhỏ này là Bạch Hổ, không có lông.