Âm Thương

Chương 19: Làm ta

Chương 19: Làm ta

Ông chú đi rồi, ta ở trà lâu chờ đến hừng đông, mới kéo thân mình đau nhức đi về nhà.

Về đến nhà, ta khoá cửa phòng lại, cởi sạch quần áo, vào phòng tắm chuẩn bị tắm rửa một cái.

Ta đã nghĩ kỹ rồi, sau khi ngủ một giấc dậy, sẽ đem chìa khóa giấu ở chậu hoa bên ngoài phòng, rồi bắt xe về quê.

Mở vòi tắm hoa sen ra, khi nước ấm chảy qua, trên vai ta truyền đến một trận đau nhức.

Ta vội vàng chạy đến trước gương, nghiêng thân đi, mới phát hiện trên vai của mình có một vòng dấu răng, mới kết vảy.

Ta duỗi tay chạm đến dấu răng, đau đớn đến thấu xương.

Trừ bỏ dấu răng, trên người của ta còn có vài đạo vết thương do bị vụn thủy tinh cắt.

Chuyện xảy ra tối hôm qua, tất cả đều là chân thật.

Ta vội vàng tắm rửa một cái, không ngủ, ra cửa bắt taxi, đi thẳng đến phố buôn bán.

Khi ta đi đến đầu hẻm nhà đại ca Hồng, ta nhìn thấy hai bên sườn trong ngõ nhỏ, đã treo vòng hoa cùng câu đối phúng điếu.

“Cậu thanh niên, về sau không cần tới nữa, a Hồng đã chết rồi.”

Ta quay đầu lại, là bà chủ của đại phú hào KTV.

Ta hỏi bác gái, đại ca Hồng đã chết như thế nào.

“Chết vì khói thuốc, trên mặt đất rơi rụng đều là tàn thuốc, còn có một cái túi giấy không.”

Ta không nhịn được rùng mình một cái, tối hôm qua, khi ta lần đầu tiên vào nhà, ba người Hồng đại ca đã chết, ta đã bị kinh hách đến rơi túi giấy ở bên trong phòng.

Ba người hút thuốc ngay trước mặt ta, quả thật là người chết……

“Nói đến cũng quái lạ, cảnh sát đã tới, cũng không phát hiện ra dấu vết đánh nhau, nhưng cổ của a Hồng, không biết vì sao lại bị chặt đứt. “

Ta nghe không nổi nữa, cùng bác gái nói chính mình còn có việc, chạy nhanh rời đi.

Về đến nhà, ta nằm ở trên giường, thật lâu không thể bình tĩnh trở lại, thẳng đến gần giữa trưa, ta mới nặng nề chợp mắt.

Không biết ngủ bao lâu, ta bỗng nhiên nghe được có người nhẹ giọng gọi bên tai ta:

“Tỉnh dậy, mau tỉnh dậy đi.”

Là giọng của nữ nhân, thực ôn nhu, thực mềm mại, thực êm tai.

Ta mơ mơ màng màng mở mắt, bầu trời ngoài cửa sổ đã tràn đầy sao, ánh trăng xuyên thấu qua cửa kính, chiếu vào trong nhà.

Có cái gì ấm áp đang sờ ở trên mặt của ta, ta hoảng sợ, vội vàng ngồi dậy.

Lúc này ta mới phát hiện, bên cạnh người mình có một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp nằm nghiêng.

Ta thề, đây là nữ nhân xinh đẹp nhất mà ta đã từng gặp trên đời này, mặt hình trứng ngỗng, mày liễu cong cong.

Khiến cho ta nhìn không rời được tầm mắt là hàng mi dài, run rẩy trên đôi mắt sáng ngời trong trẻo của cô, ai thấy cũng phải mềm lòng, nhịn không được muốn đem cô ôm vào trong lòng ngực, cẩn thận che chở.

Ánh trăng chiếu lên trên mặt của cô, gương mặt trắng nõn, lộ ra phấn hồng nhàn nhạt, đôi môi hơi mỏng, như cánh hoa hồng, kiều diễm ướŧ áŧ.

Nhìn từ chiếc cổ thon dài của cô đi xuống, ta nhịn không được dùng sức nuốt một ngụm nước miếng.

