Ngoại Truyện Cố Dạ Và Phương Vinh

Ngoại truyện 5

Bên trong phòng ngủ, Phương Vinh ngồi trên giường như người mất hồn nghe bác sĩ báo kết quả kiểm tra

“Chúc mừng phu nhân người đã mang thai rồi”

Chu tẩu nói với bác sĩ

“Để tôi tiễn ông trở về”

Bác sĩ gật đầu rời đi, cả căn phòng chỉ còn một mình Phương Vinh

Nước nắt cứ thế tuôn trào không điểm dừng, Phương Vinh cong chân lại mặt chôn vào hai đầu gối khóc nức nở

“Ô...ô...”

——————

Bạch...bạch....

Ban đêm trong căn phòng của biệt thự vang lên âm thanh xá© ŧᏂịŧ ra chạm

Phương Vinh đau đớn cong người ôm lấy phần bụng đang nhô cao của mình, hai mắt bị Cố Dạ đâm đến dần mất ý thức, cô tuyệt vọng phát ra những âm thanh thê lương

“Nhẹ chút..con... con sẽ đau”

Nhưng động tác của Cố Dạ chỉ nhanh thêm chứ không hề giảm đi, hắn vươn tay bóp lấy đôi ngực đang lủng lẳng trong tay

“Cũng không phải lần đầu tiên, nó sẽ không có chuyện gì đâu “

Phương Vinh bật khóc, lắc lắc đầu nhỏ

“Đừng mà..ô...ô...”

Chát

Cố Dạ không thương tiếc cho cô một bạc tay, hắn nắm lấy tóc Phương Vinh giật mạnh ra sao, gằn giọng cảnh cáo

“Thu nước mắt của em lại, dám làm cho tôi mất hứng một lần nữa thì khi đứa nhỏ này được sinh ra, tôi sẽ không cho em gặp nó”

Phương Vinh vội ngậm chặt miêng lại, cố nén không cho nước mắt chảy ra, Cố Dạ hừ lạnh bắt đầu chạy nước rút trong hoa huyệt chặt kít của cô

————

Đứa thứ ba là một bé trai, vì thân thể Phương Vinh suy nhượt mà phải sinh non

Hai mắt cô đỏ hoe nhìn đứa bé gầy yếu đang nằm trong l*иg kính, Chu tẩu ở bên cạnh vội vàng giục cô trở về

“Phu nhân trở về phòng thôi, nếu ông chủ biết được người lén đi gặp thiếu gia thì sẽ tức giận đó”

Phương Vinh lau nước mắt vâng một tiếng, Chu tâu đỡ cô đi trở về vừa đi Phương Vinh vừa lưu luyến quay đầu lại nhiều lần

Ban đêm bên trong phòng vip của sản phụ vang lên những âm thanh chụt...chụt...

Đầu Phương Vinh chôn giữ hai chân Cố Dạ, trong miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn ra sức lên xuống

Cố Dạ ngồi trên sô pha , ngã lưng ra sao tận hưởng sự phục vụ của cô, tay hắn đặt trên đỉnh đầu cô nhẹ nhàng vuốt ve

“Vinh nhi muốn đặt tên con là gì”

Phương Vinh nâng đôi mắt bị đâm đến đầy nước lên nhìn Cố Dạ, miệng cũng không nhả côn ŧᏂịŧ hắn ra, khó khắn nói lên một cái tên

“Cố Bình An”

Mong con cả đời bình bình an an

Cố Dạ chấp nhận, vỗ vỗ đầu Phương Vinh

“Được”

Phương Vinh thấy hắn đồng ý trong lòng có một tia vui vẻ xuất hiện, liền cố gắng mυ'ŧ liếʍ côn ŧᏂịŧ nhanh hơn

Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi được bắn ra trôi xuống cổ họng cô