Biết Cùng Ai (Ngụy Công Tức 1v1)

Chương 187: Chịu đựng đến mức sắp nổ tung

Kỳ Nhan căn bản không có sức lực, chỉ là nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang làm loạn của anh, chỉ cần giơ nhẹ tay lên là có thể gỡ bàn tay đang ngăn cản của cô ra, nhưng Cung Tấn không làm như vậy, anh đổi khách thành chủ, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

"Đừng!" Lúc này người lo lắng đã trở thành Kỳ Nhan. Cô có thế nào cũng không ngờ được Cung Tấn sẽ thế này, mặc dù dùng tay của cô mân mê tiểu huyệt của mình, thế này cũng quá dâʍ đãиɠ đi mất, quá khiêu da^ʍ.

Cung Tấn nào có dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy, một tay anh nắm chặt cổ tay cô, tay còn lại nhân cơ hội tách những ngón tay đang nắm chặt của cô ra, nắm lấy ngón tay trỏ thon dài của cô, đưa xuống sờ hoa huyệt đang đóng chặt của cô.

Đầu ngón tay cô lướt qua miệng hoa huyệt, ngón tay thử cong lại, muốn thu tay về, nhưng lại bị giữ quá chặt, không thể cử động được, ngược lại lại bị đè xuống ma sát với khe mật. Ngón tay bị ép phải dùng lực, tiến vào trong mật huyệt thăm dò, âʍ ɦộ hồng hào và vách thịt phấn nộn bên trong lấm tấm những giọt nước lóng lánh, lỗ rõ trước mắt người đàn ông.

"Đừng..." Kỳ Nhan cảm thấy đầu ngón tay hơi ướt và nóng, gương mặt nóng bừng, xoay xoay cổ tay, lại một lần nữa đem đôi tay của mình vùng vẫy khỏi sự trói buộc của Cung Tấn.

Cung Tấn không coi sự vùng vẫy của cô là chuyện gì lớn, ngược lại cúi đầu, gần như đem cả đầu mình vùi vào nơi giữa đầu cô.

Trong phòng chỉ có một chiếc đèn tường được bật lên, ánh đèn dịu dàng.

Anh nhìn một cái đã phát hiện ra hạt đậu nhỏ ẩn giấu nơi tư mật của cô, cổ tay hơi nâng lên, dùng ngón tay ấn vào. Anh điều khiển ngón tay của Kỳ Nhan, nhẹ nhàng vân vê hạt đậu giữa các ngón tay, ma sát qua lại vài lần, hạt đậu nhỏ ban đầu đã cứng và dựng thẳng lên, kích thước tăng lên gần gấp đôi.

Cơ thể Kỳ Nhan bắt đầu run lên, nghiến răng cắn chặt môi dưới cố gắng kìm lại tiếng rên sắp bật ra khỏi miệng, cảm giác này quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, so với bất cứ lần làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt nào lúc trước cũng không giống nhau, cô sắp không chịu nổi rồi.

Cung Tấn cũng chịu đựng đến sắp nổ tung rồi, nhục bổng dưới thân lại to thêm một vòng, nhưng anh cảm thấy vẫn chưa đủ, phải để cô gái nhỏ thả lỏng hơn chút nữa mới được.

Anh vừa đảo mắt đã thấy lỗ mật hơi hơi hé mở, hai cánh thịt mềm nơi cửa huyệt đang đóng mở một cách khó có thể phát hiện ra, mật huyệt trong suốt đang dọc theo lỗ hở nhỏ này chảy ra ngoài. Anh nheo mắt, lấy ngón tay nhỏ của cô gái xâm nhập vào bên trong thông qua khe hở nhỏ ấy.

"A!" Đột nhiên bị chính mình chọc vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tâm lý tốt hơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên cơ thể nhiều, Kỳ Nhan không kìm được phát ra những tiếng rêи ɾỉ, thân thể run rẩy kịch liệt một lát, một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn từ sâu bên trong âʍ đa͙σ phun ra ngoài, chảy lên ngón tay cô.

Nhìn người đẹp dưới thân thở hổn hển, dáng vẻ tiểu huyệt phun mật, Cung Tấn nóng lòng không thôi. Anh cuối cùng cũng rút tay của cô từ trong tiểu huyệt ra, nhưng không buông ra, mà tiếp tục giữ lấy tay lắc qua lắc lại trước mặt cô. "Nhan Nhan thật mẫn cảm a! Vậy mà lại bị hai ngón tay của chính mình chơi đến ướt, còn phun ra nhiều nước như vậy, thật lẳиɠ ɭơ."