Bên dưới xương quai xanh, là một đôi nhũ phong tròn trịa, đầy đặn, ta không biết nên dùng từ ngữ như thế nào để hình dung, thô tục một chút thì là lớn, thật sự rất lớn.

Nữ nhân nghiêng thân mình, tạo ra ra một cái mương sâu, ta tin tưởng tất cả những nam nhân bình thường trong thiên hạ, đều hận không thể chui vào trong cái mương kia.

Nhìn xuống một chút nữa, là chiếc bụng nhỏ, bằng phẳng cùng hai đôi chân thon dài bên dưới.

Ở giữa hai chân của nữ nhân, có một cái qυầи ɭóŧ ren tràn ngập dụ hoặc.

Ta đã thấy chiếc qυầи ɭóŧ này, ở đêm đầu tiên tới nhà anh họ.

Đêm đó khi ta rời giường đi nhà vệ sinh, nghe được trong phòng anh họ truyền ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị của nữ nhân.

Ta dựa sát vào tường để nghe, chờ đến khi âm thanh kia dừng lại, nhịn không được muốn đi vào phòng vệ sinh tự xử. Ai ngờ vừa mở cửa ra, lại nhìn thấy một cái khuỷu tay đang nâng một đôi ngực to đẹp lên, đôi chân dài thẳng tắp, trắng nõn, cùng với một cái qυầи ɭóŧ ren hút hồn.

Duy độc không có nhìn thấy khuôn mặt.

Ta vốn tưởng rằng là chị dâu, nhưng anh họ lại không thừa nhận, còn nói ta uống say làm mộng xuân.

Ta dùng sức nuốt nước miếng, thân thể nhịn không được khô nóng lên, ta sống đến lớn như vậy, liền tay của nữ nhân cũng chưa cầm quá, càng đừng nói nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như vậy.

“Ngươi…… Ngươi là ai?”

Ta rõ ràng nhớ rõ chính mình đã khóa trái cửa, nữ nhân này đã vào bằng cách nào?

Chẳng lẽ nữ nhân của anh họ, nên có chìa khóa phòng? Nhưng anh họ không có ở nhà, cô ta tới trên giường của ta làm cái gì?

Nữ nhân mỉm cười nhìn ta, không nói lời nào, cô nâng cánh tay tuyết trắng lên, vuốt ve ở trên mặt của ta.

Thực mềm, còn hơi lạnh, như là dòng suối mát giữa cái nắng chói chang của mùa hè.

Nhớ tới lần gặp trước, không thấy cái bóng của cô, ta vội vàng giãy giụa.

“Ngươi là người hay quỷ!”

Nữ nhân không có trả lời, mà dùng đôi tay mềm mại không xương tiếp tục vuốt ve khuôn mặt của ta, trên người cô có hương hoa hồng rất dễ ngửi, hương khí bay vào trong lỗ mũi ta, ngưa ngứa.

Mặt của ta nóng lên, như bị sốt cao, bụng nhỏ càng nóng đến muốn nổ mạnh.

Ta miệng khô lưỡi khô nhìn nữ nhân bên cạnh, lý trí dần dần biến mất, hận không thể lập tức nhào lên, dùng miệng gặm cắn đôi môi đỏ của cô, đôi tay thô lỗ xé rách miếng vải nhỏ còn sót lại ở trên người của cô.

Một chút lý trí còn sót lại nhắc nhở ta, sự tình không thích hợp, cần phải chạy thật nhanh.

Ngoài cửa sổ, ánh trăng xuyên thấu qua mây đen, chiếu vào trên mặt của nữ nhân, ta rõ ràng nhìn thấy, trên cổ của cô, có một vết bầm màu đỏ.

Ngay khi ta chuẩn bị đứng dậy rời xa cô, đôi tay nhỏ vuốt ve ở trên mặt bỗng lướt qua cằm, cổ, ngực của ta rồi vẫn luôn xuống phía dưới……

Nữ nhân vươn cái lưỡi đinh hương, nhẹ nhàng liếʍ đôi môi đỏ tràn ngập dụ hoặc, cô nói với ta hai chữ, không có âm thanh phát ra, nhưng ta xem hiểu khẩu hình môi của cô.

“Làm ta.”