“Ô ô, các người buông tôi ra.” Thiếu niên với dáng người gầy gò khóc lên giống như một con thú nhỏ tuyệt vọng, cậu bị một đám người nắm tóc đẩy vào gian nhà vệ sinh cuối cùng trong góc.
Trong cả quá trình đó, chiếc kính đen trên mũi thiếu niên bị rơi xuống đất, không biết là bị ai dẫm nát.
Trên sàn nhà vệ sinh có chút nước tràn ra, không biết thiếu niên bị bàn tay của ai ác ý đẩy một phen, ngã ở trên mặt đất.
Thiếu niên khóc không ra tiếng, nước mắt tí tách rơi trên sàn nhà vệ sinh dơ bẩn, chỉ đổi lấy những tiếng cười nhạo của mấy người này.
“Tên ẻo lả khóc rồi, ha ha ha ha.”
“Mày xem nó khóc trông thật giống đàn bà.”
Một đám bắt nạt trên mặt mang theo ý cười không mấy tốt đẹp, chặn nhà vệ sinh chật hẹp lại.
Trong miệng bọn họ nói mấy lời thô tục không sạch sẽ, ồn ào vây xem bên cạnh: “Cởϊ qυầи áo của tiểu tử này ra, xem nó có côn ŧᏂịŧ hay không.”
“Tiểu tử này trông ẻo lả thế, từ sớm tao đã hoài nghi nó có phải là đàn bà hay không, nhanh cởϊ qυầи áo nó ra!”
“Cởi cởi!”
“Đừng mà, ô ô ô, cầu xin các người.” Thiếu niên khóc to, “Đừng cởϊ qυầи áo của tôi.”
Thế nhưng căn bản không có người nghe cậu nói, ngược lại chỉ đổi lấy thêm sự nhục nhã.
“Ha ha ha ha, còn chờ gì nữa? Cởϊ qυầи của nó ra nhanh lên.”
Cậu thiếu niên nghe thấy mấy lời bẩn thỉu thì thân thể càng thêm run rẩy, chiếc áo sơ mi bị xé toạc lộ ra một bên ngực trắng nõn, bên trên là hai hạt nhũ hoa màu nhạt, phấn nộn mềm mại, màu sắc rất đẹp, sạch sẽ đến mức khiến người ta muốn vấy bẩn.
Hai đỉnh nhũ hoa tiếp xúc với không khí, run rẩy dựng thẳng trông rất ngon lành, cứ như nếu cắn một cái sẽ chảy ra thứ nước ngọt ngào trắng ngần như sữa.
Một đám nam sinh đột nhiên ngẩn người khi nhìn thấy cảnh tượng này, đồng thời trong đáy lòng dâng lên một cảm giác khác lạ, bọn họ không biết đồng tính luyến ái là gì, đương nhiên cũng không biết phản ứng lúc này của bọn họ có nghĩa gì.
Bọn họ chỉ cảm thấy cả người nóng bức, ngay cả phía dưới cũng có xu hướng dựng lên.
Nhất thời, mọi người đều ngừng hành động bạo lực lại, hiện trường đột nhiên trở nên yên tĩnh, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng.
Không biết là ai đã động tay trước, nhéo đầu nhũ hoa đang đứng thẳng, rồi bắt đầu dùng bàn tay to xoa nắn, véo cặp nhũ hoa tinh xảo và mềm mại rồi nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau.
Đầu ngón tay thô ráp ma sát phần mỏng manh, dùng móng tay sắc bén sờ soạng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cho đầu nhũ hoa càng ngày càng lớn, biến thành hạt đậu đỏ cứng.
Đầṳ ѵú non nớt chưa bao giờ bị đối xử như thế này, đau đớn đi cùng với một cảm giác không thể giải thích, Giản Dương vừa khóc vừa bị đè lên bờ vai gầy yếu, không biết ai bắt đầu dùng đầu lưỡi liếʍ láp đầṳ ѵú của cậu, dùng đầu lưỡi linh hoạt cọ xát, liếʍ láp hai hạt đậu đến ướŧ áŧ, quầng vυ' hồng nhạt cũng trở nên diễm lệ.
Chẳng mấy chốc, hai hạt đậu nhỏ đã hằn lên vết răng sâu và nước bọt trong suốt.
Nhiều bàn tay bắt đầu chạm vào ngực Giản Dương, cố tình lưu lại dấu vết trên người cậu, những dấu ngón tay bầm tím in trên làn da trắng nõn và non nớt của cậu, khiến cho tác phẩm nghệ thuật trắng mịn như sứ này từ từ nhuốm màu dơ bẩn.
Khi cảm thấy có ai đó sắp thò tay vào thắt lưng quần tây của mình, cổ họng Giản Dương phát ra một tiếng thút thít thê lương, cậu liều lĩnh cắn bàn tay kia như thể sắp phát điên.
“Á, tên tiểu tử này dám cắn tao, tao phải đánh chết mày.” Nam sinh bị cắn hét lên và tát vào mặt Giản Dương.
Nam sinh kia là Giang Tự, là học sinh chuyên thể thao trong trường, hắn chuyên luyện cử tạ, sức lực đương nhiên không bình thường, quanh năm suốt tháng rèn luyện khiến cho cánh tay của hắn vô cùng cơ bắp, tùy tiện tát một cái đã khiến mặt Giản Dương lệch sang một bên